Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 428 - Phương Thuốc Dân Gian.



Chương 428 - Phương Thuốc Dân Gian.



Chương 428: Phương Thuốc Dân Gian.Những người khác cũng lặng lẽ nhìn về phía Khâu Mai, cái người này sao lại không biết nói chuyện như vậy?Đứa bé là cấm kị của Văn Tịnh, Chu Lệ Hoa không dặn dò qua cô ta sao, Diệp Hưng không dặn dò qua sao? Mà dù Diệp Hưng không dặn dò qua, 30 tết rồi, cũng không thấy con cái của Diệp Danh cùng Văn Tịnh, cô ta không biết chuyện gì xảy ra sao? Còn dám nhắc tới?Khâu Mai giống như không nhìn thấy sắc mặt khó coi của Văn Tịnh, tiếp tục cười nói: "Em thấy tướng mạo của chị dâu cả là người có phúc khi đấy, chính là có một số người phúc khí tới sớm, có người lại tới muộn, nghe nói chị dâu cả năm nay mới 30 tuổi? Dì nhỏ của em 40 mới sinh đứa bé đầu tiên đấy, sau đó liền dừng không được, liên tiếp sinh 5 người, ba nam hai nữ! Bà ấy thuộc về phía phúc khí tới muộn đấy."Sắc mặt Văn Tịnh có chút không chịu nổi rồi, nói xấu không xấu, có chút vặn vẹo, muốn nói "Cảm ơn lời tốt của cô", thế nhưng mà trong lòng sao lại khó chịu như vậy chứ?Có quá nhiều người sinh con muộn, loại lời này cô ta đã nghe qua 1000 lần, đã sớm chết lặng, hiện tại cô ta cái gì cũng không muốn nghe! Không muốn nghe bất luận cái gì liên quan đến hai chữ "đứa bé"! Càng không muốn nhìn thấy…"Đều tới làm vằn thắn a, nhân bánh đã chuẩn bị tốt rồi." Lưu Nguyệt Quế tranh thủ thời gian nói ra.Văn Tịnh lập tức xoay người sang chỗ khác rồi, không để ý tới Khâu Mai nữa.Khâu Mai cũng làm như không chuyện gì đi theo sau lưng cô ta, vẻ mặt cười hì hì.Diệp Thư chớp mắt với Hoa Chiêu, chuyện gì vậy?Hoa Chiêu nói không ra tiếng: "Ngột ngạt chứ sao."Đã đoán được vài phần tâm tư của Khâu Mai, mục đích của cô ta cũng không khó đoán. Cô ta là muốn cho Văn Tịnh gần sang năm mới không được thoải mái sẽ làm cho mọi người ngột ngạt, sau đó bị Diệp Danh giáo huấn? Sau đó vợ chồng hai người cãi nhau?"Thực sự không phải là đèn đã cạn dầu ah." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Thư lặng lẽ hỏi một chút mới hiểu, sau đó tin."Cô ta sao lại nhiều tâm nhãn như vậy! Hư hỏng như vậy ah!" Diệp Thư lập tức nhíu mày."Không phải người một nhà không vào cùng một cửa nha." Hoa Chiêu nhìn thoáng qua Chu Lệ Hoa.Diệp Thư còn đang ở đằng kia nhíu mày, để cho Diệp Hưng lấy loại người này? Một người như Chu Lệ Hoa đã quấy đến Diệp gia gà chó không yên rồi, lại đến một người giống như vậy? Làm sao mà sống nổi ah?Thế nhưng mà người ta đã ở cùng một chỗ hơn một năm, hôn kỳ cũng định rồi, ở Tây Kinh bên kia cũng đã đưa lễ rồi, bằng không thì Khâu gia cũng sẽ không cho Khâu Mai đi theo tới."Chị lo lắng cái gì, anh cả cũng không ngốc, cô ta còn có thể như thế nào đây? Đem anh cả buộc trên giường…" Hoa Chiêu đi tới khuyên nhủ, nói đến đây đột nhiên không nói được nữa, cô nhớ tới chính mình.Tâm linh tương thông mà liếc Diệp Thâm, phát hiện Diệp Thâm vừa vặn quay đầu nhìn về phía cô, ánh mắt ý tứ hàm xúc không rõ.Anh ấy khẳng định nghe thấy được!Hoa Chiêu lập tức cười hì hì rồi quay người, đi làm vằn thắn.Diệp Thâm cũng nghĩ đến đêm đó, có một cô vợ khí lực lớn, thật đau nhức cũng khoái hoạt đấy....Diệp Thư cảm thấy Hoa Chiêu nói đúng, anh cả là người mà ai cũng có thể tính toán hay sao? Cô cũng an tâm làm vằn thắn đi.Hoa Chiêu rửa tay rồi ngồi xuống, chỉ nghe thấy Khâu Mai ở đằng kia líu ríu nói chuyện dì nhỏ nhà cô ta, nói năm người cháu ngoại trai kia có bao nhiêu đáng yêu, đến lúc Văn Tịnh lại sắp nhịn không được lại nói mấy phương thuốc dân gian dì nhỏ cô ta dùng qua cảm thấy hữu dụng.Văn Tịnh tính tình thoáng cái đã bị áp xuống rồi, mấy cái phương thuốc này cô ta còn chưa từng nghe qua, cũng chưa xài qua, có muốn thử một chút hay không?Trước kia cô ta đã dùng qua tất cả các phương thuốc dân gian, thiếu chút nữa làm cho cơ thể bị suy sụp, về sau Diệp Danh tức giận, cô ta mới không dùng loạn nữa.Nhưng Khâu Mai nói mấy phương pháp dân gian này, không phải ăn cóc thạch sùng cái gì đấy, nguyên liệu đều rất thông thường, cũng không nghe nói có độc, có lẽ cô ta có thể thử xem.Đối với đứa nhỏ, Văn Tịnh chưa từng bỏ cuộc. Đặc biệt là sau khi Hoa Chiêu vào cửa, loại ý nghĩ này càng ngày càng bức thiết, gấp gáp hơn so với lần đầu tiên cô ta biết đến bệnh vô sinh cách đây vài năm.Địa vị của cô ta ở Diệp gia đã càng ngày càng thấp, không thể tiếp tục như vậy.Khâu Mai cười đến chân thành, cũng không che dấu cô ta đối với Văn Tịnh nịnh nọt, đây đều là chị em dâu, cũng nên lấy lòng một chút đấy.Về phần mấy phương thuốc dân gian kia ư, đương nhiên là dì nhỏ cô ta sử dụng không có hiệu quả đấy, đương nhiên cũng ăn không chết người, chỉ là ăn nhiều sẽ làm cho người đó béo phì, nổi mụn, tình tình cáu bẳn vân...vân, cũng chỉ là bệnh vặt mà thôi.Nịnh nọt hết Văn Tịnh, Khâu Mai lại đây nịnh nọt Hoa Chiêu."Chị dâu hai, vẫn là chị lợi hại, thoáng cái đã sinh được hai đứa, có phương thuốc gì à? Ai nha, xem em kìa, mới vừa rồi không phải là múa rìu qua mắt thợ rồi hả? chị dâu cả đã có phương thuốc của chị dâu hai rồi, ở đâu cần em khoe khoang?" Khâu Mai vẻ mặt ngây thơ.Văn Tịnh sắc mặt triệt để trầm xuống rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận