Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1024 - Họ Gì.



Chương 1024 - Họ Gì.



Chương 1024: Họ Gì.Hứa Khiết từ nhỏ đã dốc lòng gả cho một gia đình tốt, sống những ngày tháng được mọi người hâm mộ, hiện tại sao có thể gả cho một người đàn ông xấu xí?Mấu chốt là, người này không chỉ xấu, tiền kiếm được cũng không thể diện.Nói là kinh doanh hộ cá thể, nhưng hắn không giống như Hoa Chiêu mở nhà máy, nói ra phi thường có mặt mũi.Nhà trai kinh doanh hộ cá thể, nghe nói chỉ là bày quầy hàng bán quần áo ở ven đường đấy, tiền tuy kiếm được rất khá, nhưng không dễ nghe.Hứa Khiết nghĩ tới chính mình phải gả cho một người bày quầy bán hàng, chuyện còn chưa thành mặt cô ta đã đỏ lên đây, rất xấu hổ đấy."Nhưng cô ta cho rằng làm như vậy, liền có thể gả cho anh cả con rồi hả? Thật sự nói chuyện hoang đường viển vông!" Miêu Lan Chi vẫn rất tức giận."Cô ta có biết mình làm như vậy, sẽ làm Diệp Danh mất hết tiền đồ! Dù là cô ta gả vào được, mẹ có thể để cho cô ta yên?""Ai biết cô ta nghĩ như thế nào đấy." Hoa Chiêu không sao cả nói.Hứa Khiết không chết được rồi, hơn nữa đoán chừng hiện tại cũng tỉnh, nhưng sau khi tỉnh sẽ gặp tình huống gì, cô không cam đoan được.Cho dù lúc trước rót hết cho cô ta bình tinh hoa kia, nhưng liên tiếp chữa trị hai lần chấn động não, đoán chừng cũng có chút miễn cưỡng.Hoa Chiêu vội vàng ăn sáng, sau đó sửa soạn cho mình và ba bào bảo.Hôm nay bọn chúng lần đầu tiên xuất hiện trong hội, nhất định phải ăn mặc chỉnh chu một chút, để cho bọn nhỏ thật xinh đẹp, lại không phô trương.Diệp gia, hiện tại kị nhất là phô trương.Kỳ thật Diệp gia chưa bao giờ khoa trương, chỉ là lúc này đã có vài chuyện mất mặt…Diệp Anh cùng Đường Phương Hà đã dắt tay nhau tới.Hoa Chiêu nhìn hai người cười cười nói nói, cũng cười theo.Đã biết Đường Phương Hà muốn nịnh nọt ai, không thể không thành công đấy.Diệp Anh bởi vì chồng công tác như ý, mấy tháng gần đây cùng Đường Phương Hà tiếp xúc khá hơn rồi, phát hiện đây quả thật là người rất dễ dàng để cho người ta thích.Cũng trách không được chú ba quay đầu đã quên Chu Lệ Hoa."Ôi!!!, ba bảo bảo thật xinh đẹp! Vậy mà mặc giống nhau như đúc, thật sự đáng yêu!" Đường Phương Hà kinh ngạc mà khoa trương nói."Bà nội ba, cô cô Anh." Vân Phi, Thúy Vi cùng Cẩm Văn cùng nhau chào hai người.Nụ cười ngọt ngào làm cho Đường Phương Hà cùng Diệp Anh cao hứng chết mất."Thấy bọn nhỏ chị lại muốn sinh thêm một đứa rồi." Diệp Anh đột nhiên nói ra."Đừng nói cháu, đến thím cũng muốn sinh một đứa rồi." Đường Phương Hà nói.Hoa Chiêu nhìn nét mặt của bà, đoán chừng những lời này có vài phần thiệt tình.Nhìn không ra."Nếu thím thật sự muốn sinh..., phải nắm chặc, tuổi càng lớn càng không tốt." Hoa Chiêu nói.Đường Phương Hà lại ngẩng đầu, nghiêm túc hỏi Hoa Chiêu: "Cháu nói, thím có thể cùng chú ba cháu sinh đứa bé sao?"Nếu như Hoa Chiêu nói không thể, vậy quên đi.Hoa Chiêu lại trực tiếp gật đầu: "Tùy thím, thím muốn sinh thì sinh, không muốn sinh thì không sinh."Diệp Anh. . . . .Đường Phương Hà cúi đầu nhìn nhìn ba đứa nhỏ, lại nhìn tiểu Thận trong ngực cô, trong mắt đều là những vì sao: "Thật đáng yêu ah, thật muốn nuôi một đứa, vậy thím sẽ sinh một đứa, đến lúc đó nếu như thím không thể sinh..., cháu giúp thím điều trị một chút!"Hoa Chiêu trị được bệnh vô sinh, ở trong nội bộ Diệp gia đã nổi danh, Văn Tịnh chính là ví dụ. . .Hoa Chiêu gật đầu: "Được."Diệp Anh nhìn tiểu Thận mặc giống ba đứa bé còn lại, đột nhiên hỏi: "Hôm nay cũng dẫn thằng bé theo?"Hoa Chiêu gật đầu: "Anh Thâm lại có việc đi ra ngoài rồi, nên em ôm thằng bé đi ra ngoài luôn, thằng bé mới có cảm giác an toàn."Chỉ cần ở trong ngực Hoa Chiêu, nó cái gì cũng không sợ, mắt nhỏ tò mò nhìn chỗ này, nhìn chỗ kia.Nhưng nếu Hoa Chiêu không ở nhà, không thấy cô sẽ khóc rất lớn.Cho nên Hoa Chiêu nghĩ nghĩ vẫn quyết định mang theo nó.Diệp Anh cúi đầu nhìn ba đứa nhỏ nhu thuận hiểu chuyện, anh trai nắm tay hai em gái, chăm sóc rất tốt, vậy Hoa Chiêu ngược lại không cần làm gì cả."Đi thôi." Cô nói ra.Ba người mang theo bọn nhỏ lên xe.Hoa Chiêu nhớ tới hỏi một câu: "Cha mẹ của đứa bé bướng bỉnh kia đã xuất hiện chưa?""Thật đúng là để em đoán được." Diệp Anh nói ra: "Hôm trước tan tầm về nhà, thấy bóng dáng của bọn họ ở cổng khu cư xá, lén lén lút lút đấy, trông thấy chị liền quay đầu bỏ chạy.""Đây là tới xem đứa nhỏ rồi." Hoa Chiêu nói ra: "Xác định đứa nhỏ được các chị để lại, bọn hắn khẳng định an tâm, bất quá về sau thỉnh thoảng sẽ đến cửa ra vào nhìn xem.""Còn không nỡ ôm về nhà ah, thật là lòng tham không đáy." Diệp Anh tức giận nói.Cô ấy thật sự nghĩ mãi mà không rõ loại người này, dù cho đến nhà người ta, con của mình không ở bên cạnh mình, đây không phải là sinh không sao?Hoa Chiêu cười: "Cũng không nhất định là sinh không đấy."Đợi đứa nhỏ lớn rồi, nói cho nó biết bọn hắn mới là cha mẹ ruột của nó, mới hỏi han ân cần, cũng có thể được lấy được chỗ tốt đấy."Vẫn luôn quên hỏi, thím hai nghĩ như thế nào? Tương lai nói cho đứa nhỏ này thân phận thật sự của nó ư? Có phải, coi như là con cháu Diệp gia mà nuôi?""Mẹ của chị có ý là, không nói cho nó thân thế thật sự, mà đem nó làm con thừa tự cho Diệp An. . ." Diệp Anh nói ra.Lưu Nguyệt Quế vẫn cho là Diệp An không thể sinh, đây cũng là nguyên nhân bà cực lực muốn lưu lại đứa bé này.Xấu một chút cũng không sao, tối thiểu thân thể khỏe mạnh, đưa cho Diệp An, hắn cũng coi như có hậu rồi, tương lai có người dưỡng.Hoa Chiêu. . . . ."Việc này các người đã hỏi ý kiến Diệp An chưa, hỏi ý kiến ông nội chưa." Cô nói ra.Nếu như Diệp An thực sự có ý định thu dưỡng, vậy thì là họ Diệp rồi, phải hỏi Diệp Chấn Quốc có đồng ý hay không."Chị muốn hỏi ý kiến của em trước." Diệp Anh nói ra.Nếu như là vài ngày trước kia, cô ấy sẽ không hỏi.Nhưng tư thế hiện tại của Hoa Chiêu cô ấy đã nhìn ra, đây là bắt đầu nhận lấy chuyện nội vụ từ trong tay Diệp Danh rồi, vậy ý kiến của Hoa Chiêu rất quan trọng rồi.Hơn nữa với quan hệ của Hoa Chiêu với ông nội còn có Diệp An, cô ấy hoàn toàn có thể hỏi ý kiến hai người này."Em, đương nhiên là không muốn nó mang họ Diệp." Hoa Chiêu nói ra: "Ăn ngay nói thật, em cùng đứa bé kia có lẽ là chữ bát (八) không hợp, em nhìn thấy nó tâm tình liền không tốt."Hoa Chiêu vỗ vỗ tiểu Thận trong ngực, cô không quên được lần đầu tiên gặp thằng bé, bộ dạng hấp hối.Bất quá cô cảm giác mình không giận chó đánh mèo đứa bé bướng bỉnh kia, nhưng không hiểu vì cái gì, dù sao trông thấy đứa bé kia cô liền bực bội.Để cho nó mang họ Diệp, cùng con của cô hưởng thụ đãi ngộ giống nhau, trong lòng cô không thoải mái."Bất quá, vẫn phải hỏi ý kiến của Diệp An cùng ông nội." Hoa Chiêu nói: "Em không đem ý của mình áp đặt cho người khác, nếu Diệp An muốn thu dưỡng nó mà nói, nó đương nhiên có thể ở lại Diệp gia.""Được rồi, chị sẽ về hỏi hắn." Diệp Anh nói ra.Đường Phương Hà toàn bộ quá trình đều không lên tiếng, bà quyết định về sau mặc kệ đứa bé bướng bỉnh kia họ gì, bà cũng cách xa nó một chút....Đến tiệc cưới, một đoàn người Hoa Chiêu lại trở thành so nhân vật mới được chú ý.Đây là lần đầu tiên Hoa Chiêu đại biểu Diệp gia xuất hiện ở loại trường hợp này.Mọi người lập tức vây quanh, không ngớt lời khen ngợi.Ba đứa nhỏ trừng to mắt, sững sờ chào đón cảnh tượng này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận