Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 251 - Chúng Ta Tiếp Tục.



Chương 251 - Chúng Ta Tiếp Tục.



Chương 251: Chúng Ta Tiếp Tục.Hoa Đại Ngưu ánh mắt bỗng chuyển động rồi lại trầm xuống, vô thần nói: "Con nhìn thấy Hoa Cường, chỉ có một mình ông ta, con liền muốn động thủ, ông ta cầm liềm chĩa vào con, con lấy đá ném ông ta, đột nhiên, cành cây lớn đổ xuống rồi."Mọi người Hoa gia rất kinh ngạc, bọn hắn không nghĩ tới thật sự là chuyện ngoài ý muốn."Không phải hắn đem ngươi đánh ngất xỉu rồi, sau đó lại chặt cây ném lên ngươi?" Hoa Sơn hỏi.Như nghĩ đến một hình ảnh kinh khủng nào đó, đôi mắt Hoa Đại Ngưu co rúm lại: "Không ... cây đổ đột ngột, một cây ngã, cây thứ hai ngã xuống. Rõ ràng là con có thể tránh. Kết quả là cái cây đó ngã xuống lại đột ngột vòng lại và đuổi theo con... "Hắn có thể nhìn thấy rõ ràng nhất, bước ngoặt kia, giống như cái cây có ý nghĩ, hoặc ai đó bẻ gãy nó trong không khí.Hắn cũng cảm giác được chính mình va chạm phải cái gì, ngọn núi kia không sạch sẽ sao?Mấy người đàn ông Hoa gia đều bị lời kể của hắn làm cho lông mao dựng đứng.Hoa Thái Ngưu nhận được tin tức sáng sớm liền chạy tới, sợ hãi nói: "Cha…Cái kia, Hoa Cường có nói cái gì không?"Nghe nói là từ trong đống người chết bò ra đấy, trên người phải là mang theo cái gì không sạch sẽ không?Dọa chết người!Hoa Sơn cũng không tin cái chuyện tà môn kia: "Người chết ông già này cũng gặp không ít, năm đó tao bị quỷ bắt đem làm cu li, chuyện lừa đảo đấy, tao gặp người chết tuyệt đối so với hắn còn nhiều hơn! Người chết như đèn đã tắt, còn nói được cái rắm gì nữa!"Đã không phải là do Hoa Cường làm…Vậy thì phải bàn bạc kỹ hơn!Hoa Sơn về nhà nghỉ ngơi, đã mệt mỏi cả ngày cả đêm qua, bộ xương già nua này của ông ta cũng chịu không nổi.Một số người khác cũng rời đi, để lại một mình vợ Đại Ngưu chăm sóc cho hắn.......Công việc đồng áng bận rộn vẫn đang tiếp tục không ai chậm trễ, sau hai ngày thảo luận về Hoa Đại Ngưu xấu số cũng đã trôi qua rồi, ai cũng mệt mỏi không nói nên lời.Hoa Chiêu không muốn vào núi nữa.Cô lên núi hái những sản vật kia đều là giả, mục đích chính là đào những cây sâm khác, trong 8 cây sâm mà cô đã trồng thì đã đào được 7 cây, để lại một cây đem cho người hữu duyên ah.Miệng vết thương của ông nội được cô làm những bữa ăn ngon đầy năng lượn mạnh mẽ quét xuống, cũng đã kết vảy liền da, Hoa Chiêu lúc này mới nhớ tới nói với ông chuyện xảy ra trước đó: "Nhà Hoa Sơn là cố ý tìm chúng ta, trước đó, vợ của Hoa Chân Ngưu, Vương Tú Phân đã tới tìm con báo động trước.""Ah?" Hoa Cường hỏi ngay tình huống lúc đó.Hoa Sơn nghe xong gật gật đầu: "Ông còn tưởng rằng Hoa Đại Ngưu não bị rút rồi, nhất thời nảy lòng tham, hiện tại xem ra là cả nhà bọn hắn đã thương lượng tốt." Đương nhiên cả nhà khả năng không bao gồm cả nữ nhân."Chúng ta làm sao bây giờ?" Hoa Chiêu hỏi.Hoa Cường nhìn cô một cái, do dự. Nếu như không có Hoa Chiêu ở đây, hoặc là Hoa Chiêu không mang thai, ông sẽ dám cùng chết với cả nhà Hoa Sơn! Trước khi chết ông nhất định phải giết chết cả nhà bọn hắn! Vĩnh viễn giải quyết mọi rắc rối! Để cho Hoa Chiêu về sau có thể an toàn ở trong thôn.Cái gì mà anh em, ở thời khắc này đã hoàn toàn không phải rồi.Nhưng là….Hoa Chiêu sợ hãi trước sát ý mà ông nội phóng ra vừa rồi, cô đoán được suy nghĩ của ông nên càng sợ hãi."Ông nội, sẽ không xảy ra chuyện gì! Chúng ta đồ sứ, bọn họ chính là đống gạch vụn, đối đầu với bọn họ cũng không đáng! Hơn nữa chúng ta mấy tháng nữa liền rời đi. Nếu không được, ngày mai liền rời đi. Chúng ta không thể dây vào được"Hoa Chiêu cũng kiêng dừ đứa con trong bụng.Cô ngược lại là không muốn qua đó đem cả nhà người ta đều giết chết, nhưng nếu lưu lại một người, sẽ tạo thành uy hiếp đối với con của cô.Vì phòng ngừa chính mình biến thành kẻ cuồng sát, vẫn nên né tránh một chút, cô cũng không ngại mất mặt.Hoa Cường cũng nghĩ như vậy.Một nhà Hoa Sơn đều ếch ngồi đáy giếng, trong mắt chỉ có một gian nhà bằng đất rộng hai mẫu ở nông thôn, vì cái này mà giết người cũng dám, nhưng những vật này trong mắt bọn họ thì tính là cái gì, không thể bởi vì một chút đồ chơi này, mang điều ác cho con cháu của mình."Chúng ta trước né tránh, đợi về sau, lại tìm cơ hội, quang minh chính đại mà thu thập bọn hắn." Hoa Cường nói ra.Nhưng ông cảm thấy cơ hội này sẽ không có, ông và Hoa Chiêu sớm sẽ về thủ đô, đời này cả nhà Hoa Sơn cũng không thể rời khỏi sơn thôn, hai nhà cũng không còn ở chung một thế giới.Đã cho ông nội biết ác ý của một nhà Hoa Sơn, lại bỏ đi sát niệm của ông ấy, Hoa Chiêu yên tâm, mấy ngày nay chuẩn bị đến nhà ăn của đội sản xuất hỗ trợ.Ông nội có bệnh trên người, mọi người sẽ không soi mói, cô tuy là một người phụ nữ có thai, nhưng hiện tại phụ nữ có thai một chút cũng không quý giá, cô cũng định lúc tất cả mọi người đều bận rộn công việc, ngồi ở nhà gặm hạt dưa, cho nên liền làm chút chuyện trong khả năng a.Rất nhanh, những người đi làm việc liền phát hiện cơm hôm nay sao lại đặc biệt ăn ngon như vậy? Mọi người ăn đến đầu lưỡi cũng muốn nuốt lấy luôn rồi, rõ ràng chỉ có vài miếng thịt loạn hầm cách thủy, bọn hắn lại cảm giác như ăn toàn bộ đều là thịt, chuyện gì đã xảy ra?Thời điểm ngày mùa, đội sản xuất ra người ra lương thực nấu cơm. Đương nhiên lương thực là toàn thôn gom góp đấy, nhà nhà tính theo đầu người mà xuất ra lương thực, bằng không thì thực sự lo không nổi."Cơm trưa hôm nay là Hoa Chiêu làm đấy!" Có người giải thích nghi hoặc.“A!” Mọi người đều ngạc nhiên thích thú.Cũng chính vào lúc này, hảo cảm của dân làng đối với Hoa Chiêu đã cao chưa từng thấy.Sau một tháng nấu nướng, công việc đồng áng bận rộn cuối cùng cũng kết thúc.Mà nhân duyên của Hoa Chiêu, đã là tốt nhất trong thôn.Bọn hắn đối với Hoa Cường là tôn kính, nhưng là Hoa Cường thực tế chưa mang đến cho bọn hắn chỗ tốt gì.Triệu Lương Tài, cũng không phải mỗi người đều thích, cũng không phải ai cũng được lợi từ chỗ ông ta.Chỉ có Hoa Chiêu, để bọn họ ăn mỹ vị nhân gian trong một tháng, dù có vất vả mệt nhọc thế nào cũng không cảm thấy mệt mỏi, vừa nghĩ sẽ được ăn mỹ vị nhân gian thì lòng tràn đầy nhiệt tình.Trước kia mỗi khi đến ngày mùa, mỗi người giống như bị lột một lớp da, gầy vài cân, nhưng mấy ngày mùa này lại không giống, mọi người đều khỏe hơn và mập hơn một chút, rõ ràng cũng ăn lượng cơm như nhau.Hoá ra tay nghề tốt tác dụng lớn như vậy.Giờ khắc này, toàn bộ thôn già trẻ đều hối hận trước kia không đem Hoa Chiêu cưới vào cửa.Nhưng có một số người tâm tư nhanh nhạy liền đến tìm Hoa Chiêu học tay nghề rồi.Nhưng các bà cũng rất nhanh liền phát hiện, Hoa Chiêu là từng bước một dạy cho các bà, một chút cũng không giấu, các bà làm đồ ăn, hương vị lại không giống.Cái này là thiên phú trời cho ah.Nhưng vẫn có người chưa từ bỏ ý định.Thím Mã lại đưa con gái nhỏ của mình đến rồi.Cô bé mới 13, 14 tuổi, tính tình hơi khác thím Mã, rất nhút nhát không thích nói chuyện, khi nhìn thấy Hoa Chiêu thì đỏ mặt. Bình thường cũng không ra công, chỉ ở nhà làm nội trợ.Thím Mã thấy Hoa Chiêu mang thai, ngày thường cùng vài người tụ tập tán gẫu chuyện từng trải, bà cũng không cho con gái đến chung vui.Nhưng lúc này không được, tay nghề của Hoa Chiêu đem toàn bộ mọi người trong thôn đánh gục rồi, thím Mã có thể thấy được có một trù nghệ tốt, tương lai có thể có bao nhiêu chỗ tốt. Chỉ cần là người không quá ngu ngốc, địa vị của mình trong nhà chồng sẽ vững vàng như núi Thái Sơn.Mà tính cách này của con gái bà... Quá cần cái kỹ năng này rồi.Cho nên dù không học được, bà ấy cũng sẽ mang người đến học. Bởi vì bà phát hiện ra rằng ngay cả khi không học được đến trình độ của Hoa Chiêu, thì tay nghề nấu ăn của con gái bà đã tăng vọt, con bé cũng học được một số món ăn mới mà bà chưa từng nghe nói đến!Không có Hoa Chiêu đứng bên cạnh để so sánh, thì trù nghệ này cúng tốt nhất trong thôn rồi.Thím Mã cười hết cỡ khi nhìn thấy Hoa Chiêu, còn thân thiết hơn cả với con gái ruột.Nhưng hôm nay thím Mã đi vào nhà cũng không cười, vẻ mặt có chút kỳ quái.Không đợi Hoa Chiêu hỏi, chính bà đã nói: "Ta vừa mới nhìn thấy Triệu đội trưởng đem Hoa Đại Ngưu kéo về rồi, người nằm trên xe, ngắn đi một nửa." Có chút thổn thức.Nhưng đây không phải là nguyên nhân biểu cảm của bà không tốt: "Ông chồng thím vừa rồi từ trên núi trở về, nói là đụng phải Hoa Nhị Ngưu cùng Hoa Chân Ngưu, hai người kia luôn đi lòng vòng quanh hai cái cây, cả buổi cũng không đi. Giống như, chưa từ bỏ ý định....!"Khi công việc đồng áng kết thúc, mọi người có thể vào núi kiếm thổ sản. Nhiều người cố ý đi đường vòng để xem hai cây xanh bị gãy một cách kỳ lạ kia. Sau khi thấy xong, tất cả đều lộ ra vẻ mặt như gặp phải một sự kiện siêu nhiên.Những người khác nói rằng sau đó đã nhìn thấy Hoa Cường, người không bao giờ tin vào ma quỷ, ông đã bí mật lên núi đốt tiền giấy nhiều lần."Người nhà Hoa Sơn đã đến xem mấy lần rồi. Bọn họ muốn làm gì? Còn muốn đem chuyện của Hoa Đại Ngưu đổ lên đầu các ngươi sao?" Thím Mã tức giận nói.Theo ý bà ấy, nhà Hoa Sơn chỉ muốn tìm đột phá để ăn miếng trả miếng với nhà Hoa Chiêu.Bà ấy đã đúng, đó là suy nghĩ của gia đình Hoa Sơn. Thật tiếc khi cả tháng nay vẫn chưa tìm được bước đột phá nào.Hiện trường bọn hắn nhìn đã qua, hơn nữa thêm lời nói của Hoa Đại Ngưu..., việc này giống như thực sự không liên quan đến Hoa Cường.“Vậy thì hãy gạt chuyện này sang một bên, chúng ta tiếp tục.” Hoa Sơn nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận