Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 618 - Không Đứng Đắn.



Chương 618 - Không Đứng Đắn.



Chương 618: Không Đứng Đắn.Diệp Giai cười đến thân thiết nhiệt tình, có chút nịnh nọt: “Chị dâu, hôm nay em tới đây là nhờ chị giúp đỡ, chị phải giúp em ~” Cô ta làm nũng mà lắc lắc cánh tay Hoa Chiêu.Thân mật chưa từng thấy."Chuyện gì? Em nói trước xem." Hoa Chiêu cười, lại không có một lời đáp ứng.Chu Nhụy lập tức nhìn cô một cái, quả nhiên, rất có nguyên tắc, cứng mềm không ăn."Ngày mai em sẽ đi học, nhưng không có một bộ quần áo nào ưng ý, đến cửa hàng mua so với đồ chị dâu làm thật quá xấu!" Diệp Giai thật tâm nói: "Chị dâu hai, em thấy mấy bộ chị làm đều thật xinh đẹp, có thể cho em chọn vài món để mặc, cũng nhìn vào để làm vài món tương tự sao?"Hôm nay cô ta thật sự vì chuyện này mà đến đấy."Đây là chị họ của em, con của cậu cả, Chu Nhụy." Diệp Giai giới thiệu Chu Nhụy: "Em không khéo tay, không biết làm quần áo, cho nên mang theo chị họ đến rồi, tay nghề chị ấy rất tốt, từ nhỏ đến lớn quần áo hầu hết đều là chính chị ấy làm đấy."Hoa Chiêu xem nét mặt của cô ta, hình như thật sự không biết cô cùng Chu Nhụy đã gặp nhau."Bọn chị ngày hôm qua đã gặp rồi." Chu Nhụy nói với Diệp Giai: "Dì lớn đi ngang qua Diệp gia đã dẫn chị đến thăm nhà rồi.""Nha." Diệp Giai thật không biết, cũng không nghĩ nhiều, mẹ khẳng định vẫn vì chuyện em gái đến trường mà đi nhà bác cả.Nhớ tới cái này, cô ta lại nghĩ tới Hoa Chiêu nói mình muốn thi đại học, dáng tươi cười phai nhạt một chút.Người ta là một kẻ mù chữ cũng muốn chính mình đi thi, cô ta lại không dám…Người một nhà bác cả khẳng định đều xem thường cô ta.Hoa Chiêu nhìn các cô cười cười, mang các cô vào phòng ngủ chọn quần áo.Tủ quần áo vừa mở ra, Diệp Giai cùng Chu Nhụy đều có chút hoa mắt.Quần áo bình thường Hoa Chiêu mặc đi "Gặp người", đều bảo thủ đấy, tương tự như các mẫu phổ biến hiện nay, chỉ ở một số chi tiết mới hơi chút cải tiến, để cho quần áo nhìn càng thuận mắt, cũng càng thoải mái.Nhưng tổng thể, cũng chỉ như vậy. Phần lớn là áo sơmi, tây quần, váy dài khô khan.Những bộ quần áo không mặc cho người ngoài thấy ở trong tủ thì khác, tuyệt đối xinh đẹp, đẹp mắt, màu sắc tươi sáng, kiểu dáng lớn mật.Váy dài bohemian, váy xếp ly trên đầu gối, váy ngắn, đai đeo áo gì đấy.Ngoài ra còn có một số đồ của người mẫu Victoria's Secret ...Khục, nhất thời đã quên, những loại này là để mặc cho Diệp Thâm xem đấy! Không kịp thu dọn."Khục, đây là áo ngủ, trời nóng." Hoa Chiêu vừa nói, vừa đem chúng đều cuốn lên, nhét vào góc tủ.Diệp Giai cùng Chu Nhụy mặt đỏ rần, hai người đều là các cô gái trẻ, chưa từng gặp loại trận chiến này? Trong lòng đều đang điên cuồng mắng Hoa Chiêu "Không đứng đắn" !Chu Nhụy sau khi mắng xong, lại nghĩ đến về sau tìm Hoa Chiêu mượn bộ dạng…Xem ra Hoa Chiêu là một người phụ nữ nông thôn đem Diệp Thâm lung lạc đến sít sao đấy, cũng không chỉ dựa vào mặt cùng bọn nhỏ, còn có các thủ đoạn khác…Cô ta cảm thấy thủ đoạn này cũng được, ai quan tâm đó là thủ đoạn gì, có tác dụng là được.Hoa Chiêu thấy các cô ngây người, tự mình nhìn khí chất trên người Diệp Giai, chọn cho cô ta vài món thích hợp với cách ăn mặc của cô ta.Chúng đều là những mẫu quần áo sinh viên trẻ trung và phóng khoáng, tương đối kín đáo, phù hợp với trang phục đi học.Nhưng Diệp Giai giống như không hài lòng, cô liên tiếp nhìn về phía vài món váy dài, tuy đây lần đầu tiên thấy loại phong cách quần áo này, nhưng ngay lập tức cô ta đã thích sự nhiệt tình và táo bạo của nó“Những thứ này không được, chị sẽ mặc cho em xem.” Hoa Chiêu nói xong, liền chọn ra cái mà Diệp Gia nhìn chằm chằm nhiều nhất rồi đi vào phòng mặc vào.Làn váy rộng thì không sao, nhưng nó lộ vai, lúc treo lên Diệp Giai khả năng nhìn không hiểu loại thiết kế này.Quả nhiên, cô mặc đi ra, mặt hai người lại đỏ rồi.Cái này lộ bả vai, giống như muốn cởi xuống cho đàn ông nhìn vậy! Quá không đứng đắn rồi!"Những cái này đều là…Áo ngủ, chỉ có anh hai em mới có thể trông thấy, có chuyện gì sao?" Hoa Chiêu xoay người xoay luôn vạt váy lớn.Chất vải đều là chất liệu tốt, cô cố ý mua ở cửa hàng Hoa kiều đấy, làm ra rất có phong cách hiện đại, xoay tròn đẹp hơn.Hơn nữa thân hình cùng mặt của cô, Diệp Giai cùng Chu Nhụy đều nhìn thẳng."Không đứng đắn" thì "Không đứng đắn", nhưng không thể không nói, thật là đẹp mắt.Đàn ông khẳng định đều ưa thích như vậy đấy.Chu Nhụy càng động tâm rồi, cái này đến lúc đó cô ta cũng làm!"Không sao cả." Diệp Giai có chút tiếc nuối nói. Anh hai cô ta thấy thì không sao, mặc đi ra ngoài mới có chuyện.Cô ta lại nhìn về phía những bộ khác trong tủ, tuy không phải đều lộ vai, nhưng một số mang theo dây treo mỏng manh, xem xét lại không được."Những cái này thích hợp em, mặc vào thử xem." Hoa Chiêu đem mấy bộ đồ trong tay đưa cho cô ta.Diệp Giai nhìn những bộ quần áo khác trong tủ, thật không có đồ thích hợp hơn rồi, chỉ có thể đi thử.Kết quả lại rất kinh ngạc cùng vui vẻ.Quần áo không nổi bật được treo ở đó, mặc vào lại đẹp một cách thần kỳ."Chị dâu hai! Chị thật tuyệt vời! Làm sao chị lại nghĩ ra những phong cách này?" Diệp Gia soi gương, nhìn trái nhìn phải, rất thích."Cái này, có lẽ là thiên phú." Hoa Chiêu cười nói.Bằng không thì đâu này? Thấy ở đâu hay sao? Học từ ai sao? Đó mới là giả đây này. Trên thị trường căn bản không có loại sách này, cũng không có những thợ may này.Chu Nhụy lại nhìn cô một cái.Hoa Chiêu cười cười với cô ta.Chu Nhụy bị choáng váng, lại ma xui quỷ khiến mà đột nhiên lý giải được tâm tư của Văn Tịnh, có một người phụ nữ sáng ngời như vậy ở trước mặt chồng mình, ai có thể không lo lắng?Dừng lại dừng lại! Cô ta không thể ghen ghét không thể nghĩ nhiều! Bằng không thì cô ta sẽ dẫm lên vết xe đổ của Văn Tịnh!"Hai người muốn làm như thế nào? Lấy về làm hay là ở đây làm?" Hoa Chiêu lại hỏi Diệp Giai."Ở đây làm a, em đã mang theo vải vóc đến đấy, ở đây làm còn có thể nhờ chị chỉ điểm, không đúng chỗ nào kịp thời sửa lại." Diệp Giai cười nói: "Chỉ là chị dâu hai đừng chê chúng ta học trộm!"Có một số người đem tay nghề thợ may của mình đều giấu diếm đến sít sao đấy, chỉ sợ người khác học xong, làm ra quần áo đẹp mắt như vậy. Nhưng cô ta thấy, Hoa Chiêu không giống loại người này.Hoa Chiêu quả nhiên hào phóng cười cười: "Được, các cô cứ làm trước, chị về phía sau viện nhìn bọn trẻ một chút, lập tức tới."Lúc cô ở nhà, bình thường đều đưa tới chỗ Hoa Cường, ông ấy rất thích.Lúc Diệp Thâm nghe thấy cô mở cửa là nữ quyến, còn có Chu Nhụy ở đó, anh trốn đến hậu viện mà không lộ mặt ra.Anh sợ lại nghe thấy một câu "Diệp đại ca" "Diệp nhị ca" gì đấy, buổi tối vợ sẽ tìm anh tính sổ.Đêm qua anh đã nếm qua đau khổ rồi…Hoa Chiêu đến hậu viện nói cho bọn họ nói một tiếng về tình huống ở tiền viện tình, lại nhìn hai đứa nhỏ một chút, đã nghe thấy tiền viện có người gõ cửa.Hiện tại cửa ra vào trồng một gốc cây tử kim đằng, Hoa Chiêu đem làm giám sát, cho nên không cần mở cửa cô đã biết rõ người đến là Diệp Danh.Diệp Danh lúc này đến thăm, cũng là rất lạ. Bây giờ là thời gian công tác của anh ấy.Hoa Chiêu khóe miệng hơi run, cái này là duyên phận trong truyền thuyết?Nhưng khi cô nhìn kỹ lại phát hiện sắc mặt Diệp Danh có chút không tốt, tao nhã nghiêm túc.Trong lòng cô lộp bộp thoáng một phát, có chuyện gì xảy ra?



Bạn cần đăng nhập để bình luận