Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1071 - Để Cho Em Chăm Sóc Anh Cả Đời Đi.



Chương 1071 - Để Cho Em Chăm Sóc Anh Cả Đời Đi.



Chương 1071: Để Cho Em Chăm Sóc Anh Cả Đời Đi.Diệp An thấy cô ta liền sững sờ, lập tức nhíu mày."Ai bảo cô đến đây? Đi ra ngoài!" Hắn mắng.Ngữ khí dọa cho người trong phòng nhảy dựng.Tính tình Diệp An cũng giống như Diệp Danh vậy, trên mặt không lạnh, nhã nhặn giống như một người dễ nói chuyện, hiếm khi nói nặng lời với mọi người.Hai tay Cát Hồng Miên nắm chặt quai của chiếc túi, nhìn Diệp An, lại nhìn chân của hắn, mắt lập tức đỏ lên."Chân của anh, thật sự không còn rồi hả?" Nói xong nước mắt liền rơi xuống.Diệp An bực bội mà nhíu mày: "Đi ra ngoài!"Cát Hồng Miên tất nhiên không đi, chỉ đứng ở nơi đó khóc.Lưu Nguyệt Quế thấy vậy hai mắt tỏa ánh sáng, ai đây?"Cô gái, tiến đến ngồi, đi thật xa đến a? Ta rót nước cho cháu." Bà thân mật mà kéo Cát Hồng Miên ngồi xuống, tự mình đi rót nước.Cô gái này rất xinh đẹp, hiện tại sắc mặt tái nhợt, đầu tóc rối bời, bờ môi khô nứt không biết là chạy đi quá gấp không kịp uống nước, hay là biết Diệp An gặp chuyện không may liền gấp gáp.Loại nào cũng nói rõ con bé đối với Diệp An không tầm thường ah!Lưu Nguyệt Quế càng nhìn càng thoả mãn.Diệp An nhưng lại nhìn mẹ cười lạnh một tiếng.Hoa Chiêu nhìn biểu cảm của Diệp An, lại nhìn Cát Hồng Miên, đột nhiên hỏi: "Cô tên là gì?"Cát Hồng Miên cắn môi dưới, nhỏ giọng nói: "Tôi là Cát Hồng Miên."Lưu Nguyệt Quế vừa vặn cầm chén nước tới, trừng mắt, tiện tay đem một ly nước có chút nóng hất vào mặt cô ta."Ah!" Cát Hồng Miên bị phỏng nhảy dựng lên."Cát Khoan là cha của cô?" Lưu Nguyệt Quế có chút hối hận, lỡ may hất nhầm người thì làm sao bây giờ? Vội vàng hỏi.Cát Hồng Miên không dám nói nữa, nhỏ giọng mà "dạ" một tiếng.Lưu Nguyệt Quế lập tức hùng hổ rồi, chỉ về phía cô ta hô to: "Cô cút ngay cho tôi! Con tôi không cần cô mèo khóc chuột giả từ bi!"Là Cát Khoan cố ý hại Diệp An, nguyên nhân cũng là bởi vì cự hôn, ông ta mất mặt, Lưu Nguyệt Quế cũng biết."Thực xin lỗi dì, thực xin lỗi Diệp An, cha cháu cũng không phải cố ý đấy, nhưng ông ấy biết sai rồi! Là ông ấy không đúng, ông ấy để cháu gả cho Diệp An, cả đời đền bù hắn!" Cát Hồng Miên khóc nói."Không cần!" Lưu Nguyệt Quế tức giận nói: "Đây là đền bù sao? Đây là lửa cháy đổ thêm dầu! Cô mau cút cho tôi! Hiện tại liền cút!"Bà kích động mà đẩy Cát Hồng Miên, nhưng đột nhiên chóng mặt, người sắp ngã quỵ.Diệp Anh nhanh tay lẹ mắt mà đỡ lấy bà: "Mẹ! mẹ sao rồi?"Diệp An nhanh chóng muốn từ trên giường bước xuống, Hoa Chiêu đè hắn lại: "Không có việc gì, thím hai mấy ngày nay nghỉ ngơi không tốt, lại thêm không ăn uống đầy đủ, có chút suy yếu."Cô nói không có việc gì chính là không có việc gì, Diệp An yên tâm.Hoa Chiêu tuy không phải bác sỹ, nhưng bây giờ ở Diệp gia, phương diện này còn có tiếng nói hơn Diệp Phương.Lưu Nguyệt Quế quả nhiên không có việc gì, chỉ có điều tức giận đến run rẩy.Hoa Chiêu đi qua kéo Cát Hồng Miên đi.Không ai có thể chống lại được cô.Cát Hồng Miên dù là ngàn lần không muốn cũng bị lôi ra ngoài."Cô thả tôi ra! Cô là ai ah!" Cát Hồng Miên tức giận.Bất quá khi cô ta thấy rõ mặt Hoa Chiêu, lập tức không hét nữa, đã biết cô là ai.Người này nhất định là con dâu hai của Diệp Mậu mà cô cô đã nói kia, là người rất không lễ phép, tự cao tự đại.Bất quá hiện tại Diệp An có cưới hay không, cô định đoạt.Cát Hồng Miên lập tức thay đổi chiến lược, cầu xin Hoa Chiêu: "Tôi thật tâm thích Diệp An, tôi muốn chiếu cố hắn cả đời! Cầu xin cô thành toàn cho tôi!"Hoa Chiêu quay đầu nhìn cô ta.Trong mắt cô gái này đều là chân thành.Xem bộ là rất thành tâm đấy.Đặc biệt là hiện tại Diệp An không có chân, trở thành người tàn tật, cô ta vẫn muốn gả cho hắn.Đáng tiếc."Ba của cô muốn mạng Diệp An, Diệp gia sẽ cần loại con dâu như cô sao?" Hoa Chiêu nói ra."Chuyện đó đều là hiểu lầm! Đao thương không nói gì, cha tôi cũng không nghĩ tới Diệp An sẽ biến thành như vậy! Diệp An là con rể ông ấy đã chọn, ông ấy muốn mạng của hắn làm gì?" Cát Hồng Miên giải thích nói.Hoa Chiêu nhìn chằm chằm vào nét mặt của cô ta, đưa ra kết luận.Hoặc là cô ta thật sự không biết, hoặc đây là một diễn viên giỏi, cô không thể so được."Cho dù không phải con rể, Diệp An cũng là cấp dưới của ông ấy, cha tôi từ trước đến nay đều yêu quý cấp dưới, nổi danh toàn bộ đội! Không sợ bất luận kẻ nào điều tra!" Cát Hồng Miên nói rất hùng hồn.Hoa Chiêu gật gật đầu, đã sớm nghe nói Cát Khoan này khó chơi rồi, xông pha rất nhiều năm, thanh danh đặc biệt tốt.Đây cũng là nguyên nhân ngay từ đầu, Diệp Danh mặc dù có chỗ hoài nghi, cũng không dám kết luận."Bất kể như thế nào a, Diệp An đối với cô không có tình cảm, cô đi đi, đừng đến làm phiền hắn." Hoa Chiêu nói."Làm sao cô biết hắn đối với tôi không có tình cảm?" Cát Hồng Miên tức giận nói: "Tôi muốn đích thân hỏi hắn!""Hắn không phải đã trực tiếp cự tuyệt cô rất nhiều lần sao? Cô là điếc hay không hiểu ý? Có phải là nhận thức có vấn đề không, nghe không hiểu tiếng người?" Hoa Chiêu nói ra.Cát Hồng Miên nhìn cô thở gấp, quả nhiên cô cô nói đùng, điêu ngoa vô lễ! Quả nhiên là từ nông thôn đến không có giáo dưỡng!"Rất tức giận?" Hoa Chiêu trào phúng mà nhìn cô ta: "Cô cho rằng những gì mình nghe được là đúng, người xưa đã nói, biết người biết mặt không biết lòng, đừng nói chuyện quá chắc chắn như vậy, coi chừng đau mặt."Cô vỗ vỗ mặt Cát Hồng Miên: "Diệp gia chúng tôi đã nhận định việc này là do cha cô cố ý đấy, hiện tại muốn tôi lấy thái độ gì để nói chuyện với cô? Ôn tồn? Rộng lượng tha thứ? Thật xin lỗi, người nhà họ Cát các người không xứng."Cô đẩy Cát Hồng Miên: "Đừng xuất hiện ở chỗ này nữa, trở về hỏi mẹ cô một chút, đến cùng có biết cha cô là loại người gì hay không.""Cô!" Cát Hồng Miên nhìn cô tức giận. Cô ta quay người hất tóc đi nha.Sau đó đợi Hoa Chiêu cùng Lưu Nguyệt Quế đều rời khỏi, cô ta lại vụng trộm tiến vào bệnh viện.Hoa Chiêu quay đầu nhìn bóng lưng của cô ta, nhăn mày.Chỉ cần người ta có lòng, dù cô có chặt chân cô ta, cô ta cũng sẽ nghĩ cách đi gặp Diệp An.Không bằng để cho Diệp An tự mình kích thích cô ta, để cho cô ta hết hy vọng.Hoa Chiêu quay người đi.Lưu Nguyệt Quế cũng phải về nhà chăm sóc đứa nhỏ, những đứa lớn không cần bà ấy quan tâm, ở trường học có giáo viên quản, ra khỏi trường học có Hoa Chiêu quản.Nhưng trong nhà còn có đứa bé bướng bỉnh gửi ở nhà hàng xóm, bà ấy mỗi ngày đều phải tự mình chiếu cố, đặc biệt là buổi tối, cũng không thể gửi ở nhà hàng xóm.Trong phòng bệnh chỉ còn lại Diệp Anh.Diệp Anh cũng có lúc đi ra ngoài rót nước đi nhà vệ sinh, Cát Hồng Miên thấy có thời cơ liền chui vào."Diệp An, hãy để em chăm sóc anh cả đời a!" Cát Hồng Miên đứng ở bên giường bệnh của hắn cầu xin.Diệp An nhìn cô ta, trầm mặc vài giây, đột nhiên cười, gật gật đầu: "Được."



Bạn cần đăng nhập để bình luận