Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 850 - Hắn Cũng Là Đàn Ông.



Chương 850 - Hắn Cũng Là Đàn Ông.



Chương 850: Hắn Cũng Là Đàn Ông.Diệp Thư khẩn trương mà nhìn Hoa Chiêu: "Em đừng nóng giận! Đây nhất định là hiểu lầm! Hắn sẽ không làm chuyện gì có lỗi với em đấy!"Diêu Khôn nhìn Diệp Thư, ánh mắt có chút ngạc nhiên, hắn phát hiện vợ mình hình như có vấn đề, cô ấy đang giúp tình nhân của em dâu nói tốt sao?Xem ra sau này sẽ phải tâm sự thật tốt với cô ấy.Diệp Thư trông thấy ánh mắt của hắn, cũng chẳng quan tâm hắn nữa, cô ấy vẫn nhìn Hoa Chiêu.Hoa Chiêu một chút cũng không tức giận. . . Đó là chuyện không có khả năng.Vô số nước chua lập tức đem cô bao phủ.Dù là biết rõ Diệp Thâm chắc chắn sẽ không phản bội cô, trong này khẳng định có hiểu lầm gì đó, nhưng nhìn đến những người phụ nữ khác thân mật mà dựa vào anh ấy như vậy, cô liền khó chịu.Giống như thuộc trân bảo thuộc về mình bị ô nhiễm rồi!Cô thở sâu, cầm lấy một tờ báo khác.Đây là tờ báo dân sinh, nhưng cũng có một trang toàn bộ đều tin tức và hình ảnh của Susanna.Tấm hình này là bóng lưng, Diệp Thâm cùng cô ta đang cùng lên một chiếc xe.Suzanna đã ngồi ở trong xe, Diệp Thâm đang nhấc chân muốn lên xe.Từ góc độ ảnh chụp, có thể trông thấy Suzanna ngẩng đầu, thâm tình chân thành mà nhìn Diệp Thâm, vẻ mặt hạnh phúc ngọt ngào.Diệp Thâm chỉ có bóng lưng, không nhìn thấy nét mặt của anh ấy.Gấm chua trong lòng Hoa Chiêu thoáng cái liền bạo phát.Cùng đi ra khách sạn coi như xong, cô coi như bọn hắn chỉ vô tình gặp nhau ở cửa ra vào! Người phụ nữ kia không biết xấu hổ cứng rắn quấn lên cánh tay anh ấy, anh ấy không kịp bỏ qua!Nhưng cùng lên xe là cái quỷ gì!Bên cạnh cũng không có người đẩy anh ấy!Hoa Chiêu oán hận bỏ qua tờ báo này, cầm lấy một tờ báo khác.Suzanna này khả năng rất nổi tiếng, quả nhiên lại là hình của cô ta.Lần này là hai người cùng nhau dùng cơm.Toàn bộ một bên mặt của Diệp Thâm đã lọt vào ống kính, góc cạnh rõ ràng lập tức đưa tới một đống Fans hâm mộ.Người đưa tin nhất định là phụ nữ, cả bài báo hầu như đều không nói gì nhiều đến Suzanna, toàn bộ đều khen ngợi anh ấy đấy.Hoa Chiêu bỏ qua tờ báo, không nhìn nổi nữa."Chẳng phải nói chuyện yêu đương nha, cả thế giới cũng biết!" Cô hầm hừ nói: "Hơn nữa người trong ngành giải trí, luôn dựa vào những lời bàn tán để gây chú ý, thật không thể tin được”."Đúng đúng đúng!" Diệp Thư dốc sức liều mạng mà gật đầu: "Chính là như vậy! Không thể tin! Người phụ nữ này so với em còn xấu hơn nhiều, hắn mù mới có thể vừa ý người khác!""Hừ." Ngực Hoa Chiêu vẫn bị nghẹn lại, nhìn lướt qua tờ báo bị ném ở trên ghế, người phụ nữ kia tóc vàng mắt xanh, ngũ quan khắc sâu, làn da trắng nõn.Một đôi mắt màu xanh, như bầu trời, như biển sâu, nhịn không được làm cho người ta hi vọng có thể nhìn được tận đáy mắt."Lớn lên rất đẹp đấy, không cùng một phong cách với em, không chừng anh ấy muốn thay đổi khẩu vị." Câu cuối cùng tràn đầy tức giận."Không có khả năng! Đừng nói mò, hắn không phải người như vậy!" Diệp Thư nói.Diêu Khôn rốt cuộc nhịn không được: "Hắn là đàn ông, có gì mà không có khả năng đấy. . ."Những lời này thoáng cái đã chọc giận Diệp Thư, thực nổi giận.Một chút ánh mắt đều không có, còn thích làm ngược lại với cô ấy!"Đàn ông thì làm sao vậy? Anh cũng là đàn ông! Sau này anh thấy mỹ nữ cũng sẽ đứng núi này trông núi nọ? Thiên hạ mỹ nữ rất nhiều, có phải anh cũng gặp một người yêu một người hay không? !"Diêu Khôn. . . . .Sao dẫn lửa thiêu thân lại chính là hắn vậy?"Không không không, anh sai rồi." Thấy Diệp Thư thực tức giận, tức giận đến ngực phập phồng, Diêu Khôn nhanh chóng xin lỗi, nhưng hắn vẫn nhịn không được nói: "Không phải tất cả đàn ông đều giống nhau, anh khẳng định đối với em toàn tâm toàn ý, trung trinh như một, cả đời chỉ yêu một mình em!"Nhưng những lời này cũng không làm Diệp Thư hoà nhã, cái gì gọi là "không phải tất cả đàn ông đều giống nhau" ?Lắm miệng!"Tốt rồi, em đi nghỉ ngơi." Thấy Diêu Khôn bắt đầu điên cuồng vung cẩu lương, Hoa Chiêu đứng dậy lên lầu.Diệp Thư bỏ qua Diêu Khôn đuổi theo, đem Diêu Khôn nhốt ở ngoài cửa."Em đừng nóng giận, khẳng định không phải như em nghĩ đâu! Hắn, nhất định là đang làm nhiệm vụ!" Diệp Thư nhỏ giọng khuyên nhủ."Nhiệm vụ gì có thể liên quan đến diễn viên?" Hoa Chiêu không nghĩ ra được."Chị cũng không biết. . . Chúng ta đừng nghĩ lung tung, chờ hắn trở về giải thích với em là tốt rồi! Em đừng nóng giận, coi chừng tổn thương đứa nhỏ." Diệp Thư nói ra."Dạ." Hoa Chiêu gật đầu, sờ sờ bụng, cô không tức giận.Cho đến nay, cô vẫn tin Diệp Thâm 99,9999% đấy.Chỉ là cô ghen.Lần đầu tiên cô biết tính chiếm hữu của mình mạnh đến vậy.Đợi thấy Diệp Thâm, nếu như anh ấy nói một câu làm cho cô không hài lòng, cô sẽ đem anh ấy như vậy như vậy còn như vậy! Anh ấy không thích tư thế gì, cô liền dùng tư thế đó!Nghĩ đến cảnh kia, Hoa Chiêu bật cười.Thấy cô thật sự không quá tức giận, Diệp Thư lại cùng cô nói chuyện cả buổi, mới thấp thỏm không yên mà đi ra ngoài rồi.Không đi ra ngoài không được, Diêu Khôn luôn ở cửa ra vào, một lát đã gõ cửa mấy lần, phiền chết rồi!"Gõ gõ gõ! Anh không có việc gì làm sao? Không phải anh có tài liệu muốn xem sao? Không phải bận rộn nhiều việc sao? Cứ đứng ở cửa làm gì!"Diêu Khôn quả thực không hiểu được, tình nhân của em dâu lại tìm tình nhân, sao cô ấy lại gấp gáp như vậy?Hắn còn đột nhiên nhớ tới một chuyện: "Anh nhớ lúc trước, em bởi vì chuyện này đã cùng Hoa Chiêu mâu thuẫn, nhìn con bé rất không vừa mắt. Từ lúc nào, hai ngươi lại tốt như vậy rồi hả?"Câu nói đầu tiên làm cho Diệp Thư câm miệng rồi.Trước kia các cô ở trước mắt tất cả mọi người diễn trò quan hệ không tốt, về sau mặc dù đang ở trước mặt người Diêu gia, quan hệ của hai người cũng nhàn nhạt đấy.Giống như là bởi vì liên quan với nhau về lợi ích, hai người mới không vạch mặt.Là vì trở lại thủ đô, ở nhà mình, Diêu Khôn lại sắp trở thành người Diệp gia, các cô mới tháo mặt nạ xuống, tốt giống như chị em ruột rồi.Mà Diêu Khôn lúc ấy lại nghĩ bọn họ đang diễn trò trước mặt người Diệp gia, cũng không nghĩ nhiều.Nhưng hiện tại, các cô không cần đùa giỡn cho ai xem, Diệp Thư còn thay Hoa Chiêu gấp thành cái dạng này rồi, thật đúng là chị em tình thâm rồi. . .Diệp Thư không có cách nào giải thích, đành phải chạy về phòng, đem Diêu Khôn nhốt ở ngoài cửa.Diêu Khôn không hiểu được lại sốt ruột, liền đứng ở cửa không đi, vô số lời dỗ ngon dỗ ngọt theo khe cửa lần lượt đi vào.Một lát sau Diệp Thư đã mềm lòng rồi, việc này ngược lại không thể oán hắn, hắn có thể khuyên nhủ Hoa Chiêu rời khỏi Tô Hằng, nói rõ hắn là người chính trực.Nhưng hiện tại cô không muốn đếm xỉa tới hắn.Diệp Thư cầm lấy điện thoại trên bàn, gọi qua cho Diệp Thâm.Nhưng mà giống như lúc trước, Diệp Thâm không ở nhà, cũng không có ở văn phòng, gọi điện thoại căn bản không gặp được.Chỉ có vệ sỹ chuyển đạt lại câu: "Đã đón được người sao?""Đón rồi!" Diệp Thư nghiến răng nghiến lợi trả lời, lập tức hỏi: "Viên Ngũ, anh nói thật với tôi, hắn mấy ngày nay có phải luôn ở bên Suzanna kia?"Viên Ngũ cùng Hoa Chiêu tiếp xúc nhiều nhất, mấy năm này, có đôi khi Diệp Thâm thật sự đi không được, cần người chuyển đạt lại..., đều là Viên Ngũ đến.Hắn cùng Diệp Thư cũng trở nên quen thuộc.Viên Ngũ hiện tại cũng muốn buồn chết rồi, vấn đề này trả lời thế nào? Ông chủ gần đây xác thực luôn cùng Suzanna tiếp xúc.Làm thế nào cùng Phương tiểu thư giải thích? Phương tiểu thư khẳng định rất thương tâm.Hắn trầm mặc, chính là đáp án rồi.Diệp Thư cúp điện thoại.Không nghĩ tới thật sự là như vậy. . . . . Lòng cô ấy bắt đầu thấp thỏm không yên.So với Hoa Chiêu, niềm tin của người chị gái này đối với em trai ngược lại chẳng đủ.Hắn sẽ không thật sự trở nên đồi bại, muốn thay đổi khẩu vị chứ?



Bạn cần đăng nhập để bình luận