Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1283 - Lại Nhìn Trúng Công Thức.



Chương 1283 - Lại Nhìn Trúng Công Thức.



Chương 1283: Lại Nhìn Trúng Công Thức.Lúc đầu mấy cô gái vẫn chưa cảm thấy gì, nói chuyện cười đùa, làm việc thoải mái.Nhưng rất nhanh các cô cũng cảm giác được, tay chân bắt đầu không biết thả ở đâu."Mẹ chồng" tại thời điểm này, tất nhiên có uy lực.Miêu Lan Chi lại nhìn càng nghiêm túc hơn, ánh mắt của bà là cái gì? Nếu như ngay cả ánh mắt của bà cũng không chống đỡ được, bên ngoài nhiều ánh mắt các phu nhân khác như vậy, làm sao có thể chịu được?Con dâu của Diệp Danh, mặc dù không thể so được với Hoa Chiêu, cũng không thể kém Hoa Chiêu quá nhiều.Bằng không đến lúc đó chị em dâu không hợp, lại giống như trước kia. Văn Tĩnh luôn là một cái gai trong lòng bà. Cũng không biết người phụ nữ kia, hiện tại rốt cuộc là chết hay còn sống.Ngụy Phương đùa nghịch túi hương trong tay, đặt dưới mũi ngửi một cái, khen: "Thật thơm, trong này có những gì vậy?”"Cây kim ngân, ngải cứu, tía tô, đinh hương" Hoa Chiêu nói ra.Ngụy Phương vội vàng ngắt lời cô: "Dừng dừng dừng, cháu nói chậm một chút, dì không nhớ được.”Bà ta nói xong thậm chí còn lấy giấy bút ra khỏi túi, nói: "Bây giờ cháu nói đi."Nghiêm túc như vậy!"Hoa kim ngân, ngải cứu, tía tô, đinh hương, hoắc hương, bạc hà, trần bì mỗi vị 8g, phơi khô cùng nhau là được, hoặc là mài phấn, sẽ đỡ chiếm diện tích một chút." Hoa Chiêu nói.Ngụy Phương lần này đặc biệt hài lòng, nhưng còn có chút lo lắng hỏi: "Chỉ có vậy thôi sao? Không còn gì khác sao?”Những lời này có chút quá phận, giống như Hoa Chiêu giấu diếm vậy.Nhưng dù người ta thật sự giấu diếm, bà ta hỏi như vậy càng quá phận.Đinh Lan nhìn bà ta một cái.Con người luôn sẽ thay đổi.Chính mình cũng đã thay đổi, huống chi bà bạn già mấy chục năm không thường gặp.Bộ dạng hiện tại của Ngụy Phương, làm cho bà có chút không thích, rốt cuộc đã không tìm được cảm giác năm đó nữa.Nhưng cũng có thể được hiểu.Ba người đàn ông mà các bà gả, người đàn ông của Ngụy Phương là kém nhất, hiện tại một tháng chỉ nhận được hơn 40 đồng tiền lương hưu, mấy thế hệ sống trong một căn nhà nhỏ, cũng đã giống như một người bình thường.Nóng vội kinh doanh kiếm chút tiền cũng có thể hiểu được.Nghe nói Ngụy Phương người già nhưng tâm không già, từ sau khi mở cửa, bà ta luôn tự mình nghiên cứu cái gì đó mua bán kiếm chút tiền, xoay người.Đáng tiếc đều không thành công.Bây giờ nhìn chằm chằm vào túi hương của Hoa Chiêu rồi hả?Nhưng nó thật sự có tác dụng.Từ khi mang theo túi hương này, cảm giác muỗi xung quanh cũng ít đi, cũng không bị cắn nữa.Nếu lấy ra bán kiếm tiền, tuyệt đối có thể kiếm được.Như vậy lại có chút ý tứ cướp việc làm ăn của Diệp gia?Ngụy Phương trực tiếp nói ra, trên mặt bà ta mang theo chút cười khổ, nói với Miêu Lan Chi: "Không sợ bà chê cười, sau khi tôi kết hôn cuộc sống khá eo hẹp, hiện tại trong nhà còn có hai đứa con trai một đứa con gái đều chưa kết hôn!”"Phía dưới còn có bốn đứa cháu trai, ba cháu gái, mấy đứa cháu ngoại đều chưa kết hôn, chỉ riêng mấy hôn lễ này, đã sầu chết tôi."Ngụy Phương nói: "Tôi cũng muốn tự mình làm chút buôn bán nhỏ, kiếm chút tiền trợ cấp gia đình, cũng không cầu nhiều, có thể sử lý được hôn sự cho mấy đứa nhỏ là được.”Bà ta nhìn Hoa Chiêu nói: "Dì cảm thấy túi hương này của Hoa Chiêu thật sự có tác dụng, nếu như lấy ra bán kiếm tiền, khẳng định có người mua! Chỉ là không biết công thức này dì có thể dùng được không."Bà ta cầu khẩn nhìn Hoa Chiêu và Miêu Lan Chi.Miêu Lan Chi không nói gì, bà cũng nhìn Hoa Chiêu, bà cũng không biết phương thuốc này có thể bán, không dám nói chuyện."Phương thuốc tuyệt đối là phương thuốc thật, cháu tìm thấy trong sách cổ, những thứ này." Hoa Chiêu nói: "Dì muốn dùng cứ thoải mái.”Chẳng qua, nguyện liệu đều là cực phẩm cô tự tay bồi dưỡng.Ngụy Phương muốn dựa vào phương thuốc này kiếm tiền, sợ là phải thất vọng, hương liệu bên ngoài không có hiệu lực lớn như vậy."Vậy cảm ơn cháu! Chờ dì kiếm được tiền, không thể thiếu lễ tạ ơn của cháu!” Ngụy Phương cảm kích cười nói.Hoa Chiêu thấy đây không phải là biện pháp, chờ bà ta quay đầu lại tự mình làm không tốt, nhất định sẽ cho rằng cô lừa gạt.Hoa Chiêu lập tức đứng lên, tích cực nói: "Quyển sách đó ở trong phòng cháu, cháu lấy ra cho dì sao chép một chút. Thực hành cũng có một chút mẹo nhỏ, cháu sẽ chỉ cho dì.”Hoa Chiêu bỏ nguyên liệu nấu ăn trong tay, đứng dậy đi lấy đồ cho bà ta.Mang công thức tới, mấy nguyên liệu ra.Hoa Chiêu dạy cho Ngụy Phương từng bước làm như thế nào.Thực sự vừa nhiệt tình lại tốt bụng.Diệp Danh ôm đứa nhỏ đi ra, nghe thấy chuyện gì xảy ra, liền kỳ quái nhìn Hoa Chiêu vài lần.Chỉ có đối với mẹ ruột, Hoa Chiêu mới có thể tích cực như vậy, người khác, nằm mơ đi.Không biết lại cất giấu chuyện gì bên trong.Bên kia một đống đồ ăn đã chuẩn bị xong, Ngụy Phương cũng đã tự tay làm ra mấy túi hương.Lớp vỏ bên ngoài của túi hương không có gì cầu kỳ, tùy tiện dùng vải hoa khâu vào thành túi nhỏ."Cháu đề nghị tất cả mọi người đổi dùng này, xem hiệu quả như thế nào, kiểm chứng xem dì Ngụy học thế nào." Hoa Chiêu nói.“Được!” Ngụy Phương hiện tại nhìn Hoa Chiêu đặc biệt thuận mắt, lập tức nói.Túi hương Miêu Lan Chi vừa mới tặng mấy người đã bị Hoa Chiêu thu về, bà cười nói với mọi người: "Cũng không phải tôi keo kiệt không nỡ tặng mọi người mấy thứ này, chờ các người nghiệm chứng vài ngày, lúc đi đừng quên lấy đi!"Mọi người cười hi hi ha ha.Hoa Chiêu mời bọn họ ăn một đống rau củ nhập khẩu này, tính ra phải mấy trăm đồng, mà mấy cái túi hương kia thì đáng giá bao nhiêu tiền.Công thức các cô vừa rồi đều nhìn thấy.Ngụy Phương đột nhiên nhìn Đinh Lan cùng mấy cô gái bà ta mang đến một cái, hỏng rồi, bí kíp này bọn họ cũng biết!Nhưng hiện tại nói cái gì cũng đã muộn, bà ta lập tức mím miệng.Đinh Lan nhìn hiểu được, vụng trộm liếc mắt nhìn bà ta một cái. Thật sự là, sớm biết bà ta như vậy đã không đi cùng rồi!Miêu Lan Chi cười ha hả, coi như không có chuyện gì xảy ra.Hoa Chiêu cũng thở phào nhẹ nhõm, cách làm cô đã dạy, nguyên liệu thật sự là mấy thứ này, Ngụy Phương cũng biết làm, tự tay làm ra cũng tốt.Trở về làm không tốt thì sao? Vậy thì không liên quan gì đến cô.Lý do? Cô cũng không biết, tự mình tìm đi!Hoa Chiêu bận rộn ăn cơm tối.Diệp Danh không phải vội vàng dỗ dành đứa nhỏ, thì là vội vàng thổi sáo, hoặc là bận rộn ăn, không rảnh để ý tới mấy cô gái.Ăn xong, Cẩm Văn cùng tiểu Thận lại phải ngủ!Đã lâu lắm rồi anh không cùng bọn nhỏ thân cận, hôm nay hai đứa nhóc đều ngủ với anh!Ai cũng đừng làm phiền anh, mẹ anh cũng không được!"Nhìn hắn đi, còn chưa thông suốt đâu." Miêu Lan Chi tức giận trước mặt mọi người."Điều này chứng tỏ tiểu Danh là người đứng đắn." Đinh Lan khen.Một người đàn ông như vậy rất yên tâm!Đinh Lan nháy mắt với con gái, mẹ không giúp được gì, con tự mình cố gắng đi.Triệu Tuệ quả thật rất cố gắng, cô ta cười hì hì tiến đến bên cạnh Miêu Lan Chi, cầu xin nói: "Dì Miêu, cháu cầu xin dì giúp một việc được không?""Gấp cái gì? Cháu nói trước xem?" Miêu Lan Chi cười nói."Cháu muốn ở lại thủ đô làm việc, dì giúp cháu điều động một chút?" Triệu Tuệ nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận