Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 208 - Đắn Đo



Chương 208 - Đắn Đo



Chương 208: Đắn Đo.Bà Trương cúi xuống đáng thương, một tay ôm bé gái 6 tuổi, nước mắt lưng tròng nhìn con gái, nói rằng cháu đói.Ngoại trừ những người lòng dạ cứng rắn, không một người con gái bình thường nào có thể chịu được khi thấy mẹ mình lấy bộ dạng này đối xử với mình như thế này. Trương Quế Lan trước đây có rất nhiều bất bình trong lòng, nhưng bây giờ bà cũng không thể nói ra.Vẻ mặt đang xem náo nhiệt của đám đông cũng chuyển thành đồng tình. Không phải vậy sao, dù gì cũng là cha mẹ ruột của mình, làm sao có thể có thù oán?"Quế Lan ah, nhanh cho chuẩn bị cho bà ấy một phần cơm a.""Cả người già và mấy đứa trẻ, đi đã nửa ngày a, đói bụng lắm.""Ai." Trương Quế Lan thấp giọng ứng, quay đầu đi vào nhà.Người xem náo nhiệt cũng tản.Mọi người đã nhìn ra, bà Trương lúc này xuống nước mà tới đây, vậy thì không có gì vui nữa cả.Hoa Chiêu đi theo đằng sau bà Trương vào phòng.Trong phòng cũng đang ăn cơm chiều, với cháo, dưa chua, cà tím hầm khoai tây.Đồ ăn đương nhiên đều là đồ rau củ trong sân nhà Hoa Chiêu, bất quá bọn họ hiện tại cũng không qua nhà Hoa Chiêu cùng nhau ăn cơm nữa, có bố chồng trước là Hoa Cường, rất bất tiện.Bà Trương thực sự rất đói bụng, không cần có người mời, chính mình nhanh nhẹn bò lên giường, tùy tiện bưng bát người khác mà bắt đầu ăn cơm.Đại Cần Tiểu Cần Đại Vĩ Tiểu Vĩ đều đứng trên mặt đất, nhìn bà Trương, lại nhìn Hoa Chiêu. Lần này bọn họ vẫn tin tưởng chị, người ăn thịt người chính là bà lão này!"Mấy đứa đến nhà chị ăn đi, nhà chị làm rất nhiều, ăn không hết." Hoa Chiêu nói.Nửa đêm cô luôn đói nên buổi tối sẽ làm thêm, hơn nữa hôm nay còn có việc phải làm, cô còn chưa ăn xong, quả thực còn rất nhiều trong nồi.Trương Quế Lan còn cố kỵ Hoa Cường là bố chồng trước, Đại Cần Tiểu Cần Đại Vĩ Tiểu Vĩ lại cảm thấy Hoa Cường rất hoà ái, rất thích bọn họ, bọn họ cũng không khách khí, lập tức ra khỏi phòng.Đồng dạng là đồ ăn, chị làm đấy, đều ngon hơn so với mẹ làm."Mẹ, mẹ cũng tranh thủ thời gian ăn đi." Hoa Chiêu nói với Trương Quế Lan.Trương Quế Lan nhìn trên mặt bàn, Triệu Tiểu Hồng cũng lặng yên không một tiếng động mà ngồi trên bàn, mấy đứa nhỏ càng không biết khách khí là cái gì, bưng bát lên liền ăn.Bà nếu lại không qua, chính là không còn gì ăn hết.Lão bà Trương muốn vừa ăn vừa nói, nhưng vừa ăn vào miệng đã cảm thấy thơm quá, bận ăn đến quên cả nói chuyện.Mấy người lại một chầu gió cuốn mây trôi, thức ăn trên bàn rất nhanh liền hết.Bà Trương cầm chén hướng Trương Quế Lan duỗi ra: "Mẹ còn chưa ăn no, cho mẹ thêm một chén cơm đi.""Đã không có, đều ở đây rồi." Trương Quế Lan nói ra.Bà Trương tự nhiên không tin, chính mình xuống đất đi vào phòng bếp, kết quả phát hiện trong nồi đều rỗng tuếch, bà ta còn chưa từ bỏ ý định, đi đến giá để chén ở bên trong lật ra một trận, thấy mấy hũ dưa muối Hoa Chiêu đưa, nếm một chút thấy không tệ, vậy mà cũng bưng đi ra, vào nhà liền lấy nước sôi, đem dưa muối trụng qua rồi tiếp tục ăn.Đương nhiên dưa muối Hoa Chiêu làm, cũng không phải để hầu hạ loại người ăn mặn này.Một chén dưa muối mấy chén nước vào trong bụng, bà Trương rốt cục cảm thấy ăn no rồi, có thể nói chuyện."Con gái à, nghe nói con muốn ly hôn?" Bà Trương nói xong, nước mắt liền rơi xuống liên tục. Bà ta cũng không nghe Trương Quế Lan nói chuyện, bà ta chỉ biết khóc: "Con gái của mẹ ah, mạng của con sao lại khổ như vậy ah ~~ "Trông đau lòng kinh khủng.Trương Quế Lan nhìn bà ta khóc đến hốc mắt cũng bắt đầu đỏ lên.Hoa Chiêu ở bên cạnh liếc mắt, cho nên nói cha mẹ muốn gây khó dễ cho con gái, không có gì là miết không nổi đấy. Dĩ nhiên đối với người con gái có ý chí sắt đá sẽ không được, với những người kia, ngươi chính là khóc đến chết cũng vô dụng.Nhưng là hiển nhiên Trương Quế Lan không phải loại người như vậy, bà Trương cũng biết điểm này."Làm sao bà biết mẹ của tôi muốn ly hôn? Người Lưu gia đi tìm bà rồi hả?" Hoa Chiêu nói ra: "Bọn họ là không phải là đến đòi bà tiền lễ hỏi năm đó đi? Bà không muốn lấy ra, cho nên mới tới đây đòi tiền?"Bà Trương đang khóc liền dừng lại.Nước mắt Trương Quế Lan vừa muốn rơi xuống cũng nghẹn đi trở về.



Bạn cần đăng nhập để bình luận