Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1191 - Cô Ấy Muốn Làm Gì Thì Làm



Chương 1191 - Cô Ấy Muốn Làm Gì Thì Làm



Chương 1191: Cô Ấy Muốn Làm Gì Thì LàmHoa Chiêu kể ngắn gọn cho Diệp Thư một chút về tình hình hiện tại của Từ Mai và Lưu Tiền, nghe xong Diệp Thư thổn thức không thôi."Bên kia em xây dựng nhà máy vừa vặn cần một thời gian ngắn, không thì để cô ấy tới đây sinh con trước đi." Diệp Thư nói."Đợi vài ngày nữa Lưu Tiền đi tìm cô ấy, xem bọn họ nói chuyện thế nào đã." Hoa Chiêu nói."Được, bên chị sẽ chuẩn bị trước." Diệp Thư nói.Hai người lại nói chuyện vài câu, Diệp Thư liều mạng khuyên cô đi quay một bộ phim truyền hình, giữ lại già cho con cháu xem.Hoa Chiêu ít nhiều cũng có chút động tâm.Chờ cúp điện thoại, Miêu Lan Chi cũng đi vào."Con còn tưởng rằng mọi người phải nói cả đêm, đang chuẩn bị đi làm đồ ăn khuya." Hoa Chiêu cười nói."Già rồi, không thể giày vò được." Miêu Lan Chi vỗ mặt nói: "Phụ nữ tuyệt đối không được thức đêm, bằng không sẽ xấu đến mức chính mình cũng sợ hãi!”Bà đặc biệt quan tâm đến khuôn mặt, không dễ dàng thức đêm."Tiểu Hoa, thật ra diễn xuất thật sự rất thú vị, thời gian làm việc cũng tự do, đạo diễn lại là người quen, hoàn toàn có thể dựa vào thời gian rảnh rỗi của con mà sắp xếp lịch quay phim! Không chậm trễ con trông bọn nhỏ..."Miêu Lan Chi rõ ràng đã bị thuyết phục.Hoa Chiêu còn có chút băn khoăn: "Con nhớ nữ chính có cảnh yêu đương cuồng nhiệt với nam chính, khụ, còn có một cảnh hôn, mẹ cảm thấy con có thể?”Nếu cô dám quay, Diệp Thâm nhất định sẽ bắt cô trở về, ăn tươi nuốt sống.Nếu mẹ chồng cô xúc động cho cô quay cảnh hôn, ha ha, không biết đến lúc đó Diệp Thâm sẽ có biểu tình gì, đột nhiên rất tò mò!“Không có không có!” Miêu Lan Chi vội vàng xua tay: "Bọn mẹ đã thay đổi kịch bản, con đóng vai góa phụ có con, không có cảnh tình cảm.”Hoa Chiêu.....Mẹ chồng để cô đóng vai góa phụ?"Ai nha chuyện này thì có cái gì, đóng phim mà thôi." Miêu Lan Chi nói: "Cả đời này mẹ đã đóng bao nhiêu vai, nha hoàn, cô vợ nhỏ, phu nhân, người mẹ, góa phụ.”"Mặc kệ là vai gì, đều là nhân vật mà thôi, con không cần coi như thật, người nhà chúng ta cũng sẽ không coi là thật, mọi người đều hiểu.""Được rồi." Lý do này quá mạnh mẽ.Diệp gia nhìn từ Miêu Lan Chi, coi như là nửa gia đình diễn xuất, thêm cô nữa, gia môn càng hưng thịnh?"Con thương lượng với Diệp Thâm một chút." Hoa Chiêu thở ra."Mau đi mau đi." Đích thân Miêu Lan Chi gọi điện thoại cho cô.Bà cũng không ngại muộn, bà biết Hoa Chiêu và Diệp Thâm có thói quen gọi điện thoại nói chuyện phiếm trước khi đi ngủ.Thỉnh thoảng Hoa Chiêu bận rộn đến muộn, điện thoại của Diệp Thâm liền đuổi theo.Thật sự là, năm đó bà thật sự không nhìn ra con trai lại là người si tình đến vậy!Điện thoại reo hai tiếng, bên kia đã bắt máy."Alo?" Bên trong truyền ra giọng nói trầm thấp của Diệp Thâm.Hoa Chiêu xoa xoa lỗ tai, mặc dù bị điện thoại thay đổi giọng điệu, giọng của anh vẫn làm người nghe mê mệt.Mỗi ngày không nghe vài phút, cô thực sự không thể ngủ ~"Khụ, mẹ ở đây, thương lượng với em một chuyện, bộ phim truyền hình lúc trước của mẹ gặp vấn đề, nữ chính không thể quay, hiện tại phải đổi nữ chính, mẹ muốn em đi." Hoa Chiêu nói.Cô cũng không phải muốn quăng nồi, cô chỉ muốn nói cho Diệp Thâm biết, Miêu Lan Chi ở bên cạnh. Tránh cho anh lát nữa không cẩn thận nói ra từ gì hạn chế người nghe, vậy thì tương đối lúng túng ~Diệp Thâm quả nhiên thầm hiểu, giọng cũng nghiêm túc đứng đắn...."Ý của em thì sao?" Anh hỏi."Em muốn nghe ý kiến của anh." Hoa Chiêu nói."Anh lấy ý kiến của em làm chủ, em muốn đi thì đi, không muốn đi thì không đi." Diệp Thâm nói.Anh không có mâu thuẫn gì với việc Hoa Chiêu có phải là diễn viên hay không, mẹ anh và chị gái anh đều là diễn viên, anh không cảm thấy nghề này có gì không tốt.Về phần những điều Hoa Chiêu lúc trước vẫn luôn lo lắng, sợ đi trên đường cái bị người ta nhận ra, chuyện vây đuổi chặn lại, anh cũng không lo lắng, bởi vì anh chưa từng gặp qua.Miêu Lan Chi và Diệp Thư nhiều năm như vậy không ít lần ra đường, bị người ta nhận ra là có, bị chặn thì chưa từng có."Chẳng qua, anh hy vọng thời điểm diễn tình cảm, phải giữ chừng mực." Diệp Thâm nói.Anh biết cảnh tình cảm trên TV đều là giả, có đôi khi nữ chính thoạt nhìn vô cùng thâm tình thổ lộ, thực tế là đối diện với ống kính, đối diện cô ngoại trừ người quay phim, ai cũng không có.Nhưng một số cảnh hôn, đùa giỡn trên thuyền gì đấy, vừa nghĩ đến biểu cảm của anh liền lạnh xuống. Nếu không, hay là thôi đi?"Em biết rồi, lần này diễn một bà mẹ đơn thân, không có cảnh tình cảm, hơn nữa có lẽ chỉ diễn lần này, chuyện anh lo lắng sẽ không xảy ra." Hoa Chiêu cho Diệp Thâm một viên thuốc an thần.Diệp Thâm quả nhiên yên tâm: "Vậy thì đi đi, vui vẻ.”Mỗi lần mẹ và chị gái hoàn thành một bộ phim, rất hạnh phúc, anh cũng cảm thấy diễn xuất là một điều hạnh phúc.Vậy hãy để cô ấy đi.Miễn là cô ấy hạnh phúc, làm thế nào cũng ok.Tiểu Thận đến lúc đó làm sao bây giờ? Nhưng anh vẫn nhớ con trai mình ..."Em có phải theo vào đoàn làm phim không? Một tuần hoặc tháng không thể ra khỏi gì đó? Mấy đứa Vân Phi thì sao? "Anh cũng nhớ ba đứa nhỏ còn lại.Hoa Chiêu nhìn về phía Miêu Lan Chi, chuyện này cô cũng không biết a."Nếu như quay phim ở thủ đô, cũng giống như đi làm, ban ngày đi buổi tối trở về, có cảnh đêm thì nói sau, nếu như ra ngoại cảnh, trong vòng một tháng cũng có thể quay xong."Miêu Lan Chi trực tiếp đề cập đến quyết định của đạo diễn.1 trăm vạn có thể giải quyết rất nhiều điều ~"Hơn nữa đến lúc đó đã vào mùa thu, vừa lúc mang theo bọn nhỏ đi qua chơi đùa." Miêu Lan Chi nói: "Không chậm trễ vợ con trông con!”"Vậy con không có vấn đề gì." Diệp Thâm nói, chỉ là, Hoa Chiêu sẽ không rảnh đến Bằng Thành thăm anh.Hoa Chiêu cũng đang suy nghĩ vấn đề này: "Anh có thể bỏ ra chút thời gian rảnh rỗi không? Đến lúc đó chúng ta cùng nhau đi thảo nguyên!”Bọn họ còn chưa cùng nhau đi du lịch, hay là đi thảo nguyên, ngẫm lại liền kích động!Nghe ra sự chờ mong của cô, Diệp Thâm dừng một chút rồi nói: "Được, đến lúc đó anh sẽ đi với em.”"Dạ!" Hoa Chiêu cũng không có vấn đề gì.Thật ra cô cũng muốn lưu lại thời gian đẹp nhất trên màn ảnh, chờ già rồi cho Diệp Thâm xem.Hoa Chiêu lại cùng Diệp Thâm tán gẫu vài câu, có Miêu Lan Chi ở đây, cô cũng không thể không biết xấu hổ mà làm nũng, lưu luyến cúp điện thoại.Miêu Lan Chi hưng phấn không chịu nổi, bà cảm thấy bộ phim này có sự tham gia của Hoa Chiêu, tuyệt đối có thể lên một tầm cao mới! Sẽ trở thành một tác phẩm kinh điển được viết vào sách giáo khoa!Khuôn mặt nhỏ nhắn này của con dâu bà không phải là bà thổi phồng, nhưng cả nước sẽ không tìm được người thứ hai có thể sánh vai!Và dáng người này, giọng nói này...."Nếu không con cũng đi hát đi, con hát khẳng định rất dễ nghe!" Miêu Lan Chi nói.Hoa Chiêu lại lắc đầu: "Con sẽ không cướp bát cơm của người khác nữa đâu.”Thật ra cô cảm thấy mình sẽ chịu thiệt thòi.Bây giờ hát một bài hát, ghi lại một băng, không được bao nhiêu tiền, nghìn tám trăm đồng là nhiều rồi, tiền đều kiếm về cho các công ty nghe nhìn.Tất nhiên, đây hiện tại là đơn vị nhà nước.Dù sao Hoa Chiêu cũng cảm thấy cô chịu thiệt, không làm.Đợi đến cuối thập niên 90, ca sĩ cũng kiếm được tiền....Dừng lại, diễn viên còn chưa bắt đầu làm, cô đã nghĩ đến việc trở thành ca sĩ ~Cô vẫn nên khiêm tốn một chút thì tốt hơn, quay phim nhiều quá nghiện thì thôi, cô không quên bí mật trên người mình quá nhiều, không thể gọi paparazzi chặn cửa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận