Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 920 - Trục Xuất Khỏi Gia Môn.



Chương 920 - Trục Xuất Khỏi Gia Môn.



Chương 920: Trục Xuất Khỏi Gia Môn.Trời đã bước sang tháng 6, và tháng 6 ở miền bắc có thể là thời điểm ôn hòa nhất trong năm.Đây cũng là thời điểm tốt để đi ra ngoài dạo chơi.Hoa Chiêu lại không có hứng thú, cô chỉ lười biếng ngồi tựa vào chiếc ghế quý phi ở trên gác xép nhìn cảnh vật bên ngoài bức tường.Bên ngoài bức tường này là công viên, với sự giúp đỡ của làn gió đã đưa tới một mùi hương sảng khoái từ chiếc hồ xinh đẹp, giúp xoa dịu tâm trạng của Hoa Chiêu."Ăn dưa." Diệp Thư bưng lên một đĩa dưa hấu đưa tới trong tay Hoa Chiêu.Đương nhiên, dưa hấu mà Hoa Chiêu trồng là loại ngon nhất, ăn hoài không thấy chán, đứa bé trong bụng cô ấy đặc biệt thích dưa hấu.Mỗi ngày cơm cũng có thể không ăn, nhưng phải ăn dưa hấu.Hoa Chiêu biết như vậy không tốt, nếu không cẩn thận sẽ mắc bệnh tiểu đường thai kỳ, nên mỗi ngày chỉ cho cô ấy ăn một góc.Hoa Chiêu tạm thời quên hết phiền não, vui vẻ ăn dưa ~Hơn nữa "Ăn dưa" cũng làm cho cô nhớ tới một chuyện khác."Diệp Hưng cùng Diệp Đan đã được thả ra chưa?" Cô hỏi.Tiền đã đưa ra hơn một tháng rồi, nhiệt độ của chuyện này cũng đã qua, bên ngoài cơ hồ không có ai nhìn chằm chằm vào "Việc nhỏ" này nữa rồi, người cũng nên được thả ra."Hôm nay được thả." Diệp Thư nói ra."Vậy xử phạt thế nào?" Hoa Chiêu hỏi.Rốt cuộc cũng đã làm chuyện trái pháp luật, chỉ đền tiền khẳng định không được, còn phải có xử phạt khác."Ba người đều bị đơn vị khai trừ, hơn nữa cũng đã bị khai trừ khỏi Đảng, Vương Kiến bị phán án nửa năm, Diệp Hưng cùng Diệp Đan bị quản thúc nửa năm."Hoa Chiêu sững sờ: "Sao lại phán quyết Vương Kiến?""Hắn đem mọi chuyện đều ôm hết vào mình rồi, nói hắn là chủ mưu." Diệp Thư nói ra.Mà Diệp Hưng chỉ là giật dây đấy, kiếm chút tiền trà nước, cho nên xử phạt cũng không nặng.Ngày đó Khâu Mai nóng nảy, không có tâm tư nghĩ qua, 480 vạn kia kỳ thật không cần Diệp Hưng ra, tất cả những gì hắn cần làm là giao nộp số tiền phi pháp và sau đó nộp phạt.Đầu to hẳn là do vợ chồng Diệp Đan ra.Vương Kiến là chủ mưu hay không Hoa Chiêu không biết, nhưng nhìn cái bộ dạng giật lại túi ngày hôm đó, chuyện này hắn nhất định đã biết.Phán hắn cũng không oan."Thực là vợ chồng tình thâm." Hoa Chiêu ha ha một tiếng.Cô vẫn cảm thấy Vương Kiến không phải là người có tình cảm sâu nặng như vậy, làm như thế, chính là cho Diệp gia xem.“Vậy số tiền kia của anh cả là cho bọn họ mượn hay là cho bọn họ vậy?” Hoa Chiêu lại hỏi.Trước đó Diệp Danh bận quá, mỗi ngày chân không chạm đất, tuy ở chỗ này, nhưng cô ngủ sớm dậy muộn, Diệp Danh lại ngủ trễ dậy sớm, cô cũng không có cơ hội hỏi."Xem như mượn đấy, Diệp Hưng được lợi 50 vạn, lại bị phạt 30 vạn, Diệp Đan bên kia đền bù tổn thất tài sản là 480 vạn, lại bị phạt 200 vạn, đều tính là cho bọn hắn mượn đấy." Diệp Thư nói ra.Cô ấy cũng không thấy bóng dáng Diệp Danh, những điều này đều là mẹ nói cho cô ấy biết đấy.Bởi vì đã giao số tiền phạt rất lớn, cho nên người mới có thể đi ra dễ dàng như vậy, bằng không thì cũng sẽ phải ở bên trong dây dưa mấy tháng.Hoa Chiêu có chút đau lòng: "Đều là anh cả đưa ra hay sao? Vậy anh ấy có còn tiền nữa không?"Diệp Hưng cùng Diệp Đan đều chỉ có tiền lương cứng đấy. . . Được rồi, hiện tại đến tiền lương cứng cũng không có.Hai người không nghề nghiệp lại cho bọn hắn mượn một khoản tiền lớn mấy trăm vạn, đời này cũng không trả nổi, tiền này chính là nước dội lá môn rồi.Vợ của anh cả. . . . Được rồi, lấy Vân Phiêu Phiêu không cần lễ hỏi ~Ánh mắt Diệp Thư lóe lóe."Làm sao vậy?" Hoa Chiêu lập tức hỏi."Được rồi, nói cho em cũng không sao, tiền của anh cả xác thực không đủ, thiếu hơn mười vạn, tìm chị mượn đấy." Diệp Thư nói ra.Thấy Hoa Chiêu không lên tiếng, cô ấy lập tức nói ra: "Em đừng nghĩ nhiều, anh cả không phải đang khách khí với em, anh cả nói, nếu như là chuyện khác trong nhà cần dùng tiền anh cả khẳng định không khách khí, nhưng chuyện của hai gia đình này sẽ không cần em nhúng tay vào nữa."Tiêu tiền cho người thân và bạn bè chắc chắn sẽ không giống với tiêu tiền cho người mà mình không thích.Nhóm phía trước sẽ rất vui vẻ, tiêu bao nhiêu cũng không đau lòng, nhóm thứ hai sẽ cảm thấy rất khó chịu, tiêu một phần cũng không được."Chị còn khó chịu đây, đừng nói là em." Diệp Thư nói ra.Ngẫm lại chính mình bỏ ra số tiền này cho Diệp Hưng cùng Diệp Đan, cô ấy cũng tức giận.Hoa Chiêu ăn xong, tâm tình cũng khá hơn.Hơn nữa cô đã nghĩ tới phương pháp xử lý để cho Diệp Danh không thiệt thòi, cũng không biết ông nội có đồng ý hay không.Cô đến hỏi một chút."Đi, chúng ta đến nhà ông nội." Hoa Chiêu nói ra.Chỗ ở của Diệp Chấn Quốc cách nơi này kỳ thật không xa, chỉ mất 20 phút đi bộ, đương nhiên chỉ là đi đến chỗ đại viện của Diệp Chấn Quốc.Đi vào còn phải đi hơn 10 phút nữa.Bất quá dọc theo đường đi cảnh sắc đều rất đẹp, hơn nữa lại yên tĩnh, coi như đi tản bộ là tốt rồi.Thuận tiện đón các bảo bảo trở về.Hiện tại phàm là lúc Diệp Chấn Quốc nghỉ ngơi, hoặc là buổi tối sau khi ông ấy trở về, ba đứa bé cũng sẽ bị cảnh vệ bên người ông ấy đón đi, đi qua chơi một hai giờ mới trở về.Diệp Thư đương nhiên đồng ý, nếu không phải thấy trạng thái của Hoa Chiêu không tốt, hiện tại đã sớm cùng Hoa Chiêu đi ra ngoài dạo phố rồi.Diêu Khôn đã trở về, qua hơn mười ngày mới có thể trở lại, một mình cô ấy ở nhà thật nhàm chán.Trước khi đi Hoa Chiêu còn mang theo một trái dưa hấu, hiếu kính lão gia tử.Không nghĩ tới vừa vào cửa liền phát hiện một trái dưa hấu khả năng không đủ.Trong phòng ngồi đầy người.Diệp Thượng ở đó, đến Diệp Thành cũng không biết đã trở về từ lúc nào.Còn có Diệp Mai đã nhiều năm không thấy cũng trở về rồi.Bên người bà ấy còn có Diệp An, Diệp Đào, còn có Diệp Thần.Diệp Hưng cùng Diệp Đan đang đứng ở chính giữa.Diệp Danh cửa cho các cô, thấy Hoa Chiêu hiếu kỳ, giải thích một câu: "Mấy người đàn ông Diệp gia họp."Là hội nghị của mấy người đàn ông, cho nên không gọi cô đến.Về phần Diệp Mai, ngoại trừ những người không biết bà ấy, không có ai xem bà ấy là phụ nữ. . ."Vậy em về trước?" Hoa Chiêu mang theo dưa hấu lập tức muốn rút lui.Nếu là quy của của Diệp gia vậy cô cũng đừng phá hủy.Diệp Chấn Quốc đã nhìn thấy các cô, lập tức nói ra: "Để cho con bé đi vào a."Kỳ thật hôm nay ông muốn gọi Hoa Chiêu tới, Diệp Thâm không ở đây, Hoa Chiêu hoàn toàn có thể thay thế nó dự họp.Nhưng nghĩ tới hôm nay phải xử lý chuyện của Diệp Hưng cùng Diệp Đan, ông liền không gọi.Bất quá hiện tại con bé đã đến rồi, vậy cũng đừng đi nữa.Trời rất nóng đi qua đi lại một giờ, còn mang theo trái dưa hấu, sẽ làm chắt nhỏ của ông mệt mỏi."Đã đến rồi thì vào nghe." Diệp Chấn Quốc nói: "Hôm nay nói chuyện của Diệp Hưng cùng Diệp Đan."Nhà nước xử phạt đã xong, Diệp gia bọn họ còn chưa bắt đầu.Làm việc này, Diệp gia có thể không phạt sao?Bằng không thì, cả đám đều coi trời bằng vung rồi!Nhìn biểu cảm của Diệp Đan, dĩ nhiên là tìm được đường sống nên rất vui vẻ, không có một chút hối hận nào!Kỳ thật nhất định là có, Diệp Đan đã hối hận đến xanh ruột, nhưng so với ngồi tù, hiện tại bình an đi ra, đương nhiên càng vui vẻ hơn."Diệp Hưng, Diệp Đan, từ hôm nay trở đi bị trục xuất khỏi gia môn, không bao giờ là người Diệp gia nữa!" Diệp Chấn Quốc dứt khoát nói."Cha!"Diệp Thượng Diệp Thành đồng thời hô."Các người dám cầu tình? Vậy thì theo chân bọn nó cùng nhau cút đi!" Diệp Chấn Quốc quát.Gần đây ông cũng không dám ra ngoài cửa, thanh danh cả đời ông, đều bị hai đứa ranh con này hủy!



Bạn cần đăng nhập để bình luận