Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 557 - Mất Tích.



Chương 557 - Mất Tích.



Chương 557: Mất Tích.Diệp Thâm lắc đầu: "Mục tiêu kỳ thật rất nhiều, không thể xác định."Muốn nói người mà Diệp gia đắc tội thì cũng rất nhiều. Quan điểm chính trị không giống nhau, kỳ thật cũng là kẻ địch. Nếu đem điểm này cũng tính vào, vậy lại càng nhiều.Hoa Tiểu Ngọc bị bắt quá sớm, bọn hắn chỉ là tôm luộc, đến đầu cá con cũng không tính.Diệp Thâm lại vỗ vỗ Vân Phi, nhưng anh không hối hận, anh có thể dùng chính mình làm mồi, cũng không thể đem đứa nhỏ đi mạo hiểm.Vân Phi nháy nháy mắt, không hề chớp mắt mà chằm chằm vào Diệp Thâm, giống như muốn nhớ kỹ khuôn mặt này, cái miệng nhỏ nhắn cũng cười toe toét, cười ha ha, chảy nước miếng trôi một thân.Cái biểu cảm kia, là đối với người cha này tràn đầy yêu thích.Phiên bản thu nhỏ của chính mình, cứ như vậy mà nhìn mình, lòng Diệp Thâm đã muốn mềm nhũn rồi.Một thân sát khí thu liễm sạch sẽ, ôm Vân Phi ở trên giường chơi trò chơi.Trong phòng lập tức vang lên tiếng cười “khặc khặc” của Vân Phi.Thúy Vi nóng nảy, BA~ BA~ mà vỗ cánh tay Hoa Chiêu, muốn cô buông con bé ra, con bé cũng muốn đi chơi!“Đến từng người, từng người một.” Hoa Chiêu trấn an cô bé.Nhưng hiển nhiên là không có tác dụng, Thúy Vi há miệng nói một từ: "Không!"Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm đều sững sờ, dừng lại.Thúy Vi lại như mở ra một chốt vậy, liên tiếp mà "Không không không", muốn bò lên người Diệp Thâm.Diệp Thâm kinh ngạc cùng vui sướng mà đem Vân Phi nhét vào trong ngực Hoa Chiêu, đem Thúy Vi ôm lấy."Gọi ba ba!" Anh nói ra."Không!" Thúy Vi nói.Diệp Thâm…"Ha ha ha ~" Hoa Chiêu lập tức cười.Cô nghĩ tới, trước kia từng nghe đồng nghiệp nói qua, đứa bé biết nói chữ đầu tiên, khả năng cao nhất chính là ba ba, hoặc là "Không", bởi vì đơn giản.Diệp Thâm cũng không có thất vọng, mặc kệ nói cái gì, con của anh mới mấy tháng đã biết nói chuyện rồi!Hai cha con lại chơi trò ném lên cao cao.Lúc này đến phiên Thúy Vi "Ha ha ha".Vân Phi ở một bên nhìn xem, cũng không nóng nảy, vỗ tay ha ha cười, giống như cha của bé cũng đang nâng bé lên vậy.“Thật là một người anh tốt bụng.” Hoa Chiêu cười nói.Nghe thấy trong phòng đều là âm thanh vui vẻ, ngoài cửa Miêu Lan Chi cùng Trương Quế Lan đang đứng ở góc tường nghe thấy đều yên tâm.Miêu Lan Chi có chút tức giận với Hoa Chiêu đấy, sao có thể đưa đứa bé ra mạo hiểm?Nhưng dù hiện tại có tức giận cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài, chính mình chịu đựng a.Nhưng bà tức giận, cũng không muốn con trai mình cãi nhau với con dâu.Văn Tịnh không thể ở đó lâu hơn nữa, tiếng cười giống như ma âm đâm vào đầu cô ta rất đau. Cô ta miễn cưỡng ngồi xuống một lúc rồi chào tạm biệt.Diệp Danh đi công tác chưa trở về, cô ta đại diện Diệp Danh đến an ủi Hoa Chiêu đấy.Vốn tưởng rằng sẽ chứng kiến trò hay, kết quả lại sinh ra một bụng tức giận!Miêu Lan Chi cũng không ngăn cản cô ta, bà cùng con trai có cách nghĩ không giống nhau, con trai bắt đầu dùng phương pháp lấy độc trị độc để xử lý, nhưng nhìn xem đã thành cái dạng gì rồi hả? Thiếu chút nữa đem người phát điên rồi!Bà cảm thấy vẫn là giống như trước, ở trước mặt Văn Tịnh lảng tránh đề tài đứa bé này mới tốt nhất....Văn Tịnh vừa đi, Trương Tiểu Ngũ đã tìm tới tận cửa rồi.Cũng đêm hôm khuya khoắt rồi, Hoa Tiểu Ngọc còn chưa trở lại, sẽ không chạy chứ?Mấy ngày hôm trước, hắn đều tiễn Hoa Tiểu Ngọc đến cửa ra vào, nhìn cô ta đi vào, lại ở ngoài cửa chờ một ngày mới yên tâm.Về sau thấy Hoa Tiểu Ngọc thật sự bắt đầu giúp Hoa Chiêu trông đứa bé rồi, hắn mới yên lòng, mỗi ngày trông coi đầu hẻm rất nhàm chán. Hắn liền đi tìm những người bạn cũ, nghĩ đến làm chút gì đó kiếm ít tiền.Đòi tiền của vợ, người ngoài phát hiện thì quá mất mặt!Mấu chốt là, cũng không đòi được bao nhiêu. Hoa Tiểu Ngọc hiện tại là trông đứa nhỏ cho Hoa Chiêu, không biết người ta một tháng có thể trả cho cô ta bao nhiêu tiền đây này.Kết quả hôm nay không đợi Hoa Tiểu Ngọc quay trở lại, hắn lập tức đi qua tìm.Không có ai mở cửa cho hắn, thấy hắn đứng ở cửa ra vào chờ đã lâu, Chu Binh lập tức xông ra."Ai ôi!!!, tôi biết anh!" Chu Binh khoa trương nói: "Anh là người bị vợ cào trong căn tứ hợp viện này!"Trương Tiểu Ngũ cũng nhận ra anh ta, đó là một "Người tốt", nếu không phải anh ta chủ trì công đạo cho hắn, ngày đó cũng không được đưa tới bệnh viện, cũng sẽ không đòi được 50 đồng, càng sẽ không cưới được Hoa Tiểu Ngọc."Đại ca, là tôi." Trương Tiểu Ngũ từ trong túi quần đưa ra một điếu thuốc, đưa cho Chu Binh.Chu Binh thoải mái tiếp nhận, không đợi Trương Tiểu Ngũ hỏi, liền nói ra: "Vợ của anh hôm nay đã làm một chuyện lớn rồi! Sao anh còn dám tới tại đây? Không sợ người nhà nhận ra sẽ đem anh đánh ra ngoài?"Trương Tiểu Ngũ kinh ngạc hỏi: "Chuyện gì lớn?"Chu Binh vẻ mặt khoa trương nói: "Cô ta trộm đồ của bà chủ nhà này! Nghe nói cô ta bỏ chạy với vàng bạc châu báu, nửa đường đã bị bọn họ bắt được!"Bắt cóc đứa bé cái gì đấy, nhân viên nội bộ biết là được rồi, không cần nói với hắn. Đối với bên ngoài, tội danh của Hoa Tiểu Ngọc chính là trộm đồ.Trương Tiểu Ngũ ngẩn cả người, bất quá cũng không có gì bất ngờ, Hoa Tiểu Ngọc làm ra việc này, hắn cũng không thấy quá kỳ lạ… Cô ta làm việc xảy ra chuyện gì, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái.Chỉ là con đàn bà ngu xuẩn này trong nháy mắt lại để cho người ta bắt được rồi!Còn có, cô ta cũng dám trộm đồ của Hoa Chiêu, cô ta chạy được hòa thượng nhưng chạy không được miếu ah, chẳng lẽ cô ta muốn chạy về quê, không sống cùng hắn nữa?Ân, rất có thể!“Cô ấy bây giờ ở đâu?” Trương Tiểu Ngũ cắn răng hỏi."Đang bị giam ở đồn công an đây này." Chu Binh nói.Sau khi thẩm vấn rõ ràng, một số người đã được thả, những người nên vào đồn đã bị đưa vào.Một vài kẻ côn đồ bị buộc tội bắt cóc trẻ em, nhưng ít ai biết chúng bắt cóc con của ai.Tội danh của Hoa Tiểu Ngọc chính là ăn cắp.Trương Tiểu Ngũ mài mài răng, nhà Hoa Chiêu tất nhiên không thể đi, quay đầu đi đồn công an.Hắn không gặp người, bởi vì Hoa Tiểu Ngọc trộm cắp số lượng cực lớn, là trọng phạm, không cho phép thăm hỏi.Đống đồ trang sức kia của Hoa Chiêu thực ra không nhiều tiền, dù sao đặt ở bên trong bàn trang điểm đều là chút vật nhỏ. Hơn nữa vàng bạc, ngọc thạch vào lúc này đều không đáng tiền. Cộng lại tổng cộng cũng không đến 1000.Nhưng trong túi Hoa Tiểu Ngọc có 1 vạn 5.Không muốn truyền đi chuyện chị em tương tàn, bị người ta sai sử lừa gạt bắt cóc cháu ngoại trai, số tiền kia đối với bên ngoài phải nói là trộm ~Đủ xử bắn được rồi.Trương Tiểu Ngũ mặc dù không nhìn thấy người, nhưng cảnh sát "có ý tốt" theo sát hắn để lộ ra chút tiếng gió, nói hắn về nhà để chuẩn bị cho tương lai.Trương Tiểu Ngũ nghẹn một hơi thiếu chút nữa không về được.Hắn vừa cưới vợ được vài ngày! Còn không đủ đây này, giờ đã xong!Hắn quay người đi rồi, không định đi tìm Hoa Chiêu, thậm chí không quay trở lại căn nhà đang sửa chữa kia.Hắn sợ hãi.Bất kể nguyên nhân gì, chỉ xem kết quả, anh tư của hắn vào tù, Hoa Tiểu Ngọc vào tù, hai ngày này nghe Hoa Tiểu Ngọc nói, quê quán còn có một người chú vào tù, phán quyết 15 năm! Những người này, đều là vì đắc tội với Hoa Chiêu. . . .Nữ nhân này cũng quá độc ác! Động một chút lại đem người ta vào tù, không phải mười năm thì là xử bắn!Không được, hắn phải về tìm mẹ, hắn không ở lại thủ đô nữa, thật là đáng sợ!Trương Tiểu Ngũ rời đi ngay trong đêm....Diệp gia cũng cho người tới hỏi Hoa Chiêu, về cách xử lý Hoa Tiểu Ngọc.Xử bắn thì không có khả năng, dù sao 1 vạn 5 kia không phải là trộm của bọn họ đấy.Dù sự thật còn tệ hơn, nhưng thà bắt tội trộm cắp còn hơn!Nhưng sau khi bọn hắn điều tra đã phát hiện, Hoa Tiểu Ngọc cũng bị gạt, cho rằng đối phương là muốn lấy ân báo đáp, cô ta không cố ý làm tổn thương đứa trẻ."1 vạn 5 miễn đi không cần đề cập tới, cho cô ta tội danh trộm đồ trang sức của tôi a." Hoa Chiêu nói ra.Lúc này tội trộm 1000 đồng, so với tội bắt cóc trẻ con không thành kết quả còn nghiêm trọng hơn, sẽ phải ngồi tù. Mà người phụ nữ đã từng ngồi tù, thanh danh kia còn đáng sợ hơn so với phụ nữ đã ly hôn, cuộc sống của Hoa Tiểu Ngọc sau này có thể đoán được rất nhấp nhô.Cô ngược lại không tính dễ dàng tha cho cô ta như vậy."Đã biết." Người tới trở về phục mệnh.Diệp Chấn Quốc cùng Diệp Mậu có ý kiến khác nhau khi biết quyết định của Hoa Chiêu."Vẫn là quá nhân từ rồi." Diệp Mậu cau mày nói.Hoa Tiểu Ngọc ba phen mấy bận cùng Hoa Chiêu đối đầu, hơn nữa chính cô ta cũng khai báo, cô ta oán hận Hoa Chiêu, không muốn con bé sống tốt, lần này lại ra tay với đứa nhỏ!Loại kẻ địch tiềm tàng này có thể uy hiếp con bé, nếu có cơ hội nhất định phải hạ thủ, để cho cô ta không bao giờ có thể trở tay!Hoa Chiêu nhưng vẫn thả cô ta, trộm 1000 đồng, Hoa Tiểu Ngọc tối đa chỉ bị phán vài năm.Sau khi đi ra, ông có thể đoán được sự oán hận của Hoa Tiểu Ngọc sẽ chỉ có tăng lên chứ không có giảm đi, uy hiếp đối với con bé và đứa trẻ sẽ càng lớn hơn.Diệp Chấn Quốc lại có quan điểm khác với ông ta."Ta cảm thấy như vậy rất tốt, rốt cuộc cũng là phụ nữ, không thể đem con bé so sánh với đàn ông, nếu người phụ nữ bị ép buộc đến máu lạnh và tàn nhẫn rồi, vậy mấy người đàn ông Diệp gia chúng ta đây đều quá thất bại rồi."Diệp Chấn Quốc ngẫm lại cũng đúng, gật gật đầu.Ông chưa từng yêu cầu bạn già cùng con gái phải kiên quyết, vô tình. Nhưng Hoa Chiêu…Nhớ tới biểu hiện trước kia của con bé, nhất thời đã quên con bé cũng là nữ nhân ~...Hoa Tiểu Ngọc ăn cắp, chứng cớ vô cùng xác thực, tội danh thành lập, một loạt thủ tục được xử lý rất nhanh chóng, cô ta lập tức bị chuyển đến địa phương giam giữ rồi.Nhưng mà trên đường lại ra tai nạn xe cộ.Đợi nhân viên cứu viện đuổi tới, cứu chữa, sau đó kiểm tra đối chiếu lại phát hiện thiếu đi 2 nữ phạm nhân, Hoa Tiểu Ngọc chính là một người trong số đó.



Bạn cần đăng nhập để bình luận