Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 421 - Ai Cũng Đoạt Không Được.



Chương 421 - Ai Cũng Đoạt Không Được.



Chương 421: Ai Cũng Đoạt Không Được.Ngày 28 háng chạp, Hoa Chiêu nói mẹ cùng mấy người làm việc đều nghỉ ngơi, vất vả một năm rồi, cũng nên nghỉ ngơi một chút.Nhưng mà mỗi người đều không đồng ý.Bọn họ là người làm ăn mua bán đấy, trước năm mới là thời điểm buôn bán tốt nhất.Từ Mai cũng đồng ý nói Trương Quế Lan nghỉ ngơi, nhưng cô lại không nghỉ ngơi rồi, cô có thể chính mình làm chính mình bán, tiền chia vẫn như cũ.Cô đã luyện vài ngày, cả người chuyển biến rõ rệt, có thể treo khuôn mặt tươi cười chính mình buôn bán rồi. Điểm biến hóa ấy cũng khiến chính cô kinh ngạc. Cô từng cho rằng mình làm không được, không nghĩ tới khi thực sự làm..., cũng không có khó như vậy.Hơn nữa mỗi ngày dùng khuôn mặt tươi cười theo sát mọi người mà chào hỏi, cũng nhận về được những khuôn mặt tươi cười, cô cảm thấy thời gian trôi qua thật tốt đẹp.Nghỉ ngơi làm gì? Chính mình ở trong phòng ngẩn người sao?Những người khác cũng nghĩ như thế, không kiếm tiền lại ở trong phòng ngẩn người, hoặc là ở trên đường mò mẫm đi dạo, hoặc là ở trong phòng ăn uống thả cửa một chầu? Bọn hắn cảm thấy quá ngốc rồi.Mà Lý Tiểu Giang cũng có ý tứ như thế, đầu năm mới là lúc buôn bán rất tốt, hắn ước gì bọn họ không nghỉ ngơi.Hoa Chiêu bất đắc xoè tay: "Được a, các ngươi thắng."Bất quá cuối cùng Trương Quế Lan đồng ý nghỉ ngơi, bà có mấy đứa nhỏ có cháu ngoại, bà ở nhà cũng không phải ngẩn người, mà là niềm vui thú.Bọn họ không nghỉ ngơi, Hoa Chiêu cũng quyết định chia hoa hồng cho bọn họ.Ba người đảo bắp rang, tiền lương được trích thêm phần trăm thêm tiền thưởng, mỗi người 300 đồng. Lưu Tiền mặt khác có 61 đồng phí vất vả.Từ Mai đã bán được 7 ngày, ngoại trừ ngày đầu tiên kiếm được ít chỉ có 15 đồng, còn lại mỗi ngày đều xấp xỉ 150, trừ tiền nguyên liệu, lại được phân ba thành, cô ấy được 200 đồng.Bởi vì là hùn vốn buôn bán, lại không phải là công nhân của cô, Hoa Chiêu liền chưa cho tiền thưởng.Cái này cũng đúng ý Từ Mai, cho cô ấy cũng sẽ không muốn.Vài ngày liền buôn bán lời được mấy tháng tiền lương của cô ấy trước kia, cô ấy còn không biết đủ hay sao?...Thật đúng là có."Tôi cảm thấy chúng ta có lẽ nên tìm thêm mấy người, đến lúc đó thím ở nhà làm nhiều hơn mấy nồi, sau đó mấy người chúng tôi đi ra ngoài bán, như vậy có thể kiếm được thêm nữa...! Tìm thêm mấy người, là kiếm được thêm vài lần! Đương nhiên, đến lúc đó cho những người kia phát tiền lương là được rồi, không cần chia hoa hồng."Cũng không phải là cô muốn ăn một mình, cô có thể cùng Hoa Chiêu hùn vốn, người khác lại không được. Mà là cô cảm thấy, cùng người khác hùn vốn kỳ thật không phải là chủ ý tốt, làm cho người ta giàu có quá nhanh rất dễ dàng khiến họ nảy sinh lòng tham, quay đầu lại cho các cô mấy chuyện xấu hoặc là đoạt sinh ý.Lò mổ bán nội tạng heo, cũng không phải khó mua như vậy đấy, có chút quan hệ liền có thể mua được, mà thứ quan hệ này, chỉ đi qua đi lại vài lượt thì có."Cái này tôi tất nhiên biết rõ, không phải ai cũng là bạn." Hoa Chiêu nói ra: "Tôi xem cô là bạn mới cùng cô hùn vốn, những người khác, chỉ có thể thuê."Từ Mai nở nụ cười, bất quá lập tức nói ra: "Phi phi phi! Cái gì thuê? Cô không muốn sống nữa hả? ! Đi ra ngoài cũng không thể nói như vậy! Chúng ta nhiều lắm là, là tìm người hỗ trợ!""Đúng đúng đúng, tôi sai rồi." Chính sách càng ngày càng nới rộng, Hoa Chiêu liền có chút quản không nổi miệng mình, điểm ấy phải sửa, cũng không thể vượt qua "Chuyến xe cuối" ."Thế nhưng mà tôi cũng không biết tìm ai hỗ trợ ah." Hoa Chiêu cũng buồn việc này, cô ở chỗ này chưa quen cuộc sống nơi đây, ai cũng không biết. Mà người Diệp gia quen biết, không ai có thể vứt hết mặt mũi nhà mình đi khắp hang cùng ngõ hẻm bán thịt kho đấy.Diệp Thâm tiếc nuối mà lắc đầu, loại người này anh thật sự không biết."Nếu không, anh lại tìm thêm mấy người anh em? Lại để cho người nhà bọn hắn cùng nhau đi theo tới?" Anh nói ra.Hoa Chiêu nghĩ nghĩ, lắc đầu: "Vậy thì có chút huy động nhân lực rồi, hiện tại còn không thích hợp."Đem người tìm tới, liền phải sắp xếp xong xuôi, là chuyển nhà đấy, vấn đề nhà ở, vấn đề trường học của bọn nhỏ, đều phải cho người giải quyết, động tác quá lớn rồi.Cô đang thành lập doanh nghiệp nhà nước à?Hơn nữa người đến chưa hẳn đã thích giữ quy tắc, Diệp Thâm biết chiến hữu của mình, nhưng lại không biết vợ của chiến hữu, ai biết là người như thế nào? Đến lúc đó không thích hợp làm sao bây giờ? Là tiễn bước hay là miễn cưỡng lưu lại?Phiền toái một đống lớn, Hoa Chiêu ngẫm lại liền đau đầu."Chuyển nhà tìm người, qua hai năm rồi nói sau." Cô nói ra.Đến lúc đó có thể quang minh chính đại mà nhận người rồi.Diệp Danh nghe xong đã nửa ngày, ôm Thúy Vi ngồi tới: "Vấn đề này tìm anh ah, người quen biết của anh nhiều."Liên quan đến nghề nghiệp của anh, giao tiếp rất rộng, chỉ nói lúc anh làm giáo viên, đồng nghiệp, học trò, người nhà học trò, người ở bất kì trình độ nào đều có. Muốn tìm một số người trung thực đáng tin cậy, an tâm chịu làm chỉ cần tiền không cần sĩ diện… Không dễ dàng, nhưng cũng không phải rất khó khăn."Cho anh ba ngày." Diệp Danh nói ra.Hoa Chiêu lập tức nói lời cảm tạ, bất quá mới cười được một nửa đã thấy Thuý Vi trong ngực anh liền cười không nổi: "Anh cả, con bé đã ngủ rồi anh còn ôm nó! Thói quen nuông chiều này đến độ không biên giới rồi!" Cô đã nói Thúy Vi mấy ngày nay như thế nào càng ngày càng khó trông!Diệp Danh lập tức đứng dậy xám xịt mà chạy thoát, một câu cũng không dám nói.Diệp Thư ngồi ở chỗ kia ha ha cười."Chị còn cười, không trông nổi sẽ ném cho chị đấy!" Hoa Chiêu hung hăng nhìn cô ấy nói.Khuôn mặt xinh như hoa cộng với giọng nói ngọt ngào nhỏ nhẹ thực sự rất giống cục bột hung dữ đấy.Diệp Thư cười đến lớn tiếng hơn: "Tốt tốt, đều cho chị mang ah! Đến lúc đó chị mỗi ngày ôm con bé không buông tay, em muốn cũng không cho! Lúc đó cũng đừng cùng chị khóc!"Cô cũng là người không có con ah! Hơn nữa đại khái đời này cũng sẽ không có con rồi.Trước kia cô không biết đứa bé lại đáng yêu như thế, vậy thì thôi, hiện tại đã biết, cô chính là người nuông chiều bọn nhỏ đứng thứ hai trong cái nhà này, theo sát ở sau lưng Diệp Danh.Người cha ruột Diệp Thâm này, hiện tại muốn ôm đứa nhỏ một chút, đều phải tận dụng mọi thứ, minh tranh ám đoạt, còn không nhất định sẽ đoạt được.Đây là hai đứa nhỏ đấy, nếu chỉ có một đứa, anh đoán không thể đoạt nổi rồi, trong nhà còn có Hoa Cường, ông nội, cha mẹ đây này!Tức giận đến nỗi anh chỉ có thể buổi tối giày vò Hoa Chiêu, chuẩn bị sinh thêm một đứa…Cũng may bảo bối này là của một mình anh đấy, ai cũng đoạt không được.



Bạn cần đăng nhập để bình luận