Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 65 - Ở Lại



Chương 65 - Ở Lại



Chương 65: Ở Lại.“Cô là ai?” Bà Lưu lại hỏi, nhưng lần này giọng nói đã rất “ôn nhu” rồi.“Tôi là Hoa Chiêu, con gái lớn của Trương Quế Lan.” Hoa Chiêu chính thức giới thiệu nói.Bà Lưu cùng Lưu Hướng Tiền đều sửng sốt, bà Trương kia nói về Hoa Chiêu cũng không giống như thế này đấy. Bà ta rõ ràng nói là một con gấu đen mà.Mà cô gái trước mắt, cho dù bọn họ không muốn thừa nhận, cũng phải nói một tiếng thật xinh đẹp.Chính là cái tính tình này, giống như bà Trương nói, làm người ta ghét.“Các người đến đây có chuyện gì, nói với tôi.” Hoa Chiêu nói.Người Lưu gia khí thế đã không còn, có mấy lời chính là không tiện nói ra miệng. Cũng may bọn họ có lý do khác.Bà Lưu chỉ tay vào Lưu Thông: “Cô xem cháu của tôi bị đánh thành như vậy! Ba ngón tay đều bị gãy, bác sỹ nói từ nay về sau cũng không thể làm việc nặng rồi! Cô phải chịu trách nhiệm.”“Bà nói tôi đánh chính là tôi đánh sao? Bà thấy rồi hả?” Hoa Chiêu chết cũng không thừa nhận.“Cô, chính cô hôm qua đã thừa nhận!” Bà Lưu nổi cáu nói.Hoa Chiêu hỏi một bàn phụ nữ xung quanh: “Ngày hôm qua? Mọi người có ai nghe thấy được không?”“Không có!” Mọi người lập tức cùng lắc đầu, có người vẻ mặt nghiêm túc, có người cười toe toét, không chút nào che giấu, chính mình đang nói dối.“Các người, các người cũng quá bắt nạt người khác rồi.” Bà Lưu không nghĩ tới người trong thôn có thể đoàn kết như vậy.Hoa Chiêu hiện tại cũng đặc biệt ưa thích cái không khí nông thôn này, chỉ cần có quan hệ tốt, lúc này đúng là một đại gia đình tương thân tương ái, đặc biệt ôn hoà.Trong thành phố vài thập niên sau, sẽ không còn xuất hiện những tình huống như thế này, có người ở đối diện nhau hơn 10 năm, cũng không biết họ của nhau.“Tôi sẽ đi báo cáo các người.” Bà Lưu hô: “Tôi cũng không tin người ở đồn công an cũng tin các người,”“Bọn họ tin chứng cớ đấy, đáng tiếc bà không có.” Hoa Chiêu đứng một bên vừa cắn hạt dưa vừa nói: “Hơn nữa bà đi ra ngoài hỏi thăm một chút, bộ trưởng bộ vũ trang quan hệ như thế nào với tôi? Sính lễ kết hôn của tôi, đều là ông ấy phái người lái xe đưa đến nhà tôi đấy.”Về phần những đồ sính lễ kia đoạt ra từ nhà Hoa Sơn, đoạn này cũng quá dài dòng, không cần phải cùng bọn họ giải thích.Hoa Chiêu có quan hệ này?Người nhà họ Lưu nhất thời không thể nắm chắc ý định gây khó dễ, thật hay giả? Nhưng ngược lại trước kia cũng từng nghe bà Trương nói ông nội Hoa Chiêu cũng rất lợi hại, mỗi tháng có 50 đồng trợ cấp, ông ta rất có khả năng biết bộ trưởng bộ vũ trang.Nhà họ Lưu thuần tuý chỉ là dân chúng thấp cổ bé họng, trong nhà tám gậy tre cũng đánh không tới người làm quan, trong nội tâm lập tức có chút sợ hãi, không dám lại nói tới công an.Người ta có người quen, đến lúc đó lại cắn ngược lại bọn họ một ngụm, làm sao bây giờ?Hoa Chiêu cũng không nghĩ tới lại có thể doạ sợ bọn họ như vậy, xem ra thật sự là một cái ổ chó, năm đó nếu Trương Quế Lan lợi hại hơn một chút,cũng sẽ không bị bọn họ ức hiếp đến sít sao như vậy.“Cái kia…” Bà Lưu chớm mắt, thay đổi cách nói: “Quế Lan à, tiểu Thông tốt xấu cũng gọi cô một tiếng mẹ, hiện tại nó bị thương nặng như vậy, không thể làm việc được rồi, bác sỹ nói cần tăng cường dinh dưỡng, cô xem có tiền không cho nó chút tiền, mua chút đồ ăn ngon.”Hoa Chiêu lập tức hỏi Trương Quế Lan: “Lưu Thông từng gọi mẹ là mẹ sao?” Cô xem cái bộ dạng kia chắc có lẽ không gọi mới đúng.Trương Quế Lan quả nhiên lắc đầu.Bà Lưu lại nói: “Sao lại không gọi? Ngày cô gả đến, nó không phải đã kêu một tiếng sao?”Hoa Chiêu: “….là như vậy gọi một tiếng ah.”Bà Lưu không nhìn cô, chỉ nhìn Trương Quế Lan, vẻ mặt chờ lấy tiền.Trương Quế Lan liếc nhìn Hoa Chiêu, thấy cô gật đầu, bà ấy mới móc trong túi quần một cái khăn tay, mở ra bên trong có 4 đồng tiền.“Đây là tiền giá đỗ tôi ủ được trong 10 ngày qua.”Bên ngoài Hoa Chiêu không đặc biệt chiếu cố cô, cô đã giao cho đội sản xuất hai lần giá tốt, một lần 10 cân, chính là chỉ kiếm được một chút tiền đó.Mà mấy giỏ giá đỗ thất bại đều bị cô bán ở chợ đên rồi, cái phần kia thuộc về chính cô, chính là 30 đồng.Không đến 10 ngày thu hoạch 30 đồng, Trương Quế Lan cực kỳ kích động.Người nhà họ Lưu nhìn 4 đồng này, biểu cảm rất không tốt, 10 ngày chỉ được 4 đồng? Một tháng thì được bao nhiêu tiền? Cái đồ vô dụng!“Tôi đã nhìn thấy bà đi bán rau củ cùng bán dưa rồi.” Lưu Thông không nhịn được nói ra.“Đó là giúp tôi bán đấy?” Hoa Chiêu nói ra: “Anh xem cái vườn này của bà ấy, trụi lủi cái gì cũng không trồng, vẫn có rau củ cùng dưa để bán?”Bà Lưu cầm hết 4 đồng tiền cho vào túi rồi nói với Trương Quế Lan: “Chính mình không có thì mượn một chút, Lưu Thông dù sao cũng là con của cô.” Bà ta nhanh chóng liếc nhìn Hoa Chiêu một cái rồi nói: “Cũng là anh trai của nó, anh gặp nạn, cũng không giúp đỡ một chút à.”“Đừng ở đây nhận thân thích, anh trai như vậy tôi cũng không dám nhận.” Hoa Chiêu nói ra.Lưu gia mất mặt, thật sự không nhịn được nữa, Lưu Hướng Tiền lôi Lưu Đại Vĩ, Lưu Tiểu Vĩ ra đẩy về phía Hoa Chiêu“Hai thằng nhãi con này là mẹ mày sinh. Mày cũng đã biết đúng không? Nếu đã biết thì sẽ để lại đây cho mày rồi.”“Mẹ, chúng ta đi” Lưu Hướng Tiền hô.“Đi cái gì?” Bà Lưu cũng nổi giận, chỉ vào Đại Vĩ , Tiểu Vĩ và nói với Trương Quế Lan: “Tranh thủ thời gian lấy 500 đồng ra đây! Đem tay của Thông Thông chữa cho tốt! Nếu không Đại Vĩ, Tiểu Vĩ đừng nghĩ sẽ được quay về huyện thành đi học! Bọn nó vốn vẫn ở dưới danh nghĩa của cô, cô nuôi đi!”“Bà nội!”“Mẹ!”Đại Vĩ ,Tiểu Vĩ thật sự sốt ruột rồi, tuy trong giây lát biết bà nội nhiều năm như vậy đã khích bác ly gián, nhưng ngăn cách giữa bọn chúng và Trương Quế Lan đã hình thành, không phải một sớm một chiều là có thể biến mất.Bọn chúng không muốn ở lại nông thôn, chúng muốn trở về trong huyện, muốn đến trường.Trương Quế Lan cũng gấp, quay đầu nhìn Hoa Chiêu, cô cũng không muốn hai đứa con trai đi theo mình. Bọn nhỏ mà không được đi học, không đến trường tương lại sẽ trở nên mờ mịt, trưởng thành làm sao tìm được công việc và đối tượng?.“Trong đại đội của chúng ta cũng có trường tiểu học phải không?” Hoa Chiêu hỏi những người phụ nữ xung quanh.“Có có có, ngay bên cạnh đội sản xuất, không xa, cách 5 dặm.” Thím Mã nói.“Vậy thì trở về cũng vẫn được đến trường chứ sao.” Hoa Chiêu nói ra.“Cái kia có thể giống sao? Tiểu học ở nông thôn làm sao so được với trong huyện thành?” Lưu Đại Vĩ khóc nói.“Có cái gì không giống? Dù sao các ngươi cái gì cũng không giỏi, ở trong huyện thì xếp ngược từ dưới lên, trở về nông thôn có khi còn xếp từ trên xuống nữa nha, thật tốt.” Hoa Chiêu nói. Cô từng hỏi qua việc học của Đại Vĩ và Tiểu Vĩ, Trương Quế Lan ấp úng nói, một người xếp thứ 3 từ dưới lên, một người xếp thứ 5 từ dưới lên.”Lưu Đại Vĩ tròn mắt, không biết nói tiếp như thế nào. Từ xếp hạng bét quay sang thành tốp đầu?Hoa Chiêu đưa ra một trái dưa bở, mỗi người một nửa cho Đại Cần, Tiểu Cần, hai cô bé lập tức mặt mày hớn hở.Cái hương vị kia thật là ngọt, Đại Vĩ Tiểu Vĩ chưa từng ngửi qua dưa thơm như vậy.“Các người lần đầu tiên tới nông thôn phải không?” Hoa Chiêu hỏi hai đứa trẻ: “Có phải trước đây từng nghe người ta nói nông thôn không tốt? Kỳ thật các người đều bị lừa!”Cô chỉ tay sang bên vườn nhà mình cách đây hơn 10m: “Nhìn xem một vườn rau quả kia, đều là của ta, ăn bao nhiêu cũng không hết, ta còn nuôi 4 đầu heo, hơn 10 con vịt, 10 con gà, thịt và trứng đều ăn mỗi ngày cũng không hết.”Đại Vĩ Tiểu Vĩ đều đã quên khóc, cuộc sống tốt như vấy sao?“Không tin các ngươi hỏi Đại Cần, Tiểu Cần?” Hoa Chiêu nói ra.Đại Cần Tiểu Cần đứng sau lưng Hoa Chiêu liên tiếp gật đầu, mấy ngày hôm nay đồ ăn quả thực rất ngon.Đại Vĩ Tiểu Vĩ nhìn em gái mới mấy ngày không gặp, mặt đã mập lên một vòng liền ngừng khóc.Đối với hai đứa trẻ thành tích học tập đếm ngược mà nói, thì được ăn ngon còn hấp dẫn hơn đến trường vài lần.



Bạn cần đăng nhập để bình luận