Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 325 - Chị Là Chị Ruột Của Em.



Chương 325 - Chị Là Chị Ruột Của Em.



Chương 325: Chị Là Chị Ruột Của Em.Cũng may bà lẩn mất rất nhanh, đúng lúc tan làm, người cũng nhiều, không bị người Trương gia phát hiện.Bà không cam lòng liếc nhìn Lý Tiểu Giang một cái, quay đầu muốn đi.Kết quả Lý Tiểu Giang vừa vặn nhìn qua, cùng bà bốn mắt nhìn nhau.Lý Tiểu Giang ánh mắt lóe lên, nhìn người nhà họ Trương đang nhìn quanh trong đám người, lại nhìn Trương Quế Lan, bất động thanh sắc mà đuổi tới.Đi ra rất xa, rẽ vào một con đường, Trương Quế Lan quay đầu lại muốn nhìn một chút người Trương gia có đuổi tới không, kết quả lại thấy được Lý Tiểu Giang.Lý Tiểu Giang da đen, cười cười lộ ra một hàm răng trắng tinh: "Chị, chị tìm em sao?"Trương Quế Lan khẩn trương nhìn một chút phía sau hắn."Yên tâm, không có người cùng tới." Lý Tiểu Giang cười nói: "Hai người đàn ông kia tìm kiếm nửa vời đấy, ánh mắt treo trên màn hình chiếu phim cùng mấy cô gái, bà lão kia ánh mắt không dùng được, cũng không phát hiện ra chị."Ngày hôm qua náo loạn một hồi kia, hôm nay người Trương gia lại đến đây, nếu không phải là người đã tới ngày hôm qua thì cũng sẽ không có ai nhận ra bọn hắn, nhưng mấy người bán hàng rong bọn họ thường trú ở đây lại biết đấy.Hắn lập tức liền lưu ý rồi.Hơn nữa trong lòng ẩn ẩn cảm thấy đó là một cơ hội. Nhưng rốt cuộc là cơ hội gì, hắn còn không rõ ràng lắm. Thẳng đến lúc nhìn thấy Trương Quế Lan đang nhìn mình, hắn như tâm linh tương thông, lập tức đuổi theo."Chị! Có việc gì chị cứ nói! Có thể làm được em khẳng định sẽ hỗ trợ!" Lý Tiểu Giang kích động nói.Trương Quế Lan nở nụ cười thoáng một phát, con gái nói đúng, đây là người thông minh."Hai chúng ta tìm tiệm cơm nói chuyện." Trương Quế Lan nói.Lý Tiểu Giang hai mắt sáng hơn: "Đi! Chị, em mời chị đi ăn cơm!"Lại là mời đấy, hắn đúng là thực để bụng rồi.Trương Quế Lan cũng không từ chối, con gái nói, nếu là hắn muốn mời, liền để cho hắn mời. Nếu bà kiên trì muốn mời, giống như bà đang nhờ cậy vào hắn vậy.Việc này cũng không phải là ai cầu ai, là đôi bên cùng có lợi. Đôi bên cùng có lợi? Đúng, chính là cái từ này!Trương Quế Lan nội tâm ổn định lại, ngồi ở một gian sạch sẽ trong tiệm cơm.Bà cũng không đến mấy tiệm ăn này được mấy lần, chỉ vẹn vẹn có mấy lần khi Hoa Chiêu đưa bà đi dạo phố mua sắm.Lý Tiểu Giang bởi vì trong lòng có suy nghĩ nên cũng bỏ hết cả tiền vốn, chọn rất nhiều món ăn, bỏ ra hơn 10 đồng tiền.Trương Quế Lan đau lòng mà mấy lần muốn nói lại thôi, nhưng đến cùng cũng không ngăn cản.Lý Tiểu Giang trái lại trong lòng lại cảm thấy yên tâm hơn.Nếu không phải Trương Quế Lan là phụ nữ, hắn còn muốn mở hai bình rượu, uống nhiều tốt cho việc thảo luận!"Chị, ăn cơm trước, có chuyện gì chúng ta ăn xong lại nói sau." Lý Tiểu Giang nói.Văn hóa bàn rượu hiện tại còn chưa có bắt đầu, có thể ở trong tiệm cơm "Nói chuyện làm ăn" đấy, hai người bọn họ đoán chừng đều là người mở đường."Được." Trương Quế Lan gật gật đầu, con gái cũng nói, bà cứ ăn no rồi nói chuyện sau.Hai người sau một hồi gió cuốn mây trôi mới dừng lại, Trương Quế Lan ăn cũng không nhiều lắm, còn rất rụt rè.Nói thật, những món ăn này, bà có chút chướng mắt rồi, hương vị cũng bình thường thôi, so những món bà làm còn kém xa.Lý Tiểu Giang cũng không ngạc nhiên, chị gái này vốn là dân quê, nhưng người ta bây giờ là kẻ có tiền!"Kỳ thật chuyện này cũng rất đơn giản, tôi hiện tại gặp phiền toái, anh cũng nhìn thấy, cả cái nhà kia không cắn người một cái sẽ không bỏ qua, tôi cái này..việc kia cũng rất khó làm." Ăn được không sai biệt lắm, Trương Quế Lan nhỏ giọng nói.Trong tiệm cơm cơ hồ luôn đông khách, con gái nói, bà không thể đem lời nói nói trắng ra, ai biết được bên cạnh là những người nào?"Vâng, cả nhà kia thật sự là đáng ghét." Lý Tiểu Giang vẻ mặt cùng chung mối thù, bàn tay dưới bàn đã bắt đầu nắm chặt lại."Tôi hiện tại làm không tốt lắm, cho nên muốn tìm người tiếp nhận." Trương Quế Lan nói.Lý Tiểu Giang lập tức nói: "Em! Em thích hợp nhất! Chị muốn phải tiếp nhận như thế nào?"Một bàn bên cạnh cách gần đó có hai người đều quay đầu nhìn về phía bọn hắn, nhưng những người đó cho rằng hai người này là đang chuyển nhượng công tác, cũng không có để ý.Hiện tại công tác trong xí nghiệp cũng có thể "thay người" đấy, "Người nối nghiệp" nha.Nhưng có ít người đến lúc về hưu con cái đã sớm có công tác nhiều năm, lúc này không có người thay thế, cũng có thể biến tướng mà "Bán" công tác.Bên trên mở một mắt nhắm một mắt, bỏ qua.Cho ai hay không cho ai? Những người công nhân cả đời ở trong xưởng công tác mở miệng, đều được cho mặt mũi.Hắn đã đồng ý, Trương Quế Lan liền đứng người lên: "Chúng ta vừa đi vừa nói a." Những chuyện còn lại đều khá mẫn cảm đấy, ở chỗ đông người không thích hợp.Lý Tiểu Giang cũng biết, ăn không hết cơm cũng không đóng gói nữa mà lập tức cùng đi theo.Lúc người phục vụ đi qua thu dọn bàn ăn, rất là ghét bỏ mà lầm bầm nói: "Phô trương, xa xỉ, lãng phí!" Chỉ có hai người, gọi nhiều đồ ăn như vậy, ăn không hết còn không đóng gói mang theo, khoe khoang có tiền sao?Người ở bàn bên cạnh bàn lại rất là hiểu, một công tác còn quan trọng hơn rất nhiều so với một bữa cơm, đây chính là một cái bát sắt, có thể ăn cơm thoải mái cả đời."Ý của chúng tôi là, 3 đồng 1 cân bán cho anh, sau đó anh bán bao nhiêu, chúng tôi mặc kệ, nhưng là chúng tôi đề nghị tốt nhất đừng vượt qua 5 đồng tiền 1 cân, bằng không thì quá đắt, coi chừng đưa tới phiền toái cho mình." Trương Quế Lan nói ra.1 cân bắp rang nếu bán 10 đồng, đây tuyệt đối là muốn khiến cho quần chúng phẫn nộ, chắc chắn sẽ tìm anh ta đánh rồi."Đạo lý này em hiểu." Lý Tiểu Giang gật đầu, hắn cảm thấy Trương Quế Lan các bà ngay từ đầu định giá phi thường chuẩn xác, 5 mao tiền một túi, là cực hạn mà người xem phim có thể thừa nhận.Chỉ là cái giá tiền này…"Chị, cái kia hạt bắp chỉ có 8 mao tiền một cân…" Quay đầu liền bán cho hắn 3 đồng, quá đắt a!Kỳ thật hắn đỏ mắt với việc buôn bán bắp rang, so với hạt hướng dương còn đỏ mắt hơn, vì vậy trong mắt hắn so hạt hướng dương đây là món lợi kếch sù.Trương Quế Lan nhíu mày: "Anh nghĩ rằng chúng tôi dùng hạt bắp bình thường sao? Giống bắp bình thường có thể ra cái hương vị này sao?""Đó là chị bỏ thêm nguyên liệu…" Tuy nhiên hắn cũng không biết đó là nguyên liệu gì."Chúng ta xác thực đã bỏ thêm nguyên liệu đặc thù, nhưng đây chẳng qua là khiến nó có hương thơm đặc biệt, nhưng giống ngô của chúng ta độ trắng và độ mềm của nó không phải loại ngô thông thường nào cũng có được, cái này gọi là giống ngô nổ, được gieo trồng chuyên môn đấy! Thêm vào chi phí gia vị, sẽ đắt tiền !" Trương Quế Lan nghiêm túc nói.Hoa Chiêu chính là nói như vậy, về phần Hoa Chiêu là từ đâu mua được, bà hỏi, Hoa Chiêu chưa nói, bà cũng không hỏi nữa. Dù sao không phải trộm cướp là được."Chúng ta một cân mới kiếm được mấy mao tiền!" Trương Quế Lan mặt đen lên nói ra, giống như tức giận.Không mặt đen không được, bà sợ chính mình giả bộ không giống."Như vậy ah. . ." Lý Tiểu Giang tin.Kỳ thật, hắn đã sớm vụng trộm ở nhà làm rất nhiều thí nghiệm, và đã thử tất cả các loại ngô và đường có thể mua được trên thị trường, nhưng hắn không thể làm được hương vị của nhà Trương Quế Lan.Vị ngọt không giống với, cũng cấn răng.Trong lòng của hắn đã có suy đoán, giống bắp cùng hạt hướng dương, đều là người ta chính mình trồng đấy, quả nhiên là thế."Hơn nữa, chúng ta có thể cho anh quyền đại lý duy nhất ở thủ đô." Trương Quế Lan nói xong những từ bà thật vất vả mới nhớ kỹ.Lý Tiểu Giang tuy lần đầu tiên nghe đến cái từ này, nhưng hắn trực giác cảm thấy được đối với hắn rất quan trọng, có ích lợi rất lớn!"Chị, cái gì gọi là, quyền đại lý duy nhất?" Hắn hô hấp cũng nhẹ hơn."Chính là ở thủ đô, chúng tôi chỉ bán cho một mình anh, anh dùng giá bao nhiêu, lại bán cho những người khác, lại tìm mấy nhà bán sỉ, bán lẻ, chúng tôi đều mặc kệ, giá cả đều là anh quyết định."Lý Tiểu Giang cảm giác mình có chút chóng mặt."Chị, chị là chị ruột em..." Hắn chặt chẽ nắm chặt tay Trương Quế Lan, kích động mà muốn té xỉu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận