Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 803 - Phải Đi.



Chương 803 - Phải Đi.



Chương 803: Phải Đi.Bất quá ngoại trừ việc tìm đối tượng cho người khác vì có mục đích, ví dụ như Diệp Thành, còn lại bất luận là chuyện hôn nhân đại sự của người nào, Hoa Chiêu cũng không muốn nhúng tay.Trong tay cô cũng không có người phù hợp.Nhưng cô có thể tìm cho mẹ mình một chút cơ hội.Chuyện này sẽ phải tìm mẹ chồng rồi, trong tay bà ấy có nhân mạch, có nền tảng.Hiện tại tất cả mấy đơn vị lớn đều đặc biệt thích tham gia các hoạt động giới thiệu, mai mối, nếu có đối tượng phù hợp, có thể để cho Trương Quế Lan tham gia.Miêu Lan Chi nghe xong lời này, lập tức gật đầu: "Đây là chính sự, kỳ thật mẹ đã sớm đề cập qua với mẹ con rồi, nhưng bà ấy không để bụng, một lòng chỉ muốn kiếm tiền, nuôi mấy người em của con lớn lên."Nhưng mẹ nghĩ, hai chuyện này căn bản không xung đột với nhau, người đã già phải có một người bạn, hiện tại tìm so với lúc già đến bảy tám mươi tuổi mới tìm sẽ tốt hơn." Miêu Lan Chi nói: "Được rồi, việc này cứ giao cho mẹ, con yên tâm."Miêu Lan Chi rất cao hứng, giới thiệu đối tượng cho con trai con gái đã nhiều năm như vậy đều vô ích, lúc này tốt rồi, có người thật sự dùng đến."Con nói trước một chút về yêu cầu của con." Hoa Chiêu nói: "Đầu tiên không thể vượt qua 50 tuổi, thân thể phải khỏe mạnh, mẹ của con mới 40, vạn nhất muốn sinh thêm em trai em gái. . .""Ai nha! Con nghĩ khá xa rồi!" Miêu Lan Chi cười ha ha.Bất quá ngẫm lại cũng không phải là không được, người bây giờ rất có thể sinh đấy, bốn mươi năm mươi mang thai tự nhiên đều có, huống chi Hoa Chiêu nhà bà chuyên trị vô sinh!Văn Tịnh đến cùng đã mang thai đấy, Miêu Lan Chi cũng suy nghĩ cẩn thận rồi, nhất định là do tác dụng của rượu thuốc Hoa gia.Điều này đã mạnh hơn các chuyên gia lớn ở thủ đô rồi."Điểm ấy mẹ nhớ kỹ, còn cái gì không?" Miêu Lan Chi đột nhiên nhớ tới cái gì lại nói: "Đúng rồi, con không có việc gì cũng xem cho tiểu Thư một chút, để con bé mang thai sớm chút! Hơn 30 rồi, cũng già rồi!""Dạ, con sẽ xem, lập tức sẽ đi tìm chị ấy nói." Hoa Chiêu nói.Miêu Lan Chi vui vẻ rồi, nghĩ đến không bao lâu nữa đã có thể ôm cháu ngoại, một chuyện lớn trong lòng đã biến mất, miệng cũng không ngậm lại được.Hoa Chiêu nói tiếp yêu cầu của cô đối với bố dượng: "Tiếp theo phải có nhân phẩm tốt, phẩm đức phải đoan chính, người có tam quan bất chính kiên quyết không được."Bằng không thì đến lúc đó không phải mình bị tai họa bất ngờ, mà là rước hoạ về nhà."Đúng!" Đối với điểm này Miêu Lan Chi phi thường đồng ý, nhìn Chu Lệ Hoa, Văn Tịnh sẽ biết."Cũng may anh cả con cùng Văn Tịnh ly hôn rồi, bằng không thì hiện tại đã thành cái dạng gì, thực khó mà nói." Miêu Lan Chi thổn thức mà cảm thấy may mắn nói.Nhìn chuyện lần này của Văn Tịnh, nói là cô ta khuyến khích Đỗ Hãn Lương bắt cóc Hoa Chiêu, bà tin!Kết quả như thế nào đây? Đỗ Hãn Lương chính mình bị phế đi, ngày Đỗ gia bị kéo ngã cũng không xa, bọn họ sẽ không bỏ qua cho Đỗ gia đấy!Mấy đứa cháu của bà thiếu chút nữa không có mẹ rồi!"Một điểm cuối cùng, thân thích nhà trai đừng quá nhiều, cha mẹ cũng phải là người hiểu chuyện, bằng không thì cuộc sống sau này sẽ không dễ dàng." Hoa Chiêu nói ra.Trương Quế Lan bên này một nhà mẹ ruột, một nhà chồng trước, đã đủ cho bà ấy ứng phó rồi, lại đến một nhà mới với mẹ chồng cực phẩm khác?Còn muốn sống nữa hay không ah?Đến lúc đó không riêng Trương Quế Lan buồn, cô cũng sẽ buồn chết rồi.Miêu Lan Chi gật đầu: “Mẹ hiểu, con cứ yên tâm đi."Hai người đang nói chuyện, Diệp Thư bước vào.Hôm nay là ngày lại mặt."Con biết ngay là nên trực tiếp tới đây, trong nhà không có người." Diệp Thư vào cửa liền nói."Ai nha! Con xem, mẹ thật đúng là đã quên!" Miêu Lan Chi cười nói.Bà mỗi ngày đều sốt ruột tới đây xem cháu trai cháu gái đấy, đã quên mất chuyện của con gái.Diệp Thư cũng không tức giận, mặt mày hồng hào mà ngồi vào bên cạnh Hoa Chiêu hỏi: "Nói cái gì đó? Cái gì nhà trai? Cái gì cha mẹ? Ai muốn kết hôn?""Đứa nhỏ đừng quản chuyện người lớn." Miêu Lan Chi không đợi Hoa Chiêu nói.Tư tưởng của bà vẫn tương đối bảo thủ đấy, cảm thấy chuyện của Trương Quế Lan là chuyện của người lớn, hơn nữa Trương Quế Lan nếu tìm đối tượng, cũng là kết hôn lần 3 rồi, trước khi chuyện thành thì tốt nhất không để lộ tiếng gió.Dù là người thân trong nhà cũng không thể biết rõ."Ha ha." Diệp Thư làm cái mặt quỷ rồi cũng không truy hỏi nữa, mà nói: "Con định sẽ trở lại California, nhà xưởng bên kia tồn đọng quá nhiều công việc rồi, thân thể của bố chồng lại không tốt, một người bận không làm hết được rồi."Bọn họ cũng trở về hai ba tháng rồi, lại không quay về, Diêu An sắp nhịn không được rồi.Miêu Lan Chi có chút không nỡ, nhưng rốt cuộc con gái cũng đã gả đi ra ngoài, có gia đình nhỏ của mình rồi.Hơn nữa, trước kia Diệp Thư ở trong nước, cũng là một năm trở lại nhà một lần, nghĩ như vậy, trong nước hay nước ngoài đều không sai biệt lắm."Khi nào thì đi?" Miêu Lan Chi hỏi."Ngày mốt." Diệp Thư có chút chột dạ nói.Miêu Lan Chi liếc cô ấy trắng mắt, rồi đi chuẩn bị hành lý.Quần áo không cần bà chuẩn bị, nhưng các loại đặc sản quê hương bên ngoài mua không được, bà sẽ chuẩn bị một chút.Diêu Khôn đã đi theo sau lưng mẹ vợ làm trợ thủ rồi.Người có trí thông minh cảm xúc cao đều biết cách lấy lòng gia đình mẹ vợ, cái này có đôi khi còn có tác dụng làm vợ mình vui hơn cả việc dỗ dành vợ.Hoa Chiêu đột nhiên nhớ tới, chính mình còn chưa hỏi qua Diệp Thâm lúc nào thì trở về, bên kia cũng là một đống nghiệp vụ, hơn nữa đều là những chuyện không ai thay thế được đấy, đã về nhà lâu như vậy, đoán chừng cũng nhanh phải đi nha.Cô lập tức chạy đến hậu viện đi tìm Diệp Thâm, phát hiện Diệp Thâm nói chuyện với Hoa Cường. . .Hai người không biết đang nói cái gì, Hoa Cường vừa nói vừa cười, mặt mày hồng hào, tinh thần vô cùng phấn chấn, đặc biệt có sức sống.Ba bảo bảo ngồi bên cạnh bọn hắn nghe chuyện."Đã về rồi? Bận rộn cái gì vậy?" Diệp Thâm quay đầu nhìn cô cười hỏi.Hắn sớm đã nghe thấy cô về nhà, lại chậm chạp chưa tới hậu viện tìm anh, nhất định là có chuyện gì.Bằng không thì, cô hận không thể mỗi ngày 24 tiếng đồng hồ đều đính vào trên người anh.Hoa Chiêu hiểu ý của anh, lập tức trừng mắt liếc lại, rốt cuộc là ai dính ai?"Anh chừng nào thì đi?" Hoa Chiêu đi thẳng vào vấn đề mà hỏi.Ba bảo bảo nghe xong, lập tức dồn về phía Diệp Thâm.Hai người ôm cánh tay, một người ôm đùi.Diệp Thâm đem Cẩm Văn đặt ở trên đùi, vỗ vỗ Vân Phi cùng Thúy Vi, không đành lòng nói: "Còn có thể ở lại thêm hai ngày."Hoa Chiêu không có phản ứng gì, cô đã quen với việc chia ly rồi, hơn nữa, đợi cô hoàn thành hết mấy công việc trong tay, còn có thể đi thăm người thân nha.Hiện tại so với trước kia đã tốt hơn nhiều, trước kia thăm người thân đều không được.Ba bảo bảo lại không biết.Thúy Vi sắp khóc đến nơi rồi.Con bé yêu cười, cũng thích khóc, từ trước đến nay cách thức biểu đạt cảm xúc đều rất kịch liệt."Ba ba, không cho ba ba đi!" Con bé ôm cổ Diệp Thâm bắt đầu khóc.Vân Phi cũng may, chỉ là nháy mắt nhỏ nhìn Diệp Thâm, lại nhìn nhìn Hoa Chiêu.Thằn bé biết ba ba chính là chú Tô đấy, mà chú Tô trước kia mỗi tháng đều có thể nhìn thấy hai ba lần, ngày lễ còn nhiều hơn, ngược lại cũng không phải là thật lâu không gặp được.Cẩm Văn ngồi ở trên đùi Diệp Thâm, nhướng mày lên, bưng mặt, mím môi, nước mắt ở trong hốc mắt không rơi xuống.Thấy vậy Diệp Thâm vô cùng đau lòng.Nhưng một câu an ủi anh cũng không nói nên lời, anh đột nhiên phát hiện mình không biết dỗ trẻ con, chỉ có thể nhìn về phía Hoa Chiêu xin giúp đỡ.Loại chuyện như thế này làm sao dỗ? Nói cho bọn nhỏ biết không lâu sau còn có thể gặp lại ba ba?Đó là chuyện không có khả năng, nhìn thấy chỉ có thể là chú Tô.Bất quá cô thực sự rất hoài nghi, lúc chú Tô xuất hiện, sẽ không lừa gạt được bọn nhỏ nữa rồi.Tiểu Cẩm Văn đã nhìn ra hai người chỗ nào cũng giống nhau rồi!Đứa nhỏ tuỳ tiện như Thúy Vi lúc trước cũng là lần đầu tiên gặp đã cảm thấy Diệp Thâm nhìn quen mắt.Hơn nữa khí tức trên thân một người là không thay đổi đấy, bọn nhỏ ở bên cạnh Diệp Thâm nhiều ngày như vậy, đoán chừng đã sớm nhớ kỹ mùi hương của anh.Được rồi, đến lúc đó rồi nói sau.Vân Phi còn nhỏ như vậy cũng có thể giữ bí mật hơn 2 năm, cô phải tin tưởng hai tiểu gia hỏa kia nữa."Ở thật xa đã nghe thấy có tiếng khóc rồi, ai chọc bảo bảo của chúng ta thương tâm rồi hả?" Diệp Danh đi nhanh đi đến.Diệp Thâm cùng Hoa Chiêu đều thở phào, luận về dỗ trẻ con, anh cả biết nhất rồi!



Bạn cần đăng nhập để bình luận