Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1471 - Thẳng thắn



Chương 1471 - Thẳng thắn



Chương 1471: Thẳng thắnNhưng cũng không ai dùng việc tiêm để hù dọa Thiên Kim, chỉ sợ khi cô bé thật sự bị bệnh lại không dám nói với người nhà, như vậy sẽ làm trì hoãn bệnh tình.Cho nên không dám cố gắng hù dọa.Thiên Kim kéo tay Diệp Thâm luyến tiếc không muốn buông ra: "Ba ơi, chúng ta lên giường tiếp tục chơi nhé!”Cảm lạnh cũng không muốn ngừng chơi!Diệp Thâm bất đắc dĩ, nhưng lại vô cùng cưng chiều nắm tay cô nhóc, tiếp tục chơi đùa.Hoa Chiêu nhìn bóng lưng hai người sầu não nói: "Làm ba mẹ thật khó khăn, tật xấu này của con bé phải làm sao bây giờ?”"Nếu 'bệnh tình' không phát triển, chỉ có một ngày, thì không cần quản." Diệp Danh nói.Nếu như con bé nếm được vị ngọt lại không khống chế được cứ ba ngày lại muốn xin nghỉ hai thì mới phải lo lắng.Đây là “bệnh cũ", bây giờ Hoa Chiêu càng tò mò vấn đề của Diệp Danh, không có đứa nhỏ ở đây, cô lại hỏi: "Làm sao vậy? Chuyện gì đã xảy ra?”“Với Tạ Liên Na kia, em không cần làm ăn với cô ta, sau này cũng đừng bán bất kỳ cái gì cho cô ta!” Diệp Danh tức giận nói.Sự "Thích" của cô ta làm hắn khá khó chịu."Được rồi, không thành vấn đề." Hoa Chiêu dứt khoát đáp ứng, sau đó mới nhịn không được hỏi: "Cô ta lại đến làm phiền anh? Làm những gì thế?”"Cất nụ cười của em đi, rất buồn cười sao?" Diệp Danh trừng mắt nhìn cô, nhưng vẫn nói đến chuyện vừa rồi."Đừng tức giận nữa, còn 7 ngày nữa thôi cố chịu đựng đi." Hoa Chiêu nói: "Chờ cô ta rời đi, không cho cô ta trở lại nữa là được.”Chuyện này ngược lại rất đơn giản, thời điểm này rất khó xin visa vào trong nước, tìm lý do không cấp cho cô ta qua là được rồi.Diệp Danh cũng nghĩ như vậy, đến nói với Hoa Chiêu là muốn sau này cô điều tra lý lịch của các thương nhân hoa quả một chút, tránh sau này Tạ Liên Na giả dạng nhờ người khác tới đây kiếm tiền từ Hoa Chiêu.Vừa nghĩ đến đã thấy khó chịu.Muốn điều tra lý lịch, visa của tất cả thương nhân cũng không phải quá khó, mỗi người nước ngoài đến đây đều có tư liệu nên có thể tra được."Mặc dù làm như vậy cũng không thể ngăn chặn Tạ Liên Na hoàn toàn nhưng em sẽ chú ý." Hoa Chiêu nói.Nghe nói chị Tạ này ở bên kia cũng có chút căn cơ, có nhiều thân thích bạn bè, tùy tiện tìm anh chị họ nào đó, hoặc bạn bè ra mặt thì sẽ khó điều tra."Cũng may em định tự mình bán, đoán chừng sau này cũng sẽ không có nhiều thương nhân nữa, chỉ còn mấy người." Hoa Chiêu nói.Trong cuộc đấu giá, người đưa ra giá cao thì có được, một người mua tất cả sản phẩm mà cô bán cũng không có vấn đề gì, chỉ cần hắn ra giá cao nhất.Một người mua không nổi, nhưng nhiều người sẽ mua được, kỳ thực thương nhân hoa quả cũng vô cùng có thực lực, chẳng qua biểu hiện ra ngoài mà thôi.Diệp Danh gật đầu, chút cáu gắt vô vớ kia cũng tiêu tan."Chuyện Đại Vĩ thế nào rồi?" Diệp Danh hỏi.Uông Phi Phi đã liên lạc với Trương Quế Lan, sau khi Hoa Chiêu nói cho Diệp Thâm, cũng đã nói cho Diệp Danh biết.Hiện tại Diệp Thâm phụ trách ở "Ngoài", còn chuyện kinh thành vẫn phải do Diệp Danh quản lý."Hai ngày nay không có chuyện gì mới, Đại Vĩ nói nếu Uông Phi Phi liên lạc với hắn, hắn sẽ nói cho em biết." Hoa Chiêu nói.Diệp Danh gật đầu, không nói gì.Bên ngoài truyền đến tiếng náo nhiệt, mấy đứa nhỏ tan học cùng nhau về nhà.Thiên Kim đang bị "bệnh " nghe thấy lại chạy ra chơi với anh chị.Diệp Danh nháy mắt với Diệp Thâm, hai người đi thư phòng không biết thì thầm cái gì.Nếu không trực tiếp để cho Hoa Chiêu nghe, Hoa Chiêu cũng không tò mò đi nghe lén.Đôi khi biết quá nhiều, cuộc sống sẽ không có niềm vui nữa......."Đại Vĩ, chờ một chút." Trên đường tan tầm, Uông Phi Phi gọi.Xung quanh là đồng nghiệp, đều nhìn qua với ánh mắt dò xét, hai người bọn họ có chuyện gì sao?Cùng là bạn học cũng là đồng nghiệp, trước đó còn có một chút tin đồn...Đại Vĩ không thể không dừng lại, nghiêm mặt nhìn cô ta hỏi: "Có việc gì không?”Thái độ lạnh lùng như vậy lập tức làm cho người xung quanh kinh ngạc, xem ra lời đồn không đáng tin, xem biểu tình này của hai người không giống có tình mà ngược lại giống như có thù.Uông Phi Phi cũng kinh ngạc nhìn Đại Vĩ, lúc trước Đại Vĩ không phải như vậy, chính cô ta biết rõ nhất hắn có ý với mình hay không.Đại Vĩ cũng không phải kẻ ngốc, rất nhanh nhận ra mình hơi to tiếng, hơi đau đầu.Hắn thở dài, buông lỏng vai, nói: "Tôi xin lỗi, hai ngày qua tâm trạng của tôi hơi tệ, không phải do cậu."Lời giải thích này có vẻ hợp lý.Đại Vĩ cũng không dừng lại, tiếp tục cho những người khác xem kịch, chậm rãi đẩy xe đi.Uông Phi Phi cũng buông nghi hoặc xuống, đuổi theo rất tự nhiên lại tò mò hỏi: "Tâm tình không tốt? Có chuyện gì vậy?”"Là chuyện của quê tôi." Đại Vĩ nói một câu cũng không nói nhiều, hỏi cô ta: "Cậu tìm tôi có chuyện gì vậy?”"À, đúng rồi, tối hôm đó dì mời tôi ăn tối nên tôi luôn muốn mời lại, nếu không thì quá bất lịch sự. Cậu xem hôm nay và ngày mai, ngày nào cậu có thời gian? Tôi muốn mời dì và mấy chị em của cậu qua nhà tôi chơi”.Uông Phi Phi lại gần anh, nói nhỏ: "Nếu chị gái cậu rảnh thì càng tốt! Tôi là fan hâm mộ trung thành của cô ấy!”"Đại Vĩ! Cậu thật xấu tính! Làm bạn học nhiều năm như vậy cũng không nói với tôi Hoa Chiêu là chị gái của cậu! Đến một chút gió cũng không có! Sao cậu có thể làm thế!"Lý do này hợp lý.Đại Vĩ giật giật khóe miệng, nhỏ giọng nói: "Tôi đã hứa sẽ giữ bí mật, không được phép nói cho người khác biết."“Được rồi, được rồi!” Uông Phi Phi ngạc nhiên khi cả hai có chung một bí mật.Hai người cùng nhau thì thầm to nhỏ, lại cảm thấy không ổn.Đại Vĩ nhanh chóng đứng thẳng người, giả vờ như đang có tâm trạng không tốt.Không cần giả vờ, dạo này tâm trạng của hắn thật sự rất tệ.Uông Phi Phi lại hỏi: "Vậy chuyện ăn uống cứ quyết định như vậy đi, cậu chọn ngày để tôi đi mua rau."“Không cần.” Đại Vĩ nói: “Mẹ tôi đã trở về Bằng Thành, không ở thủ đô.”Trương Quế Lan không biết diễn xuất, hắn cũng không thể nói dối, vì vậy chỉ có thể thúc giục mẹ mình đến Bằng Thành.Tuy rằng Trương Quế Lan đang lo lắng chuyện của hắn, nhưng bên kia gọi bà ấy thực sự không thể bỏ qua, bà ấy cũng đã ở đây mấy ngày rồi, đã đến lúc phải quay lại.Uông Phi Phi rất thất vọng, nếu sớm biết như vậy thì đã không vì thể diện mà trì hoãn mấy ngày, đáng lẽ hôm sau phải mời lại ngay.Uông Phi Phi nói: "Vậy em của cậu ở nhà, tôi mời bọn họ ăn tối."“Cậu gọi bọn chúng làm gì?” Đại Vĩ tò mò nhìn cô ta.Đơn giản chỉ là tò mò.Họ là bạn học cũng là đồng nghiệp, mời em trai và em gái của nhau đi ăn tối có được không? Vậy có chút nhiều hơn tình bạn rồi.Uông Phi Phi sửng sốt, cô ta không nghĩ tới Đại Vĩ sẽ cự tuyệt.Nhưng cô ta nhanh chóng nói: “Không phải hôm đó cậu đã giúp tôi chuyển nhà sao?”"Không cần, hôm đó còn có mấy người giúp cậu dọn nhà, cậu đều mời cả chúng tôi ăn tối? Không cần, không cần." Hắn nghiêm mặt nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận