Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 408 - Đáng Thương Cho Tấm Lòng Cha Mẹ.



Chương 408 - Đáng Thương Cho Tấm Lòng Cha Mẹ.



Chương 408: Đáng Thương Cho Tấm Lòng Cha Mẹ.Sau bữa tiệc đầy tháng, trong nhà xem như thanh tịnh.Diệp Chấn Quốc không ở lại nhà Hoa Chiêu nữa rồi, ông ở chỗ này, mấy đứa con trai, con gái cũng sẽ thường đến, trước kia thì không sao, nhưng là sau khi phát hiện tâm tư của Chu Lệ Hoa, Diệp Chấn Quốc không thể để cho bọn họ tới làm phiền Hoa Chiêu nữa.Sẽ đem Hoa Chiêu chọc giận không xuống sữa lại đói hai đứa chắt của ông thì làm sao bây giờ?Diệp Mậu cùng Miêu Lan Chi cũng quay trở lại nhà mình, mỗi năm, một ít quan hệ nên qua lại, cũng không thể để cho bọn họ tới chỗ này đi đi lại lại, bí mật khó giữ nếu nhiều người biết sẽ bàn tán lung tung.Mấy người con cháu của Diệp gia cũng có vòng tròn giao tiếp của chính mình, bọn hắn khi còn bé đều là lớn lên ở thủ đô đấy, bây giờ mỗi năm mới về một lần, phải đi một vòng.Mà ngay cả Diệp Thâm cũng bị Diệp Danh kéo ra ngoài hai lần.Diệp Thư tới tìm Hoa Chiêu đi dạo phố."Em không muốn đi, bên ngoài quá lạnh rồi." Hoa Chiêu nói ra: "Hơn nữa em còn phải ở nhà trông con đây này.""Em vừa cho bọn nhóc ăn xong, vẫn còn hai tiếng đồng hồ nữa mới cần tiếp tục cho chúng ăn, hai ta đi nhanh về nhanh, không đến một giờ." Diệp Thư khuyên nhủ cô: "Gần sang năm mới, dù sao cũng phải mua một bộ quần áo mới, giày da mới!"Hoa Chiêu có chút động tâm rồi, quần áo cô có thể chính mình làm, giày da lại không thể, lễ mừng năm mới chắc chắn phải đến nhà cha mẹ chồng bên kia, đến lúc đó trong nhà có khách nhân, cô đi một đôi giày cũ không tốt lắm.Tuy nhiên hiện tại còn chú ý tết kiệm, đơn giản, nhưng người trẻ tuổi đã không như vậy nữa, bản thân lại là xuất thân nông thôn, ăn mặc lại keo kiệt, sẽ làm cho người ta chê cười.Trong tay có 10 vạn còn không nỡ mua đôi giày mới, thật sự là không lên nổi mặt bàn ~Hoặc là sẽ nói, tiền của cô đều bị Diệp gia cắt xén rồi hả? Đến đôi giày mới cũng không để cho cô mua?"Được rồi, vậy thì nhanh đi rồi trở về." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Thư vô cùng cao hứng mà đạp xe đạp mang theo Hoa Chiêu đến cửa hàng.Người người tấp nập, cảm giác giống như những ngày lễ tết ở đời sau vậy.Hoa Chiêu thoáng cái liền chùn bước rồi, cô sợ bị xô đẩy.Diệp Thư lại hào hứng bừng bừng, một năm cũng chỉ có lúc này là náo nhiệt nhất, thật sự rất sôi động đấy."Hoặc là đổi chỗ khác, hoặc là về nhà ah." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Thư nhìn bộ dạng Hoa Chiêu, lúc cô mang thai bụng lớn nhưng không bị sổ ra, sinh xong một tháng liền khôi phục giống như người bình thường, xinh đẹp lại tinh xảo, ăn mặc áo bông dày dặn cũng có thể nhìn ra dáng người thật tốt, đứng trong đám người lại như bừng sáng lên.Đã có thật nhiều người bắt đầu chú ý đến cô, có một số ánh mắt xác thực không có ý tốt."Được rồi, chúng ta đi cửa hàng Hoa kiều a." Diệp Thư nói ra, ở đó không có mấy người.Hai người lui ra ngoài, trong đám người lập tức có người thất vọng.Nhưng lại có một người đuổi tới."Chờ một chút!" Triệu Đại Ni hô.Hoa Chiêu cùng Diệp Thư quay đầu lại, nhận ra bà ta là mẹ của Từ Mai.Bà ấy vẫn hốc hác và già như lần trước gặp, thậm chí còn hốc hác hơn.Hoa Chiêu thở dài, xem ra Từ Mai lúc trước khư khư cố chấp, cũng không giống như những gì cô đoán, là muốn cho người trong nhà xoay người."Thím Triệu có chuyện gì vậy?" Diệp Thư hỏi.Cùng Từ Mai không còn kết thù rồi, cô nhìn Triệu Đại Ni cũng thuận mắt hơn rồi."Tôi nghe tiểu Mai nói, lúc con bé ở bệnh viện cô từng qua thăm con bé?" Triệu Đại Ni nói với Diệp Thư."Vâng." Diệp Thư nói ra.Biết rõ cảnh ngộ của Từ Mai, Hoa Chiêu trong tháng cũng làm thêm một chút món ăn, Diệp Thư sẽ đưa đi cho Từ Mai.Từ Mai cũng không có khách khí, đều ăn hết, còn khen Trương Quế Lan tay nghề tốt.Bất quá nghe ý tứ của Triệu Đại Ni, bà ấy còn đi bệnh viện xem qua Từ Mai?"Tôi cũng là về sau mới biết được tin tức đấy." Triệu Đại Ni nghiến răng nghiến lợi nói: "Cái Phùng gia kia, thật sự không phải là người!"Từ Mai cũng là bà mang thai chín tháng mười ngày sinh đấy, trong lòng bà cũng nhớ thương con bé, chỉ có điều từ khi Từ Mai lập gia đình, Phùng gia cũng làm quá mức, làm bà không thể cùng Từ Mai liên hệ rồi, người Từ gia không cho phép.Bà cũng không thể cho Từ Mai chỗ dựa, chính bà cũng không có bản lãnh gì. . . Cứ như vậy mà mất dần liên hệ, cho nên mặc dù con gái ở Phùng gia sống không tốt, bà cũng không biết.Bà càng không có nghĩ tới, con gái thiếu chút nữa đến mạng cũng ném đi!"Thím, thím có chuyện gì?" Diệp Thư lại hỏi, đánh gãy Triệu Đại Ni ngẩn người."Ah ah, là như thế này, con bé ở bệnh viện không được vài ngày, đã bị Phùng gia cho người đón đi rồi, bọn hắn kéo đi, thái độ cực kỳ ác liệt! Tôi sợ…Tiểu Mai thân thể lại không tốt, nhiều ngày như vậy, cũng không biết thế nào rồi…" Triệu Đại Ni trong mắt có lo lắng cùng sợ hãi."Không thể nào a…" Diệp Thư có chút do dự nói: "Bọn hắn cũng không thể giết người a?""Nói vậy cũng không chính xác." Hoa Chiêu đột nhiên nói: " Có nhiều cách giết người mà không cần dùng dao." Lúc cô làm luật sư đã thấy nhiều rồi."Đi, về nhà, không mua đồ nữa." Hoa Chiêu nói: "Chị tìm người đi Phùng gia nhìn xem."Diệp Thư trực tiếp đến thăm cũng không thích hợp, tốt nhất vẫn là không nên lộ ra các cô lúc trước cùng Từ Mai cùng một chỗ làm những chuyện gì, bằng không thì cô ấy ở tại Phùng gia càng không có khả năng sống sót."Được." Diệp Thư gật đầu."Cảm ơn cám ơn!" Triệu Đại Ni lập tức cúi đầu khom lưng, cảm ơn.Hoa Chiêu lại thở dài, thật sự là đáng thương cho tấm lòng của cha mẹ trên thế giới này.Diệp Thư đưa Hoa Chiêu về nhà, lập tức tìm một người em gái, người này cùng Phùng gia là có một chút thân thích, cô ấy đến thăm sẽ phù hợp hơn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận