Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1206 - Vậy Được Rồi.



Chương 1206 - Vậy Được Rồi.



Chương 1206: Vậy Được Rồi."Cô không đồng ý vô dụng." Hoa Chiêu nói."Cô thì tính là gì?! Ở đây là đạo diễn định đoạt!” Tôn Tiểu Kiều hô."Cô còn biết tôi định đoạt sao? Tôi vừa nói là để cô lì xì!” Dương Lập nói.Tôn Tiểu Kiều...."Tôi muốn tìm giám đốc!""Lĩnh xong bao lì xì rồi hãy đi." Hoa Chiêu nói.Tôn Tiểu Kiều xoay người trừng mắt nhìn cô, kết quả người nhoáng một cái liền ngã sang một bên.Bây giờ không có ai ở xung quanh cô ta.Hoa Chiêu nói một chút cũng không khoa trương, hiện tại trong vòng 3 mét bên cạnh cô ta không có ai ở gần được, mùi quá nặng.May mà trong tầm tay có một cái bàn, Tôn Tiểu Kiều đỡ một chút, người đứng vững."Có phải sau khi sảy thai, cô không được xử lý sạch sẽ không? Mùi còn nặng như vậy, tôi nghi cô đã bị nhiễm trùng tử cung, hãy nhanh chóng đi khám bác sĩ.” Hoa Chiêu nói.Cô nhấn mạnh vào hai chữ “sảy thai”.Tôn Tiểu Kiều lập tức hét lên: "Cô mới sảy thai! Tôi không có! Tôi chỉ... Đó là kinh nguyệt không đều!”"Cô đã tích cực như vậy, tôi cũng không khách khí." Hoa Chiêu nói: "Tôi muốn tìm bác sĩ kiểm tra cho cô một chút, rốt cuộc cô đã xảy ra chuyện gì.”Những lời này đủ dọa người.Lỡ may thực sự kiểm điều tra ra thì làm sao bây giờ?Chẳng phải là cô ta đã xong?Tôn Tiểu Kiều bị sự tức giận công kích, người rốt cuộc cũng đứng không vững, thân thể mềm nhũn, trước mắt tối sầm, liền ngất luôn.Hoa Chiêu hài lòng, rốt cuộc cũng giải quyết được cô ta.Cô thực sự không chịu nổi mùi này nữa, rất tức giận.Cô gái không cẩn thận có con trước khi kết hôn không có vấn đề gì, con của cô cũng đến với thế giới này như vậy đấy... Cô sẽ không coi thường bất cứ ai vì điều đó.Nhưng dám làm thì dám chịu, xảy ra vấn đề thì giải quyết vấn đề.Tôn Tiểu Kiều có sức lực nên hướng về phía người khiến cô ta mang thai, hướng về phía gia đình hắn, để cho bọn họ thừa nhận cô ta và đứa nhỏ.Mà không phải tấn công về phía người qua đường như cô.Mỗi ngày đều oán giận, chọc ngoáy cô.Cô ta có thể bảo trụ thanh danh hay không cô mặc kệ, muốn vừa oán hận cô vừa thơm lây ánh sáng của cô, không có cửa đâu!Bộ phim này Hoa Chiêu đã hiểu sâu sắc, cảm thấy nó quay xong, sẽ không kém các tác phẩn danh tiếng khác, đến lúc đó cho dù không kiếm được 2 tỷ, nhưng bớt đi số không vẫn không thành vấn đề.Ai bảo hiện tại thị trường lớn như thế, có rất nhiều chỗ trống đây này!Nói như vậy, Tôn Tiểu Kiều có không ít phân cảnh trong đó tất nhiên cũng sẽ nổi tiếng theo. Cô đầu tư tiền vào làm lại phim để cô ta nổi lên ư, thế sao được, nhanh chóng lăn xa đi.Tôn Tiểu Kiều ngất đi, đám người yên tĩnh vài giây, lập tức rối loạn.Mọi người không nhịn được chạy tới kiểm tra cô ta.Đều là đồng nghiệp, xảy ra chuyện tất cả mọi người sẽ không khoanh tay đứng nhìn.Ngay cả Tống Tuyết cũng chạy rất nhanh. Đương nhiên cô ta chỉ đơn thuần muốn xem náo nhiệt ở cự ly gần....Sự cạnh tranh giữa các đồng nghiệp cũng rất tàn nhẫn!Ví dụ như hiện tại, cô ta vốn là nha hoàn của Tôn Tiểu Kiều, kết quả Tôn Tiểu Kiều không còn cảnh quay, đương nhiên cô ta cũng không có theo.Đổi lại Hoa Chiêu làm nữ chính, cô ta nên là nha hoàn của Hoa Chiêu.Kết quả Tôn Tiểu Kiều nhảy vào, lại không có chỗ cho cô ta nữa!Hiện tại Tôn Tiểu Kiều rốt cuộc cũng xong rồi, còn chưa kịp nhận hộp cơm...."Đạo diễn, cô ấy không thể! Tôi sẽ quay cảnh phim của cô ấy, được không?” Tống Tuyết lập tức hỏi, trong mắt đều là hưng phấn.Dương Lập đang căng thẳng bệnh tình của Tôn Tiểu Kiều.Nếu thật sự xảy ra chuyện gì khẳng định không được, đặc biệt là đã nhận lì xì thật.... Đó là một sự cố an toàn.Nghe Tống Tuyết nói xong, lông mày Dương Lập lập tức vặn chặt, quên mất còn có chuyện này!Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Quay một bộ phim mà thôi, sao lại giống như đi lấy kinh, khó như vậy!Bọn họ không quay tây du ký a!"Đến lúc đó lại nói sau! Ai đó đưa người đến bệnh viện trước!” Dương Lập nói xong, lập tức gọi mấy người đưa Tôn Tiểu Kiều đến bệnh viện.Xuất phát từ một chút lòng tốt cuối cùng, ông đều gọi những người lần trước đưa Tiểu Kiều đi bệnh viện.Nói như vậy, nếu như lại lộ ra Tôn Tiểu Kiều là vì sảy thai mà ngã bệnh, tin đồn cũng sẽ không nhiều hơn.Hơn nữa những người này, hình như đều bị giám đốc lén nói chuyện qua, hiện tại đã tuyệt đối không đề cập đến chuyện Tôn Tiểu Kiều mang thai lúc trước."Nghỉ sao?" Người ầm ĩ đi hơn phân nửa, Hoa Chiêu hỏi biên kịch."Đạo diễn đã đi rồi, chỉ có thể nghỉ." Biên kịch bất đắc dĩ nói.Xuất phát từ sự nghiêm túc đối với bộ phim này, trong đoàn làm phim cũng không có phụ đạo diễn xuất, mỗi một cảnh quay đều do Dương Lập đích thân chỉ đạo, cho nên Dương Lập đi rồi, đoàn làm phim trực tiếp tê liệt."Vậy vừa vặn, chú nhanh chóng sửa lại kịch bản, nha hoàn mới của cháu nên diễn cái gì." Hoa Chiêu nói.Biên kịch ngẫm lại trạng thái gần đây của Tôn Tiểu Kiều, cảm thấy cô ta nhất thời sẽ không khỏi, nếu chậm trễ, tổn thất cũng quá lớn, lúc này giám đốc hãng phim ra nói chuyện cũng không có tác dụng.“Ai, quá khó khăn!” Biên kịch nói.Hắn cảm thấy hắn cũng khó khăn, một kịch bản, sửa lại bao nhiêu lần rồi? Lại còn là các thay đổi lớn.Hoa Chiêu đột nhiên nhìn Triệu Nhã Đình ở xa xa xem náo nhiệt, nói: "Cháu có một đề nghị, chú lấy phiên bản nha hoàn đầu tiên sửa cho Tôn Tiểu Kiều ra, tinh giản một chút, đem phân cảnh làm nổi bật nha hoàn thông minh trung thành này giữ lại là được, đơn giản như vậy, cũng phù hợp với thân phận một nha hoàn.”Biên kịch ngẫm lại rất đúng, như vậy khối lượng công việc của hắn sẽ giảm đi rất nhiều, hơn nữa cũng không đột ngột, dễ diễn.Hắn hiểu ý, nhìn theo tầm mắt Hoa Chiêu: "Cháu muốn đề bạt cô ấy?”"Có ý này." Hoa Chiêu nói.Triệu Nhã Đình nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, không bằng xuống góp vui cùng cô.Hơn nữa cô cảm thấy khí chất ngốc nghếch ngọt ngào của cô ấy rất đặc biệt, sẽ rất hấp dẫn người khác.Trên người ngốc bạch ngọt đều mang theo ánh sáng rực rỡ, hơn nữa tuổi trẻ xinh đẹp, rất dễ để cho người ta thích."Nhưng tôi cảm thấy cô ấy không được, cô ấy quá hướng nội, bình thường nói chuyện với người khác cũng thẹn thùng, đối với ống kính phỏng chừng càng mất tự nhiên." Biên kịch nói."Không thử làm sao biết?" Hoa Chiêu nói.Cô dám đưa ra ý kiến này, là bởi vì lúc trước thấy Đào Lam lôi kéo Triệu Nhã Đình giúp hắn đối diễn.Đào Lam thật sự rất cố gắng, ban ngày rảnh rỗi sẽ thỉnh giáo những người già dặn kinh nghiệm, lúc người ta bận rộn hắn cũng tự mình luyện tập, không có người đối diễn hắn liền tìm Triệu Nhã Đình.Triệu Nhã Đình có thể xuất phát từ sự ủng hộ đối với hắn, lại không muốn kéo chân hắn nên rất nghiêm túc.Mấy ngày qua cũng đã ra dáng rồi.Bởi vì có cô cùng Đào Lam ở đây so sánh, thiên phú của Triệu Nhã Đình còn chưa được phát hiện, nhưng Hoa Chiêu phát hiện.Cô vẫy vẫy tay với Triệu Nhã Đình: "Lại đây, tôi tìm cho cô một công việc mới.”Triệu Nhã Đình chạy tới: "Công việc mới? Việc gì?”"Làm nha hoàn của tôi." Hoa Chiêu nói."A?" Triệu Nhã Đình rất mờ mịt."Cô cũng nhìn thấy, nha hoàn của tôi phải vào bệnh viện, đình công, phải có người chống đỡ." Hoa Chiêu nói."Ah. Tôi không thể! "Triệu Nhã Đình lập tức xua tay, tay đều muốn lắc ra tàn ảnh."Tôi không dám, tôi sợ, khi tôi còn đi học sợ nhất chính là lên sân khấu biểu diễn tiết mục!" Triệu Nhã Đình nói."Nhưng cô biểu diễn, còn nhận được rất nhiều giải thưởng." Hoa Chiêu nói.Tất cả những điều này trong tài liệu đều có.Triệu Nhã Đình nếu chỉ nhìn lý lịch, đó cũng là đứa nhỏ con nhà người khác từ nhỏ luôn cầm được giấy khen.Nào là ca hát, nhảy múa, phát biểu, viết văn .... Học sinh bây giờ cũng có những cuộc thi này.Triệu Nhã Đình không phải là thứ nhất thì chính là thứ hai.Chắc chắn là những gì gia đình yêu cầu.Bàn tay vung vẩy của Triệu Nhã Đình buông xuống.Tuy rằng cô ấy không thích, tuy rằng khẩn trương sợ hãi, nhưng Hoa Chiêu nói đúng, quả thật mỗi lần cô ấy đều đoạt giải thưởng.Không lấy không được a, sẽ làm ba mẹ mất mặt!"Hiện tại đoàn làm phim thiếu nha hoàn, không có cô ấy, cả bộ phim sẽ không thể tiếp tục, tôi cùng Đào Lam đều không diễn được, cô nhất định phải lên!" Hoa Chiêu nói.Thế này..."Vậy được rồi..." Triệu Nhã Đình nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận