Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1521 - Mua bừa



Chương 1521 - Mua bừa



Chương 1521: Mua bừaMặc dù các khối khác không tệ nhưng không thể so với Đế Vương Lục.Nhưng mà bây giờ “Đế Vương Lục” đã rơi vào tay người khác, bọn họ đành xem cái khác.Hoa Chiêu cũng đang xem.“Ông chủ, tôi muốn cái này.” Cô chỉ vào một nguyên liệu nửa cược nói.Bên dưới khối đá có dán nhãn viết trọng lượng và giá quy định. 5,5 kilogam, 80 vạn.“Có ai ra giá không?” Trương Lượng hỏi.Nhất thời không ai lên tiếng, biểu hiện của khối đá ấy bình thường, giá tám mươi vạn hơi cao.“Không có ai thì chốt thôi.” Trương Lượng nói.Mọi người lại ngây ra, tính tình ông chủ Trương này hấp tấp quá, không biết kéo dài, chờ đợi một chút sao? Không chừng có thể bán thêm chút tiền.Nhưng đối với họ thì đây là chuyện tốt, lát nữa mình thấy món nào thì nhanh chóng tìm anh ta rồi nhanh chóng chốt.Hoa Chiêu nói người đi nói chuyện với trợ lý Trương Lượng, cô lại chỉ huy người khác cắt đá.Hiện trường có rất nhiều thợ cắt đá.Cái này cũng nhanh thôi, cố định đá, khởi động cưa điện, tảng đá chỉ như miếng đậu phụ, muốn cắt thế nào thì cắt.“Cắt thế nào?” Thợ phụ trách cắt đá hỏi.“Mài, mài hết lớp vỏ đi.” Hoa Chiêu nói.Đây cũng là một phương pháp cắt đá khác, bình thường chỉ dùng với đá nhỏ.Khối đá năm cân rưỡi không hề to.Khối này cũng mở cửa sổ rồi, có thể thấy lớp vỏ không dày, thợ cắt có kỹ thuật thành thạo, chỉ mấy phút đã mài xong.Thợ có kinh nghiệm dựa vào cảm giác mài vỏ đá sạch bóng, không mài vào ngọc bên trong.Vừa mài vừa xả nước, tảng đá mở ra xong thì nhìn thấy rõ tình trạng bên trong.Thế mà lại là ngọc Cao Băng Chủng Phiêu Lục!Xung quanh lập tức vang lên tiếng hít sâu.Cửa sổ trước đó mở ở vị trí không tốt, nhìn chỗ đó chỉ là ngọc xanh thẫm.Ngọc xanh thẫm chỉ cần không phải loại tốt nhất, giá trị sẽ không cao lắm, đen thùi lùi, không được phụ nữ thích, trừ phi bên trong là Pha Lê Chủng.Nhưng nó lại là Nọa Chủng, tám mươi vạn quá đắt.Nhưng ai biết chất lượng bên trọng nó lại tốt như thế!Loại Cao Băng, Phiêu Hoa, vì bên trong tốt nên mặc dù chỉ hơi dính một chút màu thôi là đẳng cấp lên hẳn, thuộc về loại cực tốt thường thấy.Tám mươi vạn, hời to rồi.Trong một đống đá này, không chỉ có ngọc xanh sát vỏ. Nếu chỉ toàn là ngọc sát vỏ thì quá kỳ lạ.Hơn nữa cũng có mấy cái tốt, để mọi người nhìn thấy thì mới kích thích bọn họ tiêu tiền.Hố nhà họ Kim là một trong những mục đích hôm nay, hoàn thành một nửa rồi.Một mục đích khác của bọn họ là bán đá thô, kiếm tiền.Chở nhiều hàng thô đến thế này, không phải bày biện chơi.“Quý cô, tôi ra năm trăm vạn, bán nguyên liệu này lại cho tôi đi!” Chu Văn Hiên lập tức nói.“Năm trăm vạn, anh Chu hẹp hòi quá, Đổng Ký bọn tôi ra sáu trăm vạn!”“Mấy người chẳng hào phóng gì hết, tôi ra tám trăm vạn!”Đảo mắt cái giá đã vụt lên tới một nghìn vạn.Mấy khách bình thường tới đổ thạch ở xung quanh đều rất kích động, bọn họ tới đây vì cái này đây! Nhưng mà vai chính tốt nhất là bản thân.Người kích động hơn bọn họ là Susana.Cô ta liên tục hỏi phiên dịch xảy ra chuyện gì, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tảng đá Hoa Chiêu mua thực sự đảo mắt đã bán được một nghìn vạn?Cái này còn kích thích hơn cả đánh bài!Hơn nữa cái này không có kỹ thuật đánh gì, không tồn tại vấn đề chơi bẩn, không sợ bị hãm hại, hoàn toàn dựa vào vận may!Cái này tốt!Susana nhìn đá ở toàn trường, kích động đến mức mặt đỏ bừng.Dường như cô ta đã tìm thấy cách vươn mình...Giá tới một nghìn vạn thì dừng lại, chỉ còn lại Chu Văn Hiên ra giá cao nhất, có vẻ những người khác từ bỏ rồi.Khối đá nặng hơn năm cân, dù tốt đến đâu cũng có giới hạn, chỉ có thể cắt ra mấy cái vòng tay, mấy mặt dây chuyền và một đống đầu thừa đuôi thẹo.Cao hơn nữa thì bọn họ sẽ không có chỗ để kiếm lời.“Tôi ra giá một nghìn lẻ một vạn.” Kim Anh Hoa nhìn Hoa Chiêu nói.Ông ta không sợ, đã nói trước bọn họ có quyền ưu tiên mua rồi.“Được, chốt.” Hoa Chiêu nói.Chu Văn Hiên hơi ngây người, người đại lục đều gấp gáp thế này sao?“Cô Phương, tôi vẫn muốn ra giá.” Anh ta nói.Hoa Chiêu vừa tự giới thiệu, cô họ Phương.Nhà họ Kim chỉ nghĩ cô khiêm tốn, không muốn công bố thân phận thật sự với bên ngoài, với thân phận của cô, xác thực nên khiêm tốn, vì thế bọn họ không vạch trần cô.“Lần sau nhé, lần này để cho ông Kim đi.” Hoa Chiêu nói.Chu Văn Hiên nhìn cô, lại nhìn Kim Anh Hoa, thực sự không hiểu quan hệ của hai người.“Được rồi, chúc cô Phương hôm nay liên tục đổ tăng, tài vận tràn đầy.” Anh ta nói.Khối đá nửa cược này không cắt thành miếng, rốt cuộc bên trong thế nào cũng không tiện nói, có khi ở giữa lại nứt, có rêu hoặc là biến chủng gì đó, vẫn phải đánh cược.Mấy khối đá này phải cắt thành miếng, như thế đảm bảo nhất.Cái trước mặt ít nhiều vẫn phải đánh cược, một nghìn vạn là giá cao nhất rồi, cho dù trong ngoài đồng nhất, tạo thành sản phẩm cũng chỉ lời được được hai, ba trăm vạn.Thôi vậy, để cho nhà họ Kim đi.Kim Anh Hoa cũng nghĩ đến những điều này, nhưng bây giờ ông ta không chê ít tiền, hai, ba trăm vạn cũng được.Ông ta tiếp tục nhìn chằm chằm Hoa Chiêu.Hoa Chiêu lại rời khỏi khu vực nửa cược, đi tới khu vực đánh cược hoàn toàn.Chỗ Trương Lương bên này có rất nhiều nguyên liệu để đồng giá, muốn mua thì cho vào cái xe nhỏ rồi đi tính tiền, không cần đấu giá.Cái này khá được mọi người yêu thích, tuy rằng nhãn dán sơ sài nhưng vẫn có khả năng bỏ sót.Chi bằng dứt khoát luôn.Vì thế bên này rất náo nhiệt.Hoa Chiêu cũng mở ra hình thức mua liên tục, chất đầy hết xe này đến xe khác.Kim Khải Văn hơi sốt ruột: “Đều mua ở bên này sao? Không đi qua chỗ khác nhìn thử xem? Tôi biết những nhà khác lấy vật báu gia truyền dưới đáy hòm ra, xác suất cược thắng nhất cao!”Hoa Chiêu đoán không sai, nhà họ Kim đã bàn bạc với mấy thương nhân đá thô rồi, nói bọn họ bán hàng tốt nhét dưới đáy hòm với giá gấp năm, sáu lần, giá đến tầm gấp mười lần thì ông ta mua!Nhưng giá chênh lệch phải chia cho ông ta tám mươi phần trăm.Ông ta tìm tới người nào người đó đều đồng ý.Nguyên liệu cất đáy hòm cũng lấy ra bán, bán được nhiều tiền đương nhiên là chuyện tốt.Hoa Chiêu nhìn Kim Kevin một chút: “Tôi mua gì cần ông lo chắc? Cược thua ông chịu à?”Một câu khiến Kim Kevin ngậm miệng.Quả thực hôm qua đã nói Hoa Chiêu đổ thạch, cắt đá, thứ được mở ra đều bán cho bọn họ.Còn mua khối đá nào thì bọn họ không quy định.Nhưng vật báu gia truyền khác thực sự đều là đồ tốt, nếu cược thắng không phải Hoa Chiêu cũng kiếm lời sao?Năm nghìn vạn biến thành năm trăm triệu không tốt sao?Mua bừa một đống không có gì, đối với cô cũng không tốt mà!Nhà họ Kim nghĩ tới hết rồi, chỉ không ngờ Hoa Chiêu sẽ “mua linh tinh”, cái này ngang với vứt tiền đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận