Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 731 - Trêu Chọc Cô.



Chương 731 - Trêu Chọc Cô.



Chương 731: Trêu Chọc Cô.Hoa Chiêu không có thời gian xem những chuyện tiếp sau đó, cô phải về California rồi.Diệp Thâm cũng vội vàng làm việc, không có thời gian tiễn cô trở về bên kia.Bất quá quan hệ của hai người ở bên này xem như quang minh chính đại rồi, lúc nào anh được nghỉ cũng có thể đi thăm cô.Ở sân bay lên, ba bảo bảo lại nháy mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Thâm.Luyến tiếc anh nhất chính là Vân Phi, bởi vì thằng bé biết rõ đây là ba ba của mình!Ba ba cùng chú vốn không giống nhau.Thúy Vi cũng nhìn Diệp Thâm: "Chú, chú sẽ đến thăm chúng cháu chứ?""Chú sẽ đi, cuối tuần liền đi." Diệp Thâm nhéo nhéo bàn tay nhỏ bé của con bé, sau đó lập tức lấy ra.Thiếu chút nữa đã quên đây cũng là một động tác quen thuộc, lại nhéo nữa, sẽ nhắc nhở con bé.Thúy Vi đã bắt đầu cau mày."Tốt rồi tốt rồi, bọn em phải đi nha." Hoa Chiêu nhanh chóng ôm lấy Thúy Vi, phất phất tay với Diệp Thâm.Cô cùng Diệp Thâm đều đã quen, về sau lại thuận tiện gặp mặt, nên cô cũng không có bao nhiêu luyến tiếc.Nhưng Diệp Thâm, nhìn một người lớn ba đứa nhỏ rời đi, phi thường phi thường không nỡ.Cẩm Văn ghé vào trong ngực Diệp Thư, vậy mà quay đầu lại, phất phất tay với Diệp Thâm, lộ ra một nụ cười ngọt ngào.Diệp Thâm lập tức lại càng không nỡ. . .Cũng may từ giờ đến cuối tuần cũng chưa đến mấy ngày.Diệp Thư cũng quay đầu lại, liếc Diệp Thâm trắng mắt rồi, thật là, có vợ liền quên chị, đến một ánh mắt cũng chưa cho cô ấy!Cô ấy có thái độ không tốt với Diệp Thâm, cũng không có ai cảm thấy kỳ quái, như vậy mới bình thường đấy.Trằn trọc một phen, rốt cuộc cũng trở lại California, ở đây cũng tính là địa bàn của mình rồi, mọi người lập tức buông lỏng.Nhưng buông lỏng chưa được vài phút, Diệp Thư đã mời đến những người khác bắt đầu làm việc.Cửa hàng cũng nên bắt đầu buôn bán rồi, mà cô ấy còn chưa chuẩn bị cái gì, cửa hàng chưa quét dọn, nguyên liệu cũng chưa mua.Có quá nhiều thứ phải bận rộn.Hoa Chiêu cũng phải làm bài tập nghỉ đông rồi. . . . Chơi nhiều ngày như vậy, cô một chữ cũng chưa làm.Và căn nhà trong nông trang cũng đã gần xây xong.Dưới tình huống sẵn sàng trả thêm tiền, xây một căn nhà sẽ rất nhanh đấy.Hoa Chiêu bỏ ra nửa ngày làm xong bài tập, sau đó liền đến nông trường.Quả nhiên căn nhà đã xây xong, hiện tại chỉ còn thiếu việc lắp đặt nội thất.Điều này đã được thương lượng trước đó, Hoa Chiêu cũng không có gì muốn dặn dò thêm, cô đến xem mấy nhà kính cách đó không xa.Trang trại này sẽ được sử dụng làm cơ sở cung cấp nguyên liệu cho "bánh bao Hoa gia" của họ trong tương lai, như vậy không chỉ tiết kiệm chi phí mà còn cải thiện hương vị.Nhưng Hoa Chiêu không định chăm sóc đặc biệt cho những loại rau củ này, chỉ để chúng hấp thụ một phần năng lượng tự do xung quanh cô.Nếu không, chất lượng rau quá cao, cô lại không thể tăng giá, với một hộp 1 đô la, cô sẽ đau lòng chết mất.Hiện tại nhà kính đã lặp ráp xong rồi, chỉ là vẫn còn để không.Hoa Chiêu nói làm liền làm, lập tức gieo hạt xuống.Hiện tai theo sau cô là hai vệ sĩ mới, bọn họ đều có xuất thân nông thôn, việc trồng trọt hoàn toàn không có vấn đề.Hơn nữa một nhà kính chỉ có diện tích hơn nửa mẫu, mặc dù có 10 cái nhưng cũng không phải là chuyện lớn gì. Vì trong nhà kính có những máy móc nông nghiệp cỡ nhỏ.Hai người xem xét một lát rồi bắt đầu hành động, vừa làm việc vừa cảm thán, mấy cái máy này quá dễ dùng rồi, nếu như nước họ cũng có vài cái, vậy sẽ đỡ vất vả bao nhiêu chứ!Hoa Chiêu cười cười, hiện tại cũng không phải là thời cơ tốt để nhập khẩu những máy móc nông nghiệp này về nước. Bởi vì có bao nhiêu người rảnh rỗi chứ?Hơn nữa cho dù nhập được trở về, vốn dân chúng bình thường cũng mua không nổi, đội sản xuất cũng mua không nổi. Bọn họ bây giờ có thể lấy tiền ra mua cái máy kéo, đã là cực hạn rồi.Bất quá những kỹ thuật này, vẫn cần đưa trở về đấy. Bởi vì máy móc nhập khẩu rất đắt. . . Còn là tự mình sản xuất sẽ rẻ hơn.Hoa Chiêu cầm quyển vở nhỏ đem điểm này ghi lại, lần sau Diệp Thâm đến sẽ nói với anh ấy.Để lại hai vệ sĩ trồng trọt ở đây, tự mình chạy đến một nhà kính khác, nơi này cô giữ lại cho mình đấy, cô định trồng đủ loại rau củ quả cho nhà mình dùng.Ở đây cô sẽ dùng hạt giống mình đã đào tạo được, cô cũng định tự mình trồng, không cần máy móc.Bận rộn một ngày, Hoa Chiêu một chút cũng không mệt mỏi, cô đặc biệt thích trồng trọt, đặc biệt thích cùng thực vật ở một chỗ.Một lúc sau, ba đứa bé được bảo mẫu mang đến,Cẩm Văn vui vẻ mà bò qua bò lại trên mặt đất.Hoa Chiêu cũng mặc kệ, chỉ cần con bé không ăn đất, liền để con bé chơi.Hơn nữa cô phát hiện, lúc Cẩm Văn cùng thực vật tiếp xúc sẽ đặc biệt vui vẻ.Về phần Vân Phi cùng Thúy Vi, hiện tại đã biết giúp cô làm việc.Vân Phi cầm cái xẻng nhỏ ở phía trước đào hố, Thúy Vi một hạt một hạt mà gieo xuống sau đó lấp đất lại.Hoa Chiêu phụ trách tưới nước.Mấy người đều đặc biệt vui vẻ.Diệp Thâm đứng tại cửa ra vào, mỉm cười mà nhìn bọn họ.Hoa Chiêu cảm thấy khác thường, nhìn lại liền phát hiện anh, lập tức kinh ngạc và vui vẻ mà nói: "Không phải nói cuối tuần mới đến mà!" Kết quả ngày hôm sau đã đến, vậy mà cũng không thể chờ đợi được. . .“Có chút ngoài ý muốn, cần tới tìm em.” Diệp Thâm cười nói.Bất quá chuyện cũng không tính là quá gấp, anh hoàn toàn có thể đợi vài ngày mới đến đấy, nhưng anh không muốn đợi.Vừa nghĩ đến vợ mình lúc quay người đi còn rất dứt khoát đấy, tối hôm đó anh đã muốn bay ngay tới, thu thập cô một trận đấy!Quay đi thoải mái như vậy, không thèm nhớ anh sao?Đáy mắt Diệp Thâm tràn đầy lửa nóng mà nhìn cô, Hoa Chiêu lập tức hì hì mà cười.Lúc các bảo mẫu thấy Diệp Thâm, đã lặng lẽ lui ra. Người già luôn có nhiều kinh nghiệm, các bà rất có ánh mắt.Hơn nữa hai người canh giữ ở cách đó không xa, phòng ngừa mấy công nhân lợp nhà qua đây quấy rầy bọn họ.Đến cùng cũng có bọn nhỏ ở đó, hai người chỉ trao đổi ánh mắt, không có động tay động chân. . ."Đã có chuyện gì vậy? Làm cho anh phải bay tới rồi." Hoa Chiêu hỏi."Là Tề Hiếu Trinh cùng con trai bà ta muốn chạy." Diệp Thâm nói ra: "Anh đã đưa con trai bà ta vào tù, còn Tề Hiếu Trinh vẫn để lại, em định xử lý như thế nào?"Lý Hùng tuy không có giúp đỡ Lý Thế An làm chút gì đó, nhưng hắn có người mẹ như Tề Hiếu Trinh, hắn giúp mẹ làm việc.Mà Tề Hiếu Trinh cũng không khá hơn Lý Thế An bao nhiêu, tay chân cũng không sạch sẽ.Nhưng Lý Hùng không liên quan gì đến chuyện của Diêu Nga, cho nên anh đưa Lý Hùng đến nơi hắn nên đến, đem Tề Hiếu Trinh giữ lại, nghe một chút ý kiến của Hoa Chiêu."Còn có, vụ hoả hoạn năm đó, xác thực là Tề Hiếu Trinh đề xuất đấy, cũng là bà ta thao tác, bất quá toàn bộ quá trình đều có sự đồng ý của Lý Thế An." Diệp Thâm nói ra.Sau khi bắt được Tề Hiếu Trinh, anh tất nhiên sẽ thẩm vấn qua một phen, bà ta cùng Lý Thế An cũng đã nói ra, như vậy anh mới nói kết quả với Hoa Chiêu.Hoa Chiêu thở dài: "Em không muốn gặp bà ta, cũng không cần phải gặp."Gặp bà ta làm gì? Mắng bà ta một chầu sao? Lại nghe bà ta ngụy biện một chầu sao? Hoàn toàn lãng phí thời gian!Cô thầm nghĩ muốn bà ta chết."Cả đời bà nội đã thảm như vậy, sớm đã không còn, mà bà ta sống lâu như vậy rồi, còn vinh hoa phú quý, đã đủ rồi. . ." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Thâm gật đầu: "Anh đã biết.""Còn có một việc." Anh nói ra: "Lý Thế An này tham tài, lại đa nghi, ông ta đã đem tài sản của mình phân ra theo nhiều hình thức khác nhau, đặt ở rất nhiều nơi, bên ngoài vậy mà chỉ lộ ra một phần ba."Cho nên? Hoa Chiêu nhìn anh.Diệp Thâm cười nhẹ: "Ông ta có chút tài sản gửi trong kho bạc của ngân hàng dưới hình thức ẩn danh đấy, chỉ cần có chìa khóa, có mật mã, có thể lấy ra."Hai mắt Hoa Chiêu lóe sáng mà nhìn anh, có phải giống như cô đã nghĩ đến không?"Anh đã tính toán một số sổ sách, từ khi Diêu gia liên tiếp gặp chuyện ngoài ý muốn, phải bán của cải, gia sản lấy tiền mặt, cuối cùng những thứ kia quanh đi quẩn lại kỳ thật đều đến tay Lý Thế An, hiện tại cái này tính toán thành tiền, đại khái là 5 triệu đô, như vậy, có phải trả cho Diêu gia không?" Diệp Thâm hỏi.Hoa Chiêu sững sờ, lập tức liếc anh, hoá ra là đang trêu chọc cô chơi!Cũng đã nói vốn là của Diêu gia rồi, cô còn có thể muốn? Cô lại không thiếu chút tiền này!Tuy trong tay cô hiện tại căn bản không có. . . . Nhưng thật đúng là cô chướng mắt.Diệp Thâm cũng chướng mắt, cười cười vuốt mũi cô một cái, anh chính là trêu chọc cô.Nếu như không phải biết Lý Thế An nuốt gia sản của Diêu gia, Diêu gia hiện tại lại thảm như vậy, chỉ còn một cái vỏ rỗng, anh mới không muốn phiền toái."Bất quá cũng thừa một ít gì đó." Diệp Thâm chỉ chỉ cái vali hành lý bên cạnh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận