Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 447 - Năng Lực Mới.



Chương 447 - Năng Lực Mới.



Chương 447: Năng Lực Mới.Hai tấm hình đều để lại cho ông nội, Hoa Chiêu tự mình trở về phòng.Tay phải nóng hổi đã rất nhạt, biến thành ấm áp, cô thử giật giật ngón tay, vậy mà đã có thể buông lỏng ra.Cô nhanh chóng trở về phòng, mở ngón tay ra xem xét, cái trâm cài áo kia vậy mà trong cái nhìn soi mói của cô đã chậm rãi biến mất, mà trong lòng bàn tay, lưu lại một ấn ký nhàn nhạt hình gốc cây, sau đó cô lại nhìn cái ấn ký kia từng chút một nhạt đi rồi biến mất.Dòng năng lượng trong lòng bàn tay kia tuy đã không nóng rực nưa, nhưng lại như cũ có thể cảm giác được, nó giống như đã cùng năng lượn trong thân thể cô đạt thành chung nhận thức, hai dòng năng lượng bình an vô sự, chung sống hoà bình."Lại là một đồ vật thần kỳ." Hoa Chiêu hiện tại đã không phải là người theo chủ nghĩa duy vật rồi, lại phát sinh chuyện kỳ quái cô cũng sẽ không kinh ngạc quá nữa."Chỉ là nó làm được cái gì?" Hoa Chiêu đột nhiên nghĩ đến cái gì, vui vẻ mà hô: "Không gian, tôi muốn vào đi!"Nhưng mà, cũng không có chuyện gì phát sinh."Cũng không phải ah…" Nói xong cô liền nở nụ cười, mình thật sự cũng quá tham đấy.Hơn nữa vẫn chưa từ bỏ ý định đây này.Cô vuốt ve lòng bàn tay, niệm thật nhiều chú ngữ, đến "'vừng ơi mở ra'" cũng niệm, cũng không có phản ứng gì.Nói cả buổi, miệng đắng lưỡi khô rồi, Hoa Chiêu tiện tay cầm lấy ấm nước trên mặt bàn muốn uống một chén nước.Kết quả tay phải vừa tiếp xúc với ấm nước, trong óc cô liền xuất hiện một bức tranh mặt sứ trắng ở bên trong ấm nước, là vài miếng hoa quả khô, ngâm ra màu tím nhạt quả trà, lại nhìn kỹ, mỗi loại quả hình dáng đều rất rõ ràng, không gian ba chiều giống như xuất hiện ở trong đầu cô, cô còn có thể điều chỉnh góc độ, muốn nhìn ở đâu thì xem ở đó, lại nhìn kỹ, vậy mà có thể thấy rõ hoa văn của chúng.Hoa Chiêu lại càng hoảng sợ, buông ấm nước, hình ảnh trong đầu lập tức biến mất.Cô có chút đã hiểu.Tay phải lại đưa tới cái nắp trên ấm nước, cô lại thấy rõ tình huống bên trong cái này ấm này.Hoa Chiêu như phát hiện món đồ chơi mới, đi tìm những vật khác thí nghiệm.Đóng cửa tủ quần áo, rương hòm, cô đều có thể thấy rõ tình huống bên trong.Ngay cả khi đó là một vật rắn, chẳng hạn như bàn ghế gỗ ở nhà, cô vẫn có thể nhìn thấy các kết cấu bên trong.Ấn tay xuống đất, cô có thể nhìn thấy nền móng dưới sàn nhà, sau đó là bùn đất, sau đó tinh thần lực kéo dài đến nơi chôn cất bảo vật, cô nhìn thấy bọn chúng.Đầu tiên là hộp gỗ, sau đó là giấy dầu bao bọc, sau đó có thể nhìn rõ nội dung, vàng, sứ, thư pháp và hội họa, thậm chí có thể nhìn rõ màu sắc và chữ viết trên các bức thư pháp và hội họa.Đây không phải là điều khủng khiếp nhất, điều khiến Hoa Chiêu thực sự bị doạ là khi cô đang nghỉ ngơi, liền đặt tay phải lên đùi, và cô đã nhìn thấy da, cân mạc, máu, xương và các mô khác bên trong.Cô sợ đến mức nhũn cả người, hình ảnh có chút đáng sợ và máu me ...Cô đây là biến thành tia X quang hình người?Trước kia cô cũng có cùng loại công năng nhìn thấu này, nhưng đều là dựa vào thực vật, hơn nữa loại nhìn thấu này chỉ xem được mặt ngoài của đồ vật, gọi là nhìn trộm cũng không sai biệt lắm.Bây giờ đã không giống với lúc trước, cô thậm chí có thể thấy rõ cấu trúc bên trong của món đồ.Đột nhiên, cô nghĩ tới điều gì, đã có cái này, cô có thể tìm ra mấy mảnh đạn giấu ở bên trong cơ thể Diệp Thâm rồi!Đây vẫn là một khối tâm bệnh của cô, hiện tại xem ra cũng đã có phương pháp giải quyết rồi!Hoa Chiêu cười ha hả, lập tức lại bắt đầu các loại thí nghiệm, lại có một khoảng thời gian tuyệt vời.Mà ở ngoài ngàn dặm Diệp Thâm đã đến địa điểm nhiệm vụ.Vừa sắp xếp xong, anh được lãnh đạo gọi đến bệnh viện chiến trường để kiểm tra thân thể.Khi đó mọi người đều biết anh bị thương nặng như thế nào, còn sống đã là kỳ tích, cũng chưa từng nghĩ Diệp Thâm có thể trở lại chiến đội, trở lại tiền tuyến hoàn thành nhiệm vụ nguy hiểm.Ông ta cũng sợ anh đang cố gắng chống đỡ, cho nên cùng anh đến bệnh viện, nghe một chút bác sĩ nói như thế nào.Bác sĩ vẫn là người lúc trước giải phẫu chính cho Diệp Thâm, thấy chỉ ngắn ngủn mấy tháng, anh đã khôi phục tốt như vậy, sửng sốt cả buổi.Kiểm tra một phen, ngoại trừ trong thân thể còn mấy mảnh đạn không nên lấy ra, cũng không còn vấn đề gì nữa rồi."Tôi thấy những mảnh đạn vẫn còn có chút nguy hiểm đấy, anh không thích hợp vận động kịch liệt, bằng không thì một khi phát sinh lệch vị trí, hậu quả sẽ khó mà nói rồi." Bác sĩ nói ra."Làm xong nhiệm vụ này, tôi sẽ trở lại bệnh viện ở thủ đô nhìn xem có thể giải phẫu hay không." Diệp Thâm nói ra.Cũng chỉ có thể như thế.Lãnh đạo nghe được anh cơ bản không có việc gì, an tâm thoải mái đi chỗ khác họp, lại để cho xe bệnh viện đưa Diệp Thâm trở về.Bệnh viện hôm nay phái người đi tới nơi đóng quân kiểm tra sức khoẻ cho binh sĩ, cùng xe có năm sáu người bác sĩ y tá.Diệp Thâm vừa lên xe đã nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, lập tức nhíu mày.Hạ Lan Lan, sao cô ta lại ở đây?



Bạn cần đăng nhập để bình luận