Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 239 -



Chương 239 -



Chương 239: Phiền Lòng.Vì tiểu đội thôn Khao Sơn nằm trong rừng nếu không cẩn thận có thể xảy ra hỏa hoạn nên đội sản xuất có điện thoại.Nghe nói là người nhà Diệp Thâm ở thủ đô điện báo đến, Triệu Lương Tài lập tức đi tìm Hoa Chiêu đến.Hoa Chiêu cũng rất bất ngờ người Diệp gia gọi điện thoại cho cô sao, lúc này nếu không có việc gì bình thường sẽ chỉ viết thư, có việc phát điện báo, chuyện cấp tốc mới gọi điện thoại.Cũng không phải ở thời đại không có việc gì liền ngồi nấu cháo điện thoại.Chuông điện thoại vang lên, Hoa Chiêu nhanh chóng tiếp: "Có phải Diệp Thâm xảy ra chuyện gì không?""Không có việc gì, không có việc gì." Trong điện thoại là giọng của Diệp Danh: "Diệp Thâm vẫn tốt đấy, không có chuyện gì, hôm nay tìm em có chuyện khác.""Ah, như vậy ah, làm em sợ quá." Hoa Chiêu thực sự sợ hãi. Nếu không có nghị lực cường đại chống, vừa rồi trên đường đi cô đã ngã đến lăn lộn mấy vòng.Diệp Danh cười cười, hỏi: "Xung quanh còn có những người khác sao?"Hoa Chiêu nhìn thoáng qua xung quanh, đây là phòng của đội sản xuất, trong phòng không chỉ có Triệu Lương Tài, còn có tiểu đội kế toán, Khương Cần, còn có chủ nhiệm hội phụ nữ, còn có đội trưởng đội dân binh.Bọn hắn lúc này chính là đang thương lượng chuyện thu hoạch ngày mùa."Có mấy người, anh có chuyện cơ mật cần nói?" Hoa Chiêu hỏi."Đúng vậy, có chuyện cơ mật, em đưa cho tiểu đội trưởng nhận điện thoại một chút, thu dọn hiện trường." Diệp Danh nói ra.Hiện tại không xác định được Hoa Tiểu Ngọc nói là thật hay giả, anh tạm thời xem như là thật mà tính toán. Xác thực không tốt lắm nếu để cho người thôn Kháo Sơn biết rõ cô ta đang ở đây.Hiện tại điện thoại phi thường rò âm thanh, giống như dùng loa ngoài vậyHoa Chiêu đem điện thoại cho Triệu Lương Tài.Triệu Lương Tài đã đoán được người đối diện muốn nói cái gì: "Tốt tốt tốt."Cúp điện thoại, hắn kêu mọi người cùng đi ra rồi.Khương Cần trước khi rời đi liền liếc nhìn Hoa Chiêu, lưu luyến mà bước đi."Anh bây giờ có thể nói." Hoa Chiêu nói ra."Vừa mới đây, có một người gọi là Hoa Tiểu Ngọc tìm đến." Diệp Danh nói ra."Ồ? Cô ta chạy đến chỗ mọi người rồi?" Hoa Chiêu nhỏ giọng kinh ngạc nói."Xem ra cô em họ Hoa Tiểu Ngọc này của em, là thực sự mất tích?" Diệp Danh hỏi."Vâng, đi được 2 ngày rồi, tính toán thời gian, xác thực nên đến rồi." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Danh đem lí do thoái thác của Hoa Tiểu Ngọc lập lại một lần, ngay cả chuyện cô ta nói là Diệp Thâm đưa địa chỉ cho cô ta đến, nói tất cả. Mặc dù biết chuyện này có khả năng làm cho tâm tình cô không thoải mái, nhưng anh vẫn phải nói.Giữa vợ chồng nên thẳng thắn thành khẩn, bằng không nếu cứ che giấu đấy, không có chuyện cũng thành có chuyện rồi."Điều đó không có khả năng." Hoa Chiêu nói ra: "Diệp Thâm sẽ không để cho cô ta đến đấy."Diệp Danh nở nụ cười: "Anh cũng là nghĩ như vậy."Hoa Chiêu nghĩ nghĩ, đem chuyện hôm đó xảy ra nói cho anh biết.Hoa Tiểu Ngọc xác thực là có ý muốn đi Diệp gia, vì thế không tiếc nói dối, lại đánh vào Diệp Thâm. Đáng tiếc bị Vương Mãnh chặn đứng rồi.Diệp Danh sắc mặt khó coi.Điều này cùng với "cô gái đáng thương" ngày hôm này hoàn toàn khác nhau."Em cùng Hoa Tiểu Ngọc này quan hệ không tốt, mâu thuẫn rất sâu." Hoa Chiêu lại nói.Diệp Danh nói ra: "Anh đã biết." Đối với người phụ nữ đang ngấp nghé chồng mình, người vợ nào có thể cùng cô ta quan hệ tốt?"Còn chuyện bán cô ta cho kẻ đần, có thật không vậy?" Diệp Danh lại hỏi."Cái này ngược lại là sự thật." Hoa Chiêu nghĩ nghĩ rồi nói ra: "Anh nếu là có chỗ nào an bài cho cô ta, trước tiên đừng cho cô ta trở về, cô ta tâm thuật bất chính, em nhìn thấy cô ta liền phiền. Chờ em đến thủ đô rồi, lại để cho cô ta trở về."Từ đầu buổi sáng hôm nay, lòng cô liền có chút hoang mang rối loạn đấy, bây giờ nghe đến tên Hoa Tiểu Ngọc liền thấy phiền, vừa nghĩ tới cô ta sẽ trở về, thì càng phiền, không biết vì cái gì."Tốt, anh đã biết." Diệp Danh lại hỏi: "Em gần đây thế nào rồi?"Văn Tịnh đang ngồi ở trên ghế sô pha lập tức quay đầu liếc nhìn chồng.Hoa Chiêu cười: "Bọn em đều rất tốt."Diệp Danh cũng cười: "Vậy là tốt rồi. Đúng rồi, mẹ mua cho em đầy một túi đồ đạc, tý nữa sẽ gửi qua bưu điện cho em.""Thay em cám ơn mẹ." Hoa Chiêu ngoài ý muốn một chút, cười nói."Tốt." Diệp Danh mỉm cười: "Không còn việc gì rồi, tạm biệt."Nghe được đầu kia cũng nói tạm biệt, Diệp Danh cúp điện thoại.Văn Tịnh tay có chút run, lần đầu tiên cảm thấy nụ cười trên mặt chồng khó coi như vậy."Hoa Chiêu nói gì đó? Tình huống của Hoa Tiểu Ngọc kia như thế nào?" Diệp Thư hỏi.Điện thoại nhà họ đến cùng vẫn cao cấp hơn một ít, tuy cũng rò âm, nhưng là rò rất nhỏ, cô ngồi xa không nghe được.Diệp Danh đem nhưng gì Hoa Chiêu nói lập lại một lần.Diệp Thư bị chọc tức: "Em cũng thấy cô ta không phải loại người an phận gì đấy."Văn Tịnh cũng kinh ngạc nói: "Trời ạ, Hoa Chiêu tại sao có thể có em gái như vậy?"Diệp Danh nhíu lông mày, nói ra: "Nhà ai không có mấy người thân thích cực phẩm? Thím ba chúng ta cũng không thua kém bao nhiêu. Hơn nữa, vẫn là em họ xa đấy.”Mới nói một câu không dễ nghe vậy mà cũng nghe không được? Văn Tịnh mặt đanh lại, không nói gì thêm.Diệp Thư nhạy cảm phát hiện cảm xúc của Văn Tịnh, nhanh chóng chuyển hướng chủ đề: "Nhắc tới thím ba mới nhớ, bà ấy cùng chú ba lúc nào đến?"Lúc trước đem Chu Lệ Hoa đuổi về, vì sợ bà ta ở đây lại làm chuyện xấu, hơn nữa trông thấy bà ta cũng bực bội, đem bà ta đưa trở về cho chú ba quản giáo.Về sau phát hiện bà ta vậy mà còn bí mật giấu được 5 vạn đồng tiền, Diệp gia lại phái người đuổi theo hỏi, kết quả Chu Lệ Hoa lại cắn chặt miệng, không cạy ra được.Chú ba lẽ ra phải đưa bà ta đến thủ đô để giải quyết vấn đề, nhưng chuyện tiền bạc đã được Hoa Chiêu nhanh chóng giải quyết, và sự việc lại kéo dài thêm một lần nữa.Chú ba cũng không thể bỏ đi đấy.Nhưng không thể cứ một mực kéo dài như vậy, thím ba phải cho Diệp gia một cái công đạo, đem tiền đưa ra, trả lại cho Hoa Chiêu."Nghe nói cuối tuần là tới." Diệp Danh nói ra.Diệp Thư gật đầu, không hỏi nữa.Miêu Lan Chi ngược lại là có chuyện hỏi cô: "Mẹ hỏi con đã có chuyện gì xảy ra? Ngày nghỉ dài như vậy? Đã ở nhà ngốc lâu như vậy, lúc nào trở về? Khổng Kiệt mỗi ngày đều gọi điện thoại, đem điện thoại công trở thành của nhà mình rồi, quá xấu hổ rồi."Nói như vậy, kỳ thật bà là đang trêu ghẹo con gái. Con rể nhớ thương con gái, đây là chuyện tốt.Diệp Thư cũng cười.



Bạn cần đăng nhập để bình luận