Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 957 - Có Ý Tứ Gì.



Chương 957 - Có Ý Tứ Gì.



Chương 957: Có Ý Tứ Gì.Phương diện này, Diệp Danh đã cùng Phương gia nói qua, bọn hắn đồng ý."Sau khi kết hôn cô hãy ở nhà trông con, có thể mua thức ăn, có thể dạo phố." Phương Tồn nói ra: "Còn công tác..., cô không đi là tốt nhất, nếu cô muốn đi..., đến lúc đó lại nói sau."Hắn năm nay đã 28 rồi, thực sự hi vọng kết hôn, sau khi kết hôn muốn có con, muốn nhiều đứa!Đến lúc đó, cô ấy cũng không có thời gian đi ra ngoài làm việc.Trước kia Phương gia điều kiện hà khắc, thanh danh không tốt, nên đã kéo dài tới bây giờ vẫn chưa tìm được vợ cho hắn.Ngày hôm qua Diệp Danh đi tìm bọn hắn, bọn hắn hỏi thăm một chút liền đồng ý.Diệp Giai gia thế hoàn mỹ, có bằng cấp, bộ dáng tham chiếu Diệp Danh, khẳng định cũng không kém được, khuyết điểm duy nhất nghe nói là tính tình không tốt, tư tưởng giác ngộ cũng không đủ, dễ dàng đi sai đường.Cái này không sợ, cha con Phương gia đều cảm thấy có thể quản thúc tốt cô ta."Ai muốn gả cho anh? Tôi điên rồi mới muốn gả cho anh!" Diệp Giai trừng mắt với Phương Tồn.Lúc cô ta nghe nói về Phương gia, hoàn toàn là đem bọn họ làm chuyện cười mà nghe.Đã thời đại nào rồi hả? Bọn hắn vậy mà còn có mấy tư tưởng cũ đó, bị tịch thu nhà mới không kỳ quái.Phương gia trước kia có chút sản nghiệp, đáng tiếc về sau cũng bị mất.Cô ta mới không cần gia nhập trò cười này của bọn hắn!"Anh cả, đây là người mà anh nói phù hợp với em?" Diệp Giai lên án mà nhìn Diệp Danh.Diệp Danh từ chối cho ý kiến.Cô ta làm việc này, vẫn còn muốn tìm người tốt lành gì?Chuyện gian lận kỳ thi đại học anh sẽ không giấu diếm đối tượng xem mắt đấy, bởi vì điểm yếu đã ở trong tay Miêu gia, không chừng sẽ có ngày bị đưa ra.Không thể dấu diếm, bằng không thì không phải kết thân, mà là kết thù.Mà loại con dâu y hệt bom hẹn giờ này, người trong sạch sẽ không cần.Mà Phương gia, sau khi ở trong bùn lâu ngày, rất muốn ngóc đầu lên, nên đã hạ điều kiện xuống.Bằng không thì bọn hắn cũng sẽ không đồng ý.Diệp Danh không lên tiếng, Diệp Giai lại hiểu lầm, cho rằng đây không phải chủ ý của anh, mà là của Hoa Chiêu đấy.Cô ta quay đầu chỉ về phía Hoa Chiêu: "Cô cảm thấy Phương gia tốt? Vậy cô ly hôn gả cho Phương Tồn thì tốt rồi! Đừng gây tai họa cho tôi!"Hoa Chiêu đã biết mình tham gia náo nhiệt sẽ phải trả giá thật nhiều đấy. . . .Cô cười cười, không để ý nói: "Vậy cô muốn tìm dạng người gì? Bằng không thì cũng cho cô mấy tháng thời gian để cho cô tự mình đi tìm đối tượng? Nếu đối phương không ngại những chuyện mà cô đã làm, anh cả sẽ xem xét đấy."Diệp Giai từ trước đến nay tâm cao khí ngạo, người cô ta vừa ý, gia thế khẳng định đều bất phàm.Bất phàm người ta cũng có thể hiểu một nhà Diệp Thành bây giờ đang có địa vị gì ở Diệp gia, hơn nữa chuyện cô ta đã làm, không có ai sẽ nhìn đến cô ta.Thực sự nhìn đến, lúc cô ta học trường cấp 3 đã có người tới cầu hôn rồi. bất quá đều là một số gia tộc nhỏ, cô ta chướng mắt.Trước kia chướng mắt, hiện tại đoán chừng Diệp Giai cũng chướng mắt.Hiện tại để cho cô ta cúi đầu chủ động đi tìm những người kia, sau đó lại bị đối phương cự tuyệt, đoán chừng mấy lần xuống Diệp Giai sẽ muốn thắt cổ."Cô nói thật?" Diệp Giai kinh ngạc và vui vẻ mà nhìn Hoa Chiêu.Hoa Chiêu có thể đoán được đấy, cô ta lại không thể.Cô ta cảm thấy mình vẫn là khối bánh thơm ngon.Hoa Chiêu nhìn về phía Diệp Danh, cái này trước đó bọn họ không có thương lượng qua.Diệp Danh gật đầu: "Có thể, quyết định của em, chính là quyết định của người trong nhà."Kỳ thật anh cũng không bắt buộc phải là Phương gia, nếu có người không ngại những chuyện Diệp Giai đã làm, lại có thể hứa hẹn quản tốt Diệp Giai, cũng có thể.Bất quá anh cảm thấy loại người này rất ít.Cha con Phương Tồn liếc nhau, không nói gì.Hậu quả của việc gia đạo xuống dốc, là bọn hắn không có bất kỳ quyền lên tiếng, đến cho người ta sắc mặt cũng không thể cho.Bọn hắn nhất định phải chấn hưng gia tộc!Diệp Danh nói đúng, thời đại thay đổi, bọn hắn cũng phải thử thay đổi. . . . ."Vậy thì tốt, tôi sẽ tự tìm đối tượng!" Diệp Giai liếc trắng cha con Phương Tồn: "Hãy để cho bọn hắn đi đi!"Không cần Diệp Danh mời người, cha con hai người liền đứng lên, lễ phép lại kiêu căng rời đi.Hoa Chiêu nhìn bóng lưng của bọn hắn nói: "Đã đắc tội với người ta rồi."Hơn nữa hai cha con này, không hề giống như đồn đãi vô năng, khô khan, chỉ đắm chìm trong vinh quang của tổ tông.Trái lại, trong mắt bọn hắn cô thấy được dã tâm.Đối phương còn là một người có văn hóa. . . . Vậy thì rất đáng sợ."Anh cũng không nghĩ tới sẽ như thế, trước kia tiếp xúc quá ít." Diệp Danh nói ra: "Hiện tại xem ra, bọn hắn cũng không quá phù hợp, thôi cũng tốt."Hai người trò chuyện, Diệp Giai nghe thấy được, trong lòng triệt để thở phào.Hoa Chiêu đồng tình mà nhìn cô ta, Phương gia không thích hợp, đó là đối với Diệp Gia mà nói đấy, đối với cô ta, so với Phương gia thì cô ta đi ra ngoài rửa chén còn phù hợp hơn."Cô biết rửa chén sao?" Hoa Chiêu đột nhiên hỏi.Vấn đề này làm Diệp Giai sững lại rồi, đây là râu ông nọ cắm cằm bà kia sao?Chu Lệ Hoa cũng không hiểu, bất quá bà ta vẫn thay cô ta nói ra: "Con bé không biết."Trước kia bà ta quá nuông chiều con cái, việc trong nhà đều là bà ta làm. Về sau Khâu Mai đến rồi, chính là Khâu Mai làm."Vậy thì càng khổ rồi." Hoa Chiêu lắc lắc đầu nói."Cái gì? Cô đang nói cái gì?" Diệp Giai giật thót, khẩn trương mà hỏi thăm."Tôi định. . ." Diệp Danh mở miệng, bị Hoa Chiêu lắc đầu cắt ngang.Hiện tại không thể nói cho cô ta biết.Diệp Giai biết cái gì? Hiện tại cô ta còn tưởng rằng nước ngoài là thiên đường đây này.Hiện tại nói cho cô ta biết không lấy chồng sẽ để cho cô ta xuất ngoại, cô ta có thể cao hứng mà nhảy lên cao ba thước, nói bây giờ lập tức đưa cô ta xuất ngoại cũng được.Hoa Chiêu quyết định cho cô ta thêm một cơ hội."Các người lại nghĩ ra trò bí hiểm gì vậy? Các người muốn làm gì tôi?" Diệp Giai hoảng sợ rồi, đối với Hoa Chiêu quát: "Cô dựa vào cái gì mà quản tôi? Hôn nhân tự do cô có biết hay không? Tôi muốn gả cho ai tôi định đoạt? Không mượn cô xen vào!""Cô yên tâm, tôi tuyệt đối bỏ qua." Hoa Chiêu cười nói: "Mau đi ra ngoài tìm đối tượng đi a, nhanh đi."Diệp Giai hồ nghi nhìn cô một cái, có ý tứ gì? Nói dối?Hoa Chiêu lại liếc nhìn Chu Lệ Hoa.Chu Lệ Hoa không lên tiếng, lập tức kéo Diệp Giai đi ra."Hiện tại bà ta đã biết sợ em rồi hả? Rất tốt." Hoa Chiêu cười nói.“Hi vọng bà ta có thể kiên trì. Hai ngày nữa lại tưởng rằng Diệp Giai bị em khi dễ rồi tới tìm em tính sổ." Hoa Chiêu nói ra.Trước mắt Chu Lệ Hoa còn không có tâm tư này, bà ta vội vàng tìm đối tượng cho Diệp Giai.Quả nhiên như Hoa Chiêu dự liệu, những người trước kia, bà ta vừa kéo bà mối nói một câu, đã bị bác bỏ trở về.Có một số người tính tình tốt, nói chuyện uyển chuyển.Nhưng có một số khác lại nói chuyện không thể dễ nghe.Diệp Giai? Chúng tôi trèo cao không nổi!Lúc bà mối trở về, đều giận muốn chết.Bà mối này nhưng lại làm mai mối cho Diệp Giai đấy, vậy trong mắt bà ta, con cái nhà bọn hắn cùng Diệp Giai rất xứng đôi?Mấy vị lãnh đạo này rất tức giận, đuổi bà mối đi.Mặc dù hiện tại còn không biết chuyện gian lận, chỉ bằng thân phận Diệp Thành, Chu Lệ Hoa, hơn nữa Diệp Giai năm lần thi đại học, bọn hắn đã chướng mắt.Diệp Giai khóc lên.Chu Lệ Hoa mặc kệ suy nghĩ của cô ta, tự mình hạ cánh cửa xuống để tìm những hộ gia đình nghèo mà bà ta không ưa ngày xưa.Kết quả cũng quá tức giận rồi.Cửa nhỏ nhà nghèo hiện tại cũng chướng mắt các bà rồi, cảm thấy các bà không xứng với rồi."Nghe nói Diệp Giai tức giận đến vài ngày chưa ăn cơm." Hoa Chiêu nói với Diệp Thư."Vậy hiện tại cô ta đang làm gì? Yêu cầu có thể thấp xuống hay không? Tìm gia đình bình dân gả cho?" Diệp Thư hỏi."Em không biết." Hoa Chiêu nói ra: "Cô ta ánh mắt cao, hơn nữa cũng không phải người dễ dàng thoả hiệp như vậy, em chờ xem cô ta phản kích thế nào đây này." Cô cười nói."Cũng không thể. . . Bức người ta đi vào khuôn khổ a?" Diệp Thư nghĩ nghĩ không yên lòng nói.Ví dụ như, tìm nhìn trúng đàn ông chế tạo một cơ hội, một chỗ một phòng, cởi quần áo ra hô to phi lễ cái gì đấy."Nếu nó dám làm như vậy, mẹ đánh chết nó!" Miêu Lan Chi ở một bên nói.Nói như vậy, truyền đi, thanh danh con gái Diệp gia cũng mất."Mẹ đi đánh chết cô ta a." Diệp Danh đột nhiên đi tới, ngữ khí có chút không tốt nói.Ba người trong phòng đều sững sờ."Có ý gì?" Ba người đồng thời hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận