Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 373 - Tĩnh Dưỡng Thật Tốt.



Chương 373 - Tĩnh Dưỡng Thật Tốt.



Chương 373: Tĩnh Dưỡng Thật Tốt.Chuyện rượu thuốc, Diệp gia và Hoa Chiêu đã cùng nhau thương lượng qua, lời đồn đãi đã rộ lên, lại có những trường hợp thực tế ở đây, đặc biệt là Diệp Thâm về sau còn muốn công tác, cho nên dấu diếm không nổi.Đương nhiên cứng rắn nói không có cũng có thể, bất quá như vậy không thể đem đến lợi ích lớn nhất rồi.Cái rượi thuốc thần kỳ này , có thể mang đến giang sơn, người Diệp gia tự nhiên cũng nhìn thấy.Bọn họ ngay từ đầu không có ý định chủ động vận dụng cái "Lợi khí" này, đến người một nhà mình dùng còn không nhất định sẽ đủ đâu, thứ hai đây không phải là chính đạo.Nhưng hiện tại bị người ép lên Lương Sơn rồi, bọn họ liền thuận thế mà làm cho tốt.Sau khi Hoa Chiêu bảo đảm chỉ cần không phải cung cấp không hạn chế, mỗi tháng chỉ có 20 bình, hàng tồn kho của cô có thể tồn tại hơn mười hai mươi năm, nhà họ Diệp liền buông tay rồi.Bán là không thể nào đấy, "Nói chuyện tiền bạc liền tổn thương tình cảm rồi", chỉ có thể tặng.Hoa Chiêu rất vui vẻ, Diệp gia địa vị vững chắc, cô tự nhiên cũng có rất nhiều chỗ tốt, không cầu khi dễ người khác, nhưng cầu không bị khi phụ sỉ nhục."Cái kia… điều kiện là gì, làm sao mới được tặng?" Hạ Kiến Ninh chưa từ bỏ ý định mà hỏi thăm."Cái này anh hãy nói chuyện với anh trai tôi, tôi hiện tại cần tĩnh dưỡng, mặc kệ chuyện trong nhà." Diệp Thâm nói ra.Hạ Kiến Ninh ngược lại là thống khoái, đứng dậy cáo từ: "Vậy anh hãy tĩnh dưỡng cho tốt a." Hắn tại hai chữ "Tĩnh dưỡng" nhẹ nhàng tăng thêm ngữ khí, nói xong quay người đi nha.Thấy vậy Hoa Chiêu có chút ngoài ý muốn: "Hắn cứ như vậy dứt khoát mà buông tha? Không giống hắn ah.""Em thì biết cái gì." Diệp Thâm xoa đôi tay mũm mĩm của cô, không thích ngữ khí hiểu rõ Hạ Kiến Ninh của cô: "Người này tư quỷ dị, hành vi bất định, bất quá hắn chắc chắn sẽ không buông tha được, hiện tại dứt khoát, sau lưng không biết sẽ làm gì.""Nha." Hoa Chiêu gật gật đầu.Kết quả thật sự bị Diệp Thâm nói trúng rồi.Ngày hôm sau, lãnh đạo của anh liền tới thăm rồi, thấy Diệp Thâm khôi phục rất tốt, lại để cho anh nhanh quay trở lại công tác, trùm thổ phỉ còn chưa bắt được đâu, mà anh cùng đối phương rất quen thuộc, muốn bắt được người còn phải dựa vào anh.Diệp Thâm nằm ở trên giường giả bộ bệnh.Hoa Chiêu đem bệnh án lấy ra cho lãnh đạo xem.Nhìn bệnh án, lãnh đạo ngược lại không dám tiếp tục hối thúc anh lập tức đi rồi, tổn thương nặng như vậy, dù sao mới chăm sóc không được một tháng đây này.Bất quá lãnh đạo nói, anh trở về đơn vị càng sớm càng tốt, và cho anh nghỉ phép nhiều nhất là 2 tháng.Hoa Chiêu tức giận đến đánh vào gối đầu, hận không thể đâm chết cái tên tiểu nhân Hạ Kiến Ninh kia.Diệp Thâm thất vọng một chút nhưng cũng nhanh trở lại bình thường, anh biết rõ chức trách của mình, sao có thể một mực lười nhác, anh cũng hi vọng sớm ngày bắt được trùm thổ phỉ."2 tháng đoán chừng cũng có thể trông thấy bọn nhỏ đầy tháng rồi, anh chưa bao giờ được nghỉ dài ngày như vậy rồi." Anh sờ sờ bụng Hoa Chiêu vui vẻ nói.Nghe anh nói như vậy, Hoa Chiêu cũng được vỗ yên rồi, bất quá phải mạo hiểm như vậy mới có được vài ngày nghỉ, lần sau cô cũng không cần....Chỉ là bị bắt nạt mà không phản kích cũng không phải là tác phong của cô, trong ngày hôm đó Hoa Chiêu liền gọi điện thoại cho Hạ Kiến Ninh, bắt hắn nhanh chóng trả tiền, 50 vạn, một phần cũng không thể thiếu, trong vòng 3 ngày phải đến tay, bằng không thì về sau có nhân sâm bán cho ai cũng không bán cho hắn.Hạ Kiến Ninh để điện thoại xuống cười nhẹ, người phụ nữ này thật keo kiệt, phá hư Diệp Thâm một kỳ nghỉ mà thôi, cứ như vậy mang thù."Điện thoại của ai?" Lý Mộc ở bên cạnh trông thấy anh ta cười tủm tỉm, đáy lòng cũng có chút lành lạnh đấy, ai lại muốn xui xẻo?"Không có việc gì." Hạ Kiến Ninh lại cười một chút, che đi vẻ lạnh lùng trước đó.Anh ta nhìn nhân sâm trong tay Lý Mộc, hỏi: "Nghiên cứu thế nào rồi? Thật sự chỉ dùng nhân sâm ngâm cùng rượu liền có thể ra loại rượu thuốc kia?""Tôi không biết." Lý Mộc thả nhân sâm trong tay xuống: "Dù sao mặc kệ thật giả, loại nhân sâm bảy tám chục năm tuyệt đối không có hiệu quả như vậy đấy."Dùng nhân sâm ngâm rượu là chuyện bình thường, nếu thực sự thần kỳ như vậy, đã sớm được ghi trong Dược Điển rồi."Trên đời này thật sự có nhân sâm ngàn năm?" Hạ Kiến Ninh lại hỏi."Trên sách có." Lý Mộc vẻ mặt mê mang nói: "Cũng không biết Diệp gia nói thật hay giả, thật muốn nhìn một chút nhân sâm ngàn năm là cái dạng gì ah."Nói xong cũng phát hiện sắc mặt Hạ Kiến Ninh càng lạnh hơn, hắn cũng biết nguyên nhân, đến thăm xin rượu thuốc không thành công, đến cái bình kia như thế nào còn chưa thấy.Bất quá chuyện này ở trong mắt hắn cũng là chuyện bình thường, ai bảo anh ta...."Chú nhỏ." Hạ Lan Lan đẩy cửa bước vào.Trong lòng Lý Mộc thở dài, đổi lại là hắn, hắn cũng không được kẻ muốn ra tay hãm hại con mình.Cũng khó trách Hoa Chiêu đối với anh ta không hoà nhã.Hắn thật sự nghĩ mãi mà không rõ, tại sao phải đem Hạ Lan Lan đón trở về?Lúc này nịnh nọt Hoa Chiêu mới quan trọng nhất, mạng nhỏ vẫn còn bị người ta nắm trong tay đấy, đợi mấy cây nhân sâm này đã ăn xong, nếu như không có nhân sâm mới, anh ta khả năng sẽ phải thử một chút cái rượu thuốc kia để kéo dài tính mạng rồi.Kết quả hiện tại sao còn đón người này về?Lý Mộc lề mà lề mề không đi ra ngoài, muốn nghe xem Hạ Kiến Ninh sẽ nói với Hạ Lan Lan cái gì.Hạ Kiến Ninh cũng không có tránh hắn, lãnh đạm nhìn thoáng qua Hạ Lan Lan, nói ra: "Ta an bài cho ngươi một việc làm mới."



Bạn cần đăng nhập để bình luận