Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 770 - Hoa Chiêu Rất Xấu.



Chương 770 - Hoa Chiêu Rất Xấu.



Chương 770: Hoa Chiêu Rất Xấu.Hoa Chiêu cũng dứt khoát, không vòng vèo: "Đem chứng nhận bất động sản giao ra đây, hiện tại đi sang tên với tôi."Quả nhiên vẫn là vì khu nhà cũ này."Cô cũng rất ngoan độc, vì một căn nhà rách nát, đến thân tình cũng không để ý, muốn đem tôi đuổi tận giết tuyệt!" Diêu Hoài trong miệng tuy là phàn nàn nhưng hành động lại rất thuận theo, rất nhanh lấy từ trong túi quần ra chứng nhận bất động sản.Đây chính là thứ cơ bản cuối cùng để ông ta xoay người, nên dù đi đến chỗ nào cũng mang theo, dù sao ông ta cũng chỉ còn lại chút đồ như vậy.Hiện tại xem ra, không bỏ không được."Chớ cùng tôi nói chuyện thân tình, ông không xứng." Hoa Chiêu nói xong quay người, hai vệ sỹ tự nhiên áp giải Diêu Hoài cùng Bạch Phượng đi theo."Căn nhà kia cho cô, cũng không thể cho không a. . . Xã hội mới rồi, cô cũng không phải là thổ phỉ nha." Bạch Phượng đột nhiên mở miệng.Hoa Chiêu buồn cười mà quay đầu lại, cái người này thật đúng là tham tiền, dao kề cổ còn cùng cô cò kè mặc cả."Cho bà tiền? Có thể." Hoa Chiêu hỏi: "Bà muốn bao nhiêu?"Hai mắt Bạch Phượng sáng ngời, há mồm nói: "100. . ."Diêu Hoài giật bà ta một cái, hiện tại nói 100 vạn, có chút khó nghe rồi.Căn nhà nát kia giá trị bao nhiêu tiền trong lòng bọn hắn đều biết, mà Hoa Chiêu, hiển nhiên cũng không phải là người mà bọn hắn có thể bắt nạt được rồi."Vậy, vậy thì giá thị trường a, 5 vạn." Bạch Phượng nói."Được." Hoa Chiêu đáp ứng rất thống khoái.Bạch Phượng lập tức hối hận vì nói hơi ít."Vậy. . ." Bà ta nói ra."Câm miệng." Hoa Chiêu nói.Hai vệ sỹ trầm mặc mà nhìn chằm chằm vào Diêu Hoài cùng Bạch Phượng, hai người lập tức im lặng.Đi ra không xa, là đến nơi sang tên bất động sản.Đêm hôm khuya khoắt đấy, lại có người đứng chờ bọn hắn, để xử lý thủ tục.Người này cũng không phải là Diệp Danh tìm được, mà là Hoa Chiêu dùng tiền tìm đấy. Bây giờ nếu có thể dùng tiền giải quyết vấn đề, cô sẽ không làm phiền Diệp Danh nữa.Đến nơi này, Diêu Hoài triệt để hết hy vọng rồi.Xem ra ông ta đấu không lại Hoa Chiêu rồi, ông ta không có tiền không có người.Hoa Chiêu từ trong túi lấy ra 5 vạn, đưa cho Bạch Phượng.Sau đó tiếp nhận chứng nhận bất động sản có tên cô trên đó.Giao dịch hoàn thành một cách "Bình thường".Cô không thể lấy không căn nhà của Diêu Hoài, đó là cướp, bị người có tâm bắt được, sẽ công kích Diệp gia.Về phần số tiền này. . . . Hoa Chiêu nhìn Diêu Hoài cùng Bạch Phượng đang hưng phấn đếm tiền cười cười, cô nói một phần cũng không để cho bọn hắn, thì một phần cũng không cho!Cô cầm chứng nhận bất động sản, quay người đi ra."Người đã tìm xong?" Hoa Chiêu hỏi một vệ sỹ sau lưng."Đã tìm xong, chúng tôi cũng sẽ ở bên cạnh nhìn, tuyệt đối không xảy ra sai lầm." Vệ sỹ nhìn Hoa Chiêu bằng ánh mắt có chút quái dị.Bọn hắn cũng không phải người ra nước ngoài cùng Hoa Chiêu 2 năm, hắn là ngay từ đầu là thuộc nhóm canh giữ ở bên ngoài tứ hợp viện, lại không cùng xuất ngoại với 2 người kia.Trước kia, trong con mắt của bọn hắn, Hoa Chiêu chính là một cô gái hiền lành xinh đẹp, quả thực là một người mẹ tốt, một người vợ điển hình.Nhưng chuyện lần này làm cho bọn hắn phát hiện, Hoa Chiêu rất xấu. . .Bất quá trong lòng bọn hắn cũng không ghét, bọn hắn thậm chí cảm thấy Hoa Chiêu làm như vậy mới đúng."Các người đừng động thủ, chỉ là nhìn xem đừng để xảy ra tai nạn chết người là được, bằng không thì đến lúc đó lại đổ lên người chúng ta." Hoa Chiêu nói ra."Đã hiểu." Vệ sỹ gật đầu.Mấy người đứng ở trong góc nhỏ, chờ Diêu Hoài đi ra.Rất nhanh, Diêu Hoài cùng Bạch Phượng vội vàng ra khỏi nơi giao dịch, ôm ba lô, muốn đi nhà ga."Lúc này chúng ta không cần về quê nữa, chúng ta đi thành phố khác?" Bạch Phượng hưng phấn nói.Ở nông thôn mặc dù có em trau, nhưng như thế cũng không tốt, bà ta thật sự là đã chịu đủ việc nhà nông rồi! Bà ta muốn ở trong thành phố hưởng phúc!Diêu Hoài suy nghĩ một chút nói ra: "Chúng ta đi Bằng Thành."Lại có thể làm kinh doanh rồi, ông ta cảm thấy bằng bản lĩnh của mình, làm cái gì cũng có thể kiếm được nhiều tiền! Một lần nữa sống thật tốt."Đúng, đi Bằng Thành, số tiền này đủ cho chúng ta làm chút gì đó rồi." Bạch Phượng rất ủng hộ ông ta.Diêu Hoài phi thường hài lòng mà nhìn bà ta. Bởi vì có bà ta, ông ta ở tuổi già này cũng không tính là quá thê lương. . .Đột nhiên, có một nhóm người lao ra, không nói một lời đã lao tới giật cái balo."Các người làm gì vậy? Cứu mạng ah! Ăn cướp a!" Bạch Phượng cùng Diêu Hoài lập tức điên cuồng mà hô to.Ở đây xem như là khu dân cư, người rất nhiều."Ba ba ba" lập tức thật nhiều cửa sổ bị đẩy ra, rất nhiều người từ trên lầu nhìn xuống.Thấy phía dưới nhiều người như vậy, hơn mười người, lập tức lại đóng cửa sổ lại rồi."Còn dám gọi, đánh!" Không biết người đàn ông nào nói một câu, mấy nắm đấm như mưa rơi lập tức rơi vào trên người Diêu Hoài cùng Bạch Phượng.Balo của bọn hắn đương nhiên cũng bị cướp đi rồi.Một đám người trong nháy mắt liền biến mất ở trên đường cái.Diêu Hoài cùng Bạch Phượng không bị vết thương trí mạng nào, chỉ nằm trên mặt đất mà gào khóc.Những hy vọng tốt đẹp lại bị tan vỡ rồi.Người xem náo nhiệt lúc này mới dám xuống lầu, muốn đưa hai người đi bệnh viện.Nhưng Diêu Hoài cùng Bạch Phượng đều không đi, hành lý cũng đã bị người ta đoạt, chỉ thừa lại chút tiền trong túi quần, bọn hắn phải giữ lại mua vé xe lửa, đi về nông thôn.Gọi cảnh sát? Tất nhiên, họ phải báo cáo, nhưng cả hai biết rằng khả năng giải quyết vụ việc là rất nhỏ."Đây nhất định là do Hoa Chiêu làm!" Bạch Phượng hung ác nói."Vậy thì sao? Vừa rồi trong đám người không có cô ta. Hơn nữa, nơi này chúng ta không thể lưu lại." Diêu Hoài nói.Nhiều thêm một ngày, với ông ta mà nói chính là nguy hiểm trí mạng. Cho nên ông ta chỉ có thể cắn chặt hàm răng, nuốt máu, nuốt cơn tức này vào.Nhìn hai người lảo đảo mà bước đi, Hoa Chiêu yên tâm rời đi.Diêu Hoài có nên chết hay không, cô không đánh giá.Nhưng người không thể chết trong tay cô được.Hơn nữa có đôi khi người sống, so chết còn thống khổ hơn.Ngày hôm sau Hoa Chiêu đã cho Diêu Lâm xem chứng nhận bất động sản mới."Sao cháu có thể lấy được đến tay?" Diêu Lâm phi thường tò mò.Chuyện tối ngày hôm qua, Hoa Chiêu chưa nói cho ông biết, hiện tại cũng không định nói."Ông ta đã không thể sống nổi ở đây nữa, cho ông ta 5 vạn, mua đấy." Hoa Chiêu cười nói.Ai tới hỏi, căn nhà này là do cô mua đấy, hợp lý hợp pháp.Không phải cướp ~Diêu Lâm nhìn cô cười hì hì, cũng cười theo, không hỏi nữa."Vậy tiếp theo làm sao bây giờ?" Diêu Lâm hỏi.Đuổi được Diêu Hoài, lấy được chứng nhận bất động sản không phải điểm mấu chố, mấu chốt là những người kia.Vốn, Hoa Chiêu không biết Diêu Hoài có một loại thân phận khác, không định đoạt nhà của ông ta.Vậy thì phải từ từ, đợi căn nhà trở nên dột nát lại nói sau.Khi đó, công ty bất động sản của cô ước chừng đã rất thành công rồi, việc giải tỏa người dân hay mua đất đều rất dễ dàng.Nhưng hiện tại căn nhà đã sớm đến tay, cô cũng có thể thử một biện pháp khác rồi.Cùng ngày, Hoa Chiêu liền đến khu nhà cũ dán thông báo trong cửa, thông báo cho người trong toà nhà, cô là chủ nhân mới ở đây rồi.Mọi người cũng biết, Diêu Hoài đã chạy.Cô gái trẻ này thật sự giống như Diêu Hoài đã nói, là tới đoạt phòng ở của bọn hắn đấy, hơn nữa thành công rồi.Nhưng thì tính sao?"Chủ nhân"? Liên quan gì đến bọn hắn!Bọn hắn cũng mặc kệ ai là chủ nhân của căn nhà này, phòng của bọn hắn thuê là hàng tháng đều giao tiền đấy, về phần cuối cùng đến trong tay ai, bọn hắn mới không quan tâm.Dù sao bọn hắn cũng giao tiền rồi, bọn hắn có thể ở, bọn hắn mới là chủ nhân!Hoa Chiêu ngay sau đó lại dán thêm một tờ thông báo khác trên tường: "Dọn nhà có thưởng".Chuyển đi trong vòng 3 ngày, thưởng 1000 đồng, ngày thứ 4 mới đi, thưởng 500, ngày thứ 5 thưởng 100, sau đó còn không chuyển sẽ cưỡng chế đuổi ra.



Bạn cần đăng nhập để bình luận