Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 804 - Người Thích Hợp.



Chương 804 - Người Thích Hợp.



Chương 804: Người Thích Hợp.Ồ? Hoá ra là do Diệp Thâm chọc cho khóc?Diệp Danh đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này, đi lên ôm lấy Thúy Vi.Quả nhiên, chỉ có mấy câu, Thúy Vi liền dừng khóc.Lại thêm mấy câu, vậy mà đã cười nói với Diệp Danh.Diệp Thâm thấy vậy vừa yên tâm lại ghen tỵ. . . .Bất quá chuyện này cũng trách không được ai, ai bảo thời gian anh ở cùng bọn nhỏ quá ít.“Anh cả, sao lại tới giờ này?” Hoa Chiêu nhìn đồng hồ, kỳ quái mà hỏi thăm.Lúc này hẳn là giờ làm việc của Diệp Danh.Diệp Danh nhíu mày, nói với Hoa Chiêu: "Không có cách nào ở trong văn phòng nữa, chuyện em đã đáp ứng anh phải nắm chặt thời gian xử lý."Hoa Chiêu sửng sốt một chút mới kịp phản ứng."Ah ah ah, tốt. . . Cô ta tấn công mạnh như vậy ah. . ."Diệp Thâm cũng đã hiểu, Hoa Chiêu đã nói qua với anh chuyện Hứa Khiết."Bất quá hôm nay anh đến có chuyện khác." Diệp Danh nói: "Anh đã tìm được người em nói, hơn nữa đối phương có lẽ đã bắt đầu hành động, về phần có được hay không, phải xem chính bà ấy."Anh nói đến chuyện tìm đối tượng cho Diệp Thành.Hoa Chiêu hướng Diệp Danh dựng thẳng ngón tay cái: "Anh cả rất thông minh, để cho nhà gái tự mình tiếp cận chú ba."Nếu như là Diệp Danh giới thiệu đấy, vậy là có lòng Tư Mã Chiêu rồi, Diệp Thành sẽ phản cảm, thậm chí trực tiếp cự tuyệt gặp mặt.Nhưng nếu như là nhà gái tự mình thông qua thủ đoạn hoặc là con đường khác để làm quen Diệp Thành, ông ta sẽ không cảnh giác."Người nào?" Diệp Thâm hỏi."Em biết người đó, cô cô của Đường Cẩn Ninh, Đường Phương Hà." Diệp Danh nói ra.Diệp Thâm nhướng mày, nhớ lại tư liệu về Đường Phương Hà.Hoa Chiêu từ một góc của trí nhớ kéo ra cái tên Đường Cẩn Ninh này, nhớ tới người đàn ông cô gặp trong đêm mưa lúc đào khu nhà tổ kia.Gia đình kia từng có quan hệ rất tốt với Hạ gia, lại bị Hạ gia lừa đến tan của nát nhà, Đường gia.Lúc đầu, mọi người đều ở trong cùng một vòng kết nối, Diệp gia biết bọn hắn cũng không kỳ quái.Diệp Danh giới thiệu cho Hoa Chiêu: "Từ lần đó về sau, Đường gia sửa lại án xử sai, những người khác của Đường gia đều trở lại thủ đô. Đường Phương Hà năm nay 40 tuổi, người rất xinh đẹp, hơn nữa rất có khí chất, bây giờ đang làm giáo viên ở một trường trung học, đến nay chưa lập gia đình.""40 tuổi chưa lập gia đình ah." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Danh gật đầu: "Năm đó lúc Đường gia gặp chuyện không may, bà ấy còn nhỏ, sau khi xảy ra chuyện, tiêu chuẩn chọn rổ của Đường gia vẫn không thay đổi nên khó tìm đối tượng."Đường Phương Hà được bồi dưỡng theo tiêu chuẩn tiểu thư quý tộc, cầm kỳ thi họa đều tinh thông, có thể để cho bà ấy lấy một người nông dân không biết chữ còn thích đánh vợ sao? Chuyện đó tuyệt đối không thể đấy.Không nói người Đường gia chướng mắt, Đường Phương Hà cũng chướng mắt, bà tình nguyện cả đời không lấy chồng."Vậy bà ấy sẽ vừa ý chú ba sao?" Hoa Chiêu lại hỏi.Hơn nữa nghe khẩu khí vừa rồi của Diệp Danh, giống như chỉ cần người phụ nữ này đồng ý là có thể hạ gục được Diệp Thành vậy.Hoa Chiêu thừa nhận chính mình làm kiêu, một bên cảm thấy Diệp Thành điều kiện không tệ, rất dễ tìm đối tượng, một bên lại cảm thấy người phụ nữ nào thực sự chủ động vừa ý ông ta, sẽ rất thực dụng, không vui.Mấu chốt là, loại nữ nhân này rất khó đối phó!Cô sợ sẽ bê đá đập chân mình."Người anh đã gặp, nhìn coi như cũng được." Diệp Danh nói: "Hơn nữa bà ấy cũng chưa chắc đã để ý chú ba, bà ấy chỉ đáp ứng trước mắt cứ tiếp xúc một chút xem sao. Nếu chú ba không vào được mắt bà ấy, anh sẽ phải tìm người khác."Hoa Chiêu gật gật đầu, không nói, Diệp Danh đã nhìn nhầm người như Văn Tịnh một lần không có nghĩa anh ấy không biết nhìn người.Người phụ nữ kia cũng là người, ít nhất anh ấy có thể nhìn một chút nhân phẩm người này thế nào.Anh cả đã nói được là được a.. . .Tại thời điểm này, hai nhân vật trong cuộc trò chuyện của họ đang gặp nhau.Đường Phương Hà trực tiếp tìm đến trong nhà Diệp Thành đấy.Rất trùng hợp chính là, bà ấy là giáo viên chủ nhiệm lớp của Diệp Giai cùng Diệp Lị.Diệp Giai Diệp Lị đều đang học lại rồi, hai người được phân đến cùng một lớp.Mà Diệp Thành bởi vì Diệp Chấn Quốc tức giận, gần đây nhàn rỗi ở nhà.Diệp Chấn Quốc định kéo ông ta xuống, nhưng cũng không thể nói xuống liền xuống, đó là bị đuổi việc, bị miễn chức, không dễ nghe.Ông ấy định cho Diệp Thành điều đến bộ ngoại giao rồi để cho ông ta sớm dưỡng lão.Diệp Thành năm nay cũng đã 58 tuổi, "Bởi vì bệnh" xin nghỉ hưu sớm hai năm cũng không có việc gì.Diệp Thành nhìn ra ý tức của lão gia tử, hiện tại rất bực bội.Quốc gia đúng lúc cần dùng người, nếu như cấp bậc đầy đủ, 60 tuổi cũng chưa chắc sẽ về hưu. Cũng như Diệp Chấn Quốc, hơn 80 tuổi còn bận rộn ở tuyến trên đây này!Ông ta cũng muốn giống như cha mình, phấn đấu đến thời khắc cuối cùng.Nhưng cha lại bởi vì những "Việc nhỏ" trong nhà này liền buông bỏ ông ta rồi! Chuyện này làm cho ông ta vừa tức lại buồn bực.Cửa lớn bị gõ vang.Hiện trong nhà chỉ có một mình Diệp Thành, ông ta đứng dậy đi mở cửa.Nhìn thấy người ngoài cửa, Diệp Thành sững sờ, lông mày không tự giác mà buông ra.Người phụ nữ này rất đẹp, tuy nhìn ra được không hề trẻ tuổi, nhưng ngũ quan vẫn rất đẹp, lông mày tinh tế, đôi mắt mềm mại sáng ngời, làn da không tỳ vết, ở độ tuổi này tuyệt đối hiếm gặp.Mấu chốt là người phụ nữ này một thân khí chất ôn nhu như nước, phi thường hiếm gặp, làm cho người ta không thể rời mắt."Nơi này là nhà Diệp Giai cùng Diệp Lị sao?" Người phụ nữ này hỏi.Giọng cũng rất ôn nhu đấy, như nước, để cho người ta nghe xong tâm tình như dịu lại."Đúng vậy, cô là?" Diệp Thành hỏi."Tôi là giáo viên của Diệp Giai cùng Diệp Lị, hai cô bé gần đây không đi học, tôi đến xem có chuyện gì xảy ra?" Đường Phương Hà hỏi.Diệp Thành nhướng mày: "Hai đứa không đi học?"Đường Phương Hà có chút ngoài ý muốn: "Ngài không biết sao? Ngài là?""Tôi là cha của chúng nó." Diệp Thành nghiêng người mở cửa: "Cô giáo mời vào nhà nói chuyện."Bên ngoài quái lạnh đấy, trên bầu trời vài giọt nước tí tách rơi xuống.Đường Phương Hà ôn nhu cười cười, băng tuyết rơi vào trên người bà cũng bị làm cho ấm lên rồi.. . .Biết Diệp Thâm phải đi, Hoa Chiêu so với Miêu Lan Chi còn bận rộn hơn.Ngoại trừ tự mình chuẩn bị một chút đồ ăn cho anh ấy, còn phải biến mình thành đồ ăn đút cho anh ấy ăn.Diệp Thâm còn là một dạ dày Vương, sao ăn thế nào cũng không đủ no, Hoa Chiêu mệt mỏi đến mức ban ngày ngủ gà ngủ gật.Diệp Thâm từ phía sau ôm lấy cô, để tay ở trên bụng cô: "Không biết hiện tại tình huống như thế nào."Còn quá sớm cho lần gì cả đến thăm tiếp theo, hiện tại còn chưa có que thử thai, xác thực khó mà nói."Anh rất sốt ruột?" Hoa Chiêu tựa ở trong ngực anh hỏi."Xác thực như vậy, bằng không thì lại phải đợi thêm một năm." Diệp Thâm nói.Anh dùng thân phận Diệp Thâm trở về thăm người thân, cũng có thời gian hạn chế đấy, một năm chỉ có một lần.Lần này không trúng, Hoa Chiêu ra nước ngoại tìm anh, cũng không dễ trúng thưởng rồi, bằng không thì lai lịch đứa nhỏ không dễ giải thích.Hoa Chiêu cũng rất cấp bách đấy, 3 bảo bảo đáng yêu mỗi ngày ở trước mặt sáng ngời, cảm thấy bọn nhỏ thật đáng yêu, nuôi nấng cũng không có áp lực, vậy chính là sinh bao nhiêu cũng không chê ít ah!Vậy phải nắm chặt thời gian một chút!Hoa Chiêu liền đẩy Diệp Thâm ngã trên giường.Diệp Thâm đã có kinh nghiệm giáo huấn: "Đi khóa cửa trước." Bằng không thì lại bị cắt đứt.Các bảo bảo biết anh phải đi, mặc kệ đang chơi ở nơi nào, thỉnh thoảng sẽ chạy tới tìm anh.Mà anh hai ngày này luôn bề bộn nhiều việc. . . .Diệp Thâm đứng dậy đi khóa cửa, liền Cẩm Văn vui vẻ mà chạy tới rồi.Được rồi, "Cơm trưa" không kịp ăn rồi, chỉ có thể đổi thành "Bữa tối", hoặc là có thể đem tiểu gia hỏa sớm chút lừa dối đem đi, còn có thể thêm bữa "Trà chiều"?Cẩm Văn hôm nay tới tìm anh, lại không phải tới hỏi em trai sao vẫn chưa tới đấy.Con bé chạy vào phòng hướng Hoa Chiêu hô: "Mẹ, mẹ mau đi xem một chút a, bà ngoại bị người ta đánh!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận