Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1335 - Không Phải Hai Mà Là Ba.



Chương 1335 - Không Phải Hai Mà Là Ba.



Chương 1335: Không Phải Hai Mà Là Ba.Hoa Chiêu yên tâm ổn định trên đảo, mỗi sáng sớm dậy đi dạo trên vờ biển, ngắm bình minh, thả vịt, nhặt trứng vịt.Nếu có tâm trạng, còn có thể ra biển bắt hải sản và ngắm hoàng hôn.Ngắm hoàng hôn xong, về đêm, cuộc sống càng thêm náo nhiệt, phong phú.Cô đã thông minh hơn, không tìm kiếm hành nhập lậu khắp nơi nữa. Phạm vi cảm nhận của cô có hạn, đặc biệt là ở vùng biển, nơi có quá ít thực vật.Cô cho những cây rong biển thành tinh bám dưới đáy thuyền khả nghi chuyên nhập hàng lậu. Hiện tại chúng ở nơi nào cô đều biết.Đòn này đánh quá chính xác!Thu hoạch tương đối khá.Diệp Thâm không cần phải bận rộn như vậy nữa, sự đàn áp ngoài sáng của Bằng Thành đã làm cho thị trường hàng lậu bị đả kích mạnh, ít nhất cũng không dám tổ chức rao bán công khai ngoài thị trường nữa.Mọi người lại chuyển sang hoạt động bí mật.Chuyện này cũng không thể kết thúc hoàn toàn được, hơn nữa cũng không cần phải đả kích đến chết.Sự tồn tại này là hợp lý.Hàng nhập lậu có thị trường, còn không phải bởi vì giá thị trường chính quy quá đắt, dân chúng mua không nổi sao.Diệp Thâm có thời gian rảnh rỗi ở bên Hoa Chiêu.Chỉ là tức giận đứa thứ năm này cũng thật biết giày vò. Đã gần 3 tháng rồi mà anh động vào Hoa Chiêu một cái cũng không được, phản ứng của Hoa Chiêu còn rất kịch liệt.Cô cũng đã gầy đi một vong rồi."Như vậy không được, mùi tanh ở biển quá nặng ảnh hưởng đến khẩu vị của em. Chúng ta sẽ trở về sống trên đất liền vài ngày." Diệp Thâm nói.“Được.” Hoa Chiêu vui vẻ đồng ý.Đã có những lần tấn công chính xác, dù cô sống ở đâu cũng như nhau.Cô cũng định đi một vòng dọc theo bờ biển đến Hạ Môn, cho rong biển bám vào một số thuyền, thu hoạch sẽ nhiều hơn một chút.Nhưng đoán chừng phải đợi đến khi cô sinh xong. Bây giờ nếu cô đi những chiếc xe xóc nảy kia, đứa thứ năm sẽ bị xóc đến hỏng mất.“Vừa vặn, cũng đến lúc phải đến bệnh viện kiểm tra rồi.” Hứa Chiêu nói.Lần trước chỉ là rút máu, xác định mang thai, nhưng siêu âm thì không thấy gì cả.Có lẽ mới ít tháng.Bây giờ đã được 3 tháng, phải đi kiểm tra lại.Hoa Chiêu luôn cảm thấy có gì đó không đúng lắm.“Ừ.” Diệp Thâm lập tức hành động, cho các anh em trên đảo nghỉ ngơi, chỉ để lại mấy người canh giữ, anh mang Hoa Chiêu và bọn nhỏ về nhà.Hắn và Hoa Chiêu là vợ chồng nhiều năm như vậy, tuy chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, nhưng vì dụng tâm, từng biểu cảm của Hoa Chiêu anh đều có thể đọc hiểu.Về đến nhà thả bọn nhỏ xuống, anh liền chở Hoa Chiêu đến bệnh viện, lo lắng đi theo một bên.“Không sao đâu.” Hoa Chiêu vừa xoa bụng vừa nói: “Em cảm thấy không phải chuyệnxấu, chỉ là có chút kỳ quái.”Diệp Thâm vẫn còn có chút khẩn trương, chằm chằm vào bác sĩ.Bác sĩ nhìn thấy không hiểu được, hỏi Hoa Chiêu vài câu, phát hiện không có gì bấtthường, liền đưa bọn họ đi siêu âm.Sau khi soi vài vòng, bác sỹ kinh ngạc thốt lên: "Ối trời! Sao lại có ba túi thai!”Song thai đã thấy nhiều, nhưng thai ba lại rất hiếm gặp, tỷ lệ một phần ngàn.Lúc này Bằng Thành có dân số ít, lại còn là thành phố mới, dù sao cũng không phải bác sĩ siêu âm đến từ bệnh viện lớn, làm mấy năm cũng chưa từng thấy trường hợp sinh ba.Tất nhiên, điều này cũng liên quan đến việc phụ nữ mang thai ngày nay không thích đến bệnh viện khám thai, đặc biệt là những người nông thôn, họ không đến bệnh viện từ khi mang thai đến khi sinh, luôn ở nhà tự mình sinh.Nếu coi trọng thì nhờ bà đỡ đỡ đẻ, không để ý thì mẹ đẻ hoặc mẹ chồng sẽ tự đỡ đẻ.Bác sĩ quan sát kỹ hơn, ba túi thai đều đã có tim thai, trái tim bé nhỏ đang đập đến vui sướng.Và vô tình quét ra 3 âm thanh, cả căn phòng tràn ngập nhịp tim.Diệp Thâm đứng ngốc tại nguyên chỗ.Hoa Chiêu xoa bụng cười, hóa ra là như vậy, chẳng trách gần đây cô cảm thấy khí tức có chút hỗn loạn.Nếu cảm nhận kỹ thì năng lượng trong cơ thể khi đi qua bụng sẽ phân thành 3 tia nhỏ, chuyển động một vòng lại đi.Cô có một số phỏng đoán mơ hồ, nhưng không ngờ đó là sự thật!Một phần bảy mươi vạn xác xuất đã bị cô đụng phải!Bác sĩ rất nghiêm túc kiểm tra kỹ lưỡng từng phôi thai, đã được 3 tháng, thành hình rồi, kiểm tra không có vấn đề gì.Bác sĩ chúc mừng Hoa Chiêu vài câu mới tiễn người đi.Diệp Thâm còn ngây người cho đến khi lên xe.Hoa Chiêu đẩy anh: "Không thì để em lái cho.""Không cần." Diệp Thâm lập tức hoàn hồn, sau đó đáp: "Chúng ta còn chưa gặp bác sĩ sản khoa! Chúng ta đi hỏi.""Không cần, có cái gì mà hỏi? Em có kinh nghiệm.” Hoa Chiêu nói."Nhưng ba chắc chắn không giống như một hoặc hai, vì vậy vẫn nên hỏi một chút. "Diệp Thâm nói."Bác sĩ chưa hẳn đã có kinh nghiệm." Hoa Chiêu nói.Diệp Thâm…chuyện này ngược lại rất có thể."Gọi điện thoại hỏi cô cô, bà ấy hẳn là biết rõ." Hoa Chiêu nói.Diệp Thâm lập tức đạp ga đi về nhà, về đến nhà, Trương Quế Lan và Miêu Lan Chi đều đi tới, hỏi: “Làm sao vậy? Bác sĩ đã nói gì? Đứa trẻ bị sao vậy?"Bọn họ thấy Diệp Thâm vừa thả bọn nhỏ xuống đã kéo Hoa Chiêu đi bệnh viện nên rất lo lắng."Không có việc gì." Diệp Thâm ra vẻ bình tĩnh nói: "Chỉ là trong bụng tiểu Hoa mang thai ba, con đi hỏi cô cô một chút nên chăm sóc thế nào."Nói xong liền chạy đi gọi điện thoại.Những người khác đều sửng sốt.Hoa Chiêu "thản nhiên" đi vào trong phòng ngồi xuống, ôm lấy Tiểu Thần đang chạy về phía cô, đứa nhỏ vừa biết đi đã chạy."Ai nha! Con cẩn thận một chút, đừng dùng lực!" Miêu Lan Chi nhanh chóng kêu lên.Bà ấy ngồi bên cạnh Hoa Chiêu với vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.Trương Quế Lan ngồi bên kia nhìn Hoa Chiêu với vẻ mặt vui vẻ, cũng không biết nói cái gì cho phải. Nhưng bà vẫn hơi lo lắng.Ba đứa, vừa nghe đã biết không dễ thụ thai, lúc sinh còn nguy hiểm.“Không sao đâu, thằng bé còn nhỏ, rất nhẹ đấy." Hoa Chiêu đung đưa Tiểu Thận trong tay.Cục vàng trong tay, thật sự rất nhẹ."Được rồi, được rồi, mẹ biết con rất khỏe, đừng có khoe khoang nữa.” Trương Quế Lan nhanh chóng ôm lấy đứa nhỏ, hỏi Hoa Chiêu: "Thật sự sinh ba?"“Dạ." "Hoa Chiêu vui vẻ cười.Cô thật sự rất vui vẻ, đứa nhỏ thật đáng yêu, đương nhiên càng nhiều càng tốt.Vốn dĩ cô từng nghĩ sẽ chỉ sinh 4 đứa con, sợ không có sức để chia sẻ tâm sự.Nhưng thật sự có rồi, đã yêu từ lúc nào không hay, làm sao có thể không muốn?Và tình cảm luôn có ở khắp mọi nơi."Vậy phải làm sao bây giờ, vậy phải làm sao bây giờ." Trương Quế Lan thoáng cái đã loạng choạng, lại chạy đến bên cạnh Diệp Thâm, nghe anh và Diệp Phương gọi điện thoại.Diệp Phương đúng là có kinh nghiệm, là chủ nhiệm khoa sản của một bệnh viện nổi tiếng ở thủ đô, bà đã từng đỡ đẻ cho mấy ca sinh ba, thậm chí là hai ca sinh tư, cũng không có gì quá ngạc nhiên.“Xem ra Hoa Chiêu mang gen sinh đôi.” Diệp Phương cười."Có nguy hiểm không? Cần chú ý những gì?" Diệp Thâm hỏi.Đây là điều anh quan tâm nhất."Lúc bình thường phải chú ý dinh dưỡng, nghỉ ngơi, tâm trạng, khám sản khoa, chú ý an toàn. Nếu mọi thứ bình thường, mang thai không có vấn đề gì. Nền tảng của Hoa Chiêu rất tốt."Diệp Phương không lo lắng lắm, cơ thể của Hoa Chiêu rất tốt, bà ấy nghĩ rằng dù Hoa Chiêu có sinh tư cũng không làm cho bọn trẻ không đủ dinh dưỡng."Nguy hiểm là khi sinh, phải kiểm tra xem vị trí thai nhi đã đúng chưa, dễ sinh non. Tốt hơn hết các cháu nên quay lại sớm để sinh" Diệp Phương nói.“Được, chúng cháu lập tức trở về!” Diệp Thâm nói.Không có gì quan trọng hơn sự an toàn của Hoa Chiêu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận