Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1435 - Đòi Tiền



Chương 1435 - Đòi Tiền



Chương 1435: Đòi Tiền"Không có gì... Bà chỉ... nhớ các cháu!" Bà cụ Lưu khựng lại một trận, câu chuyện rẽ ngang.Đại Vĩ và mấy em trai, em gái đều nhìn Mạnh Cường, biết là phía sau chuyện này chắc chắn có vấn đề,Nhưng bọn họ không hề ồn ào.Đại Vĩ và Tiểu Vĩ đi tới, mỗi người kéo một người già sang nói chuyện.Lúc rời khỏi nhà Tiểu Vĩ đã tám tuổi, ấn tượng về hai người cực kỳ mơ hồ, bây giờ lại có thể tỏ ra con hiền cháu hiếu là vì cậu thường ra ngoài xã giao, đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma thì mặc áo giấy.Có chút không biết xấu hổ.Đại Cần, Tiểu Cần thì không như vậy, da mặt hai người mỏng, lại không muốn giả vờ, thành ra chỉ đứng phía sau Đại Vĩ, Tiểu Vĩ quan sát."Bên ngoài nóng, mau vào nhà rồi nói." Mạnh Cường đột nhiên nói."Phải rồi, vào nhà đi." Đại Vĩ nói, vừa kéo bà nội đi vào trong nhà.Bà cụ Lưu lại rút tay ra khỏi tay hắn như phản xạ có điều kiện, nói: "Bỏ đồng nát xuống rồi vào, cũng không thể mang vào nhà được."Nếu không... sẽ bị đánh.Nhớ đến cuộc sống cực khổ trước đó, hai mắt bà cụ Lưu lập tức đỏ lên, nước mắt cũng chảy xuống.Vốn tưởng rằng Trương Quế Lan là một ngôi sao chổi, không kiếm được mấy đồng tiền, cứ luôn chu cấp tiền cho con trước trước, bản thân thì gầy đến da bọc xương, mắt thấy như sắp chết vậy.Nên nói bà ta đổi thì bà ta chịu đổi thôi.Góa phụ Chu lương cao, trước đó cũng đã cam kết sẽ không dẫn theo mấy đứa con của chồng trước tới.Kết quả đăng ký kết hôn xong thì chuyện không phải vậy nữa.Góa phụ Chu dẫn theo mấy đứa con riêng đến xưng vương xưng bá trong nhà!Lưu Hướng Tiền và Lưu Thông không chịu, kết quả bị bảy, tám anh em nhà góa phụ Chu đánh một trận ra trò.Đánh hết mấy trận, thế là họ trở nên đàng hoàng.Sau đó người xui xẻo tiếp theo chính là bà Lưu và ông Lưu.Trong nhà không nuôi người rảnh rỗi, tiền lương về hưu của họ phải giao cho "cháu trai" cưới vợ, mình ăn uống thì phải tự kiếm tiền.Bọn họ đã tuổi này còn kiếm thế nào nữa? Chỉ có thể đi nhặt đồng nát.Ăn đã không ngon, nay ngủ cũng không ngon, hai người bị đuổi khỏi căn phòng vốn ở, vào trong nhà kho chứa đồ đạc linh tinh.Khổ cực ah!Vừa khóc, bà Lưu và ông Lưu vừa cất xong ve chai, lại đi rửa đôi tay đen xì, vào nhà kho đổi một bộ quần áo sạch sẽ rồi mới được vào nhà chính.Góa phụ Chu còn rất thích sạch sẽ, trong phòng dọn dẹp sáng sủa, tim tươm.Cửa sân lại vang tiếng, mấy người Lưu Hướng Tiền đã cùng về tới rồi.Chắc là mới vừa tan làm.Phía sau có một nam một nữ đi theo. Nam khoảng hơn hai mươi, không lớn hơn Tiểu Vĩ bao nhiêu. Nữ mười tám, mười chín, trạc tuổi Đại Cần.Dáng vẻ hai người đều có phần giống góa phụ Chu, vừa nhìn đã biết là mẹ con.Phía sau lại có một cô bé mười mấy tuổi, ốm tong teo, đeo cặp sách. Dáng vẻ đứa bé này cũng giống góa phụ Chu.Nhưng mà tính thời gian thì đây chắc là kết quả của cuộc hôn nhân giữa bà ta và Lưu Hướng Tiền.Lưu Hướng Tiền ngẩng lên thấy mấy người trong sân thì sửng sốt: "Khách tới nhà à?"Ông ta không nhận ra mấy người Đại Vĩ.Lúc bọn chúng đi, Đại Vĩ chỉ mới mười tuổi, Tiểu Cần chỉ mới lên bốn.Hiện tại Đại Vĩ hai mươi hai rồi, Tiểu Cần cũng đã mười sáu, đây chính là những năm đời người có thay đổi to lớn nhất.Tuy khoảng thời gian giữa Lưu Hướng Tiền có đến thủ đô một lần, nhưng những lần gặp mặt vội vã kia, sự chú ý của ông ta cũng không đặt trên mấy đứa con.Đại Vĩ há hốc mồm, thử mấy lần, rồi mới gọi được một tiếng: "Cha."Hắn có tình cảm với ông nội, bà nội, nhưng với chaa thì thứ cảm tình này đã biến mất rồi, hầu như không còn nữa.Lưu Hướng Tiền căn bản không hề quan tâm bọn họ, thấy bọn họ thì ánh mắt cũng chỉ lướt qua.Những lúc quan tâm, thì chắc chỉ có lúc phạt đòn.Tiểu Vĩ cũng há hốc mồm, không thể gọi ra.Đại Cần, Tiểu Cần càng không gọi, chỉ để anh cả đại diện mọi người.Lưu Hướng Tiền ngây người. Cha?Một giây tiếp theo, ông ta trợn to mắt: "Mấy đứa là Đại Vĩ, Tiểu Vĩ?""Dạ." Đại Vĩ gật đầu."Ôi chao, mấy đứa về rồi à?" Lưu Hướng Tiền kích động không thôi, đi lên kéo ngay tay Đại Vĩ, kích động hỏi: "Mẹ con đâu?""Hửm?" Góa phụ Chu ở bên cạnh lập tức ậm ừ một tiếng thật cao, hung hăng nhìn ông ta chằm chằm, đã biết là ông ta chưa từng từ bỏ suy nghĩ với Trương Quế Lan mà.Biểu cảm của Lưu Hướng Tiền lập tức cứng lại."Sao? Mấy đứa về khi nào? Có mệt không? Mau vào nhà ngồi đi! Đã ăn cơm chưa? Cha nấu đồ ăn ngon cho mấy đứa!" Lưu Hướng Tiền cười kéo người vào trong.Đại Vĩ quái dị hỏi: "Cha, cha biết nấu cơm rồi?"Năm đó ông ta hoàn toàn không chạm đến cả bệ bếp, nói đó là việc của đàn bà.Lưu Hướng Tiền lại cứng đờ.Góa phụ Chu đột nhiên cười, đắc ý nói: "Kỹ năng nấu nướng của cha cháu khá tốt đấy, còn biết xót người khác. Mấy năm nay toàn là ông ấy nấu cơm, còn nấu ăn rất ngon!"Biểu cảm của mấy người lập tức đều trở nên khó coi.Cuộc sống của mẹ trước đây như thế nào, bọn họ đều nhìn thấy mỗi ngày, vẫn còn nhớ.Đến cả Đại Cần, Tiểu Cần cũng nhớ!Vì có rất nhiều công việc nhà đều là mấy cô cùng làm với bà ấy! Nước mùa đông lạnh khủng khiếp, vậy mà họ phải đi phụ rửa chén, giặt quần áo!Còn cha bọn họ?Bọn họ còn phải nấu nước rửa chân cho Lưu Hướng Tiền trước khi ông ta về, nước lạnh rồi thì phải châm lại!Muốn ăn một miếng đồ ăn mà cha họ làm ấy à? Họ nấu cơm chậm còn bị ăn đòn thì có!"Nói mấy chuyện đó làm gì!" Lưu Hướng Tiền vội vã chột dạ ngắt lời: "Mấy năm nay mấy đứa sống thế nào, làm cái gì? Đi làm ở đâu? Tiềng lương một tháng bao nhiêu?"Đại Vĩ trả lời: "Con vừa tốt nghiệp đại học, mới đi làm, tiền lương không cao, chỉ hơn một trăm thôi. Tiểu Vĩ vẫn còn đang học đại học, Đại Cần tháng chín cũng vào đại học, Tiểu Cần còn đang học cấp ba, chưa đi làm."Tuy trong bốn anh em chỉ có một người đi làm kiếm tền, nhưng Lưu Hướng Tiền và góa phụ Chu vẫn bị dọa cho trợn to mắt."Mấy đứa đều là sinh viên đại học? Ba đứa đều thi đậu đại học cả?" Lưu Hướng Tiền kích động hỏi."Dạ." Đại Vĩ rụt rè gật đầu.Đậu đại học thì có gì lạ đâu. Được một người chị như vậy dạy dỗ, họ không thi nổi mới là chuyện lạ.Nhưng mà hắn cũng biết, nếu là gia đình khác, một nhà có bốn anh em, ba người là sinh viên đại học, thậm chí bốn người, là chuyện hầu như không hề có.Đủ để cả nhà đắc ý.Quả như vậy, khuôn Lưu Hướng Tiền và cả ông bà cụ Lưu đều sáng rỡ lên.Vậy thì chẳng những có thể ra ngoài khoe khoang, mà còn thu được lợi ích thực tế.Lời nói của sinh viên chẳng những dễ nghe, tốt nghiệp còn được phân công việc, trực tiếp trở thành cán bộ.Mấu chốt là, kiếm được nhiều tiền.Lưu Hướng Tiền xoa xoa tay.Ông ta rất nghèo.Bây giờ ông ta phải nộp hết toàn bộ lương, trong túi không có lấy một đồng, hút thuốc uống rượu đều dựa vào việc hưởng ké.Chỉ có ra không có vào, một thời gian dài chẳng ai cho ông ta ăn ké nữa.Cũng may ông ta vẫn còn con trai, con gái!"Các con về đấy à? Đặc biệt về để thăm cha sao?" Lưu Hướng Tiền cảm động hỏi.Đại Vĩ người ta có việc làm, ba đứa còn lại đều đến trường học, vậy thì không phải về ở luôn, thế không phải về thăm ông ta thì là gì?Ánh mắt góa phụ Chu nhìn mấy người cũng thay đổi. Thì ra không phải tới làm tiền, mà mang gió thu đến cho bà ta, vậy thì tốt!Ánh mắt Mạnh Cường không chỉ đặt trên người Đại Cần nữa, mà còn dời sang người Tiểu Cần, cuối cùng lại cố định ở chỗ Đại Cần.Nữ sinh viên...Em trai Mạnh Cường, Mạnh Tân cũng đang nhìn Đại Cần.Ánh mắt Mạnh Kiều lại nhìn chằm chằm Đại Vĩ, càng nhìn càng thấy đẹp, nhìn đến khuôn mặt tự đỏ lên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận