Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 246 - Có Trộm.



Chương 246 - Có Trộm.



Chương 246: Có Trộm.Hoa Chiêu tiếp tục nghe được Diệp Thư kể lại chuyện xảy ra tiếp sau đó, rốt cuộc xem như đem lòng hiếu kỳ được thỏa mãn.Cô hiện tại cũng bề bộn nhiều việc, vội vàng lên núi thu hái.Mùa thu chính thức đến rồi, lá đã ngả sang màu vàng kim óng ánh, rơi xuống một mảng lớm, có thể hái được tất cả các loại hạt trên núi rồi.Hạt thông, quả phỉ, quả óc chó, hạt dẻ, và các loại dược liệu khác nhau.Những người khác không rảnh, bận rộn thu hoạch vụ thu, nhưng hai ông cháu Hoa Sơn lại rất rảnh rỗi, sáng nào cũng lên núi, tối xuống núi, trong tình huống bình thường thì mang theo nửa giỏ đồ rồi đi xuống núi đôi khi hên xui họ trở về với một cái giỏ không.Tất nhiên tất cả chỉ là hiện trường giả ...Trên thực tế bọn họ mỗi ngày đều chuyển mấy giỏ đồ về, vụng trộm đi đường nhỏ, từ phía sau núi trở về nhà mình, mang những thứ đó giấu ở trong nhà kho, sau đó lưng cõng chút ít đồ khác trở về nhà.Đây là chủ ý của Hoa Cường.Bằng không thì người ta đều làm việc kiếm công điểm, không rảnh để lên núi, bọn họ lại giỏ lớn giỏ nhỏ đều tràn đầy đấy, thu hái được một đống lớn, sẽ bị người ta đỏ mắt.Nhân duyên dù cho tốt đến mấy, cũng không thể cứ như vậy gây họa được.Thấy hai người, một người già yếu một người mang thai, không ra công, thu hoạch lại kém như vậy, quả nhiên không có người đố kỵ. Ngược lại còn tới an ủi bọn họ, chờ bọn hắn lên núi rồi, mang ít đồ về cho bọn họ.Hôm nay, Hoa Chiêu lại chính mình cõng đồ về trước.Bình thường đều là như thế này, cô đi tới đi lui vận chuyển, ông nội ở nguyên một chỗ hái lượm.Cô lại nhìn thấy một bóng dáng lén lút. Gần đây cô đã phát hiện ra hai lần, có người đang đi quanh ngọn đồi sau nhà cô, nhìn vào sân nhà cô, rồi một lúc sau mới bỏ đi.Cô nhận ra, đó là vợ của Hoa Tứ Ngưu, Vương Tú Phân.Cô mấy lần trước không muốn cùng bà ấy đánh đối mặt, sẽ chờ bà ấy đi mới xuất hiện, lần này thời gian chờ đợi của Vương Tú Phân lại lâu hơn so với những lần trước, bộ dạng còn rất gấp gáp, cô quyết định gặp bà ấy.Cô đem giỏ đặt vào phía sau gốc cây, đi tới: "Thím Tư, thím tìm ta?"Đột nhiên có người nói phía sau khiến Vương Tú Phân giật mình, nhưng khi quay lại thì thấy đó là Hoa Chiêu, trong lòng thở phào nhẹ nhõm."Ngươi làm ta sợ muốn chết…" Vương Tú Phân che ngực nhỏ giọng nói. Chuyện bà làm vốn có chút nguy hiểm, tim luôn treo ngược lên."Thím có chuyện gì?" Hoa Chiêu lại hỏi.Vương Tú Phân không có thời gian để nói chuyện khác. Bà ấy lo lắng nhìn xung quanh và chắc chắn rằng không có ai. Sau đó, bà ấy thì thầm: "Chaú và ông mình gần đây không nên đi lung tung một mình. Cứ ở nhà! Buổi tối cũng khóa chặt cửa vào. Hãy cẩn thận, có kẻ trộm! "Với biểu hiện này, chắc chắn bà ấy đã biết trước rằng có một tên trộm đang đến ...Hoa Chiêu hỏi: "Ở trong nhà có tránh được kẻ trộm không?"Vương Tú Phân sửng sốt, biết cô đã hiểu, vẻ mặt phức tạp, do dự: "Chuyện đó ta cũng không biết, nhưng mấy ngày nay, có kẻ trộm muốn tấn công ngươi, đã theo vào trong núi rồi."Mấy ngày nay có đôi khi là Hoa Đại Ngưu lấy cớ không ra công, có đôi khi là Hoa Tứ Ngưu lấy cớ không ra công, nhưng cũng không có ở nhà, không biết đang làm chuyện gì.Vương Tú Phân biết rõ Hoa Chiêu cùng Hoa Cường lại lên núi rồi, bà liền có chút suy đoán, hai người này sợ là theo dõi bọn họ, chế tạo chuyện ngoài ý muốn đi.Bất quá Hoa Chiêu vận khí tốt, mấy ngày nay đều không bị bọn hắn tìm được.Bà không biết là, không phải là vận khí tốt, là nói dối tốt.Hai người “già yếu, bệnh tật, mang thai” nói với mọi người bên ngoài rằng họ đang tìm kiếm chút gì đó để hái lượn ở ngoài bìa núi, cũng chẳng thu được bao nhiêu.Trên thực tế, họ đã đi sâu vào trong núi.Núi sâu rộng lớn, có nhiều tuyến đường, người ngoài nhìn vào không thấy là bình thường, cũng không phải cùng nhau đi vào.Dù sao mấy ngày nay Hoa Chiêu không phát hiện có người theo dõi bọn họ ở gần đây.“Thím còn muốn nói gì nữa không?” Hoa Chiêu hỏi.Vương Tú Phân cúi đầu cắn môi nói: “Đừng nói với những người khác, là ta.” Nói xong, bà đỏ mặt rời đi.Mấy người nhà mình sẽ giết chết mình nếu biết chuyện, bà tuy là tới mật báo đấy, nhưng là nếu không báo sẽ có chuyện gì xảy ra? Hoa Chiêu nếu không tránh khỏi, bị hại chết thì làm sao bây giờ? Cả nhà bọn họ kể cả bà, liền vô tội rồi hả?Hoa Chiêu nhìn bóng lưng của bà ấy biến mất, cười cười, quay người bước nhanh đi tìm ông nội.Cô đột nhiên phát hiện, để ông nội một mình ở trong núi, quá không an toàn rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận