Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1109 - Trộm Lại Tiền.



Chương 1109 - Trộm Lại Tiền.



Chương 1109: Trộm Lại Tiền."Mấy ngày nay đang đánh nhau đây này." Từ Mai nói: "Bọn tôi đòi lại sổ tiết kiệm, bọn hắn muốn mật mã, tất nhiên sẽ đánh nhau."Hoa Chiêu thở phào, không biết mật mã là được."Cô đòi lại sổ tiết kiệm làm gì? Đi ngân hàng báo mất giấy tờ, huỷ bỏ hiệu lực của sổ tiết kiệm kia là được." Hoa Chiêu nói.Mắt Từ Mai sáng ngời: "Còn có thể báo mất giấy tờ? Còn có thể huỷ hiệu lực? Vậy sổ kia không thể dùng?"Hoa Chiêu ngược lại sững sờ: "Cô không biết à?"Từ Mai đập đùi: "Tôi không biết ah! Tôi cũng chưa từng mất sổ tiết kiệm!"Mấu chốt là cô ấy cũng chỉ mới có tiền vài năm. Trước khi đi theo Hoa Chiêu, trên người cô ấy một phân tiền cũng không có, cũng chưa từng đến ngân hàng.Về sau có tiền cô ấy cũng để tiền mặt trong nhà, gửi ở ngân hàng quá phiền toái.Lại về sau tiền mặt quá nhiều, chỉ để ở ngoài một phần, còn lại đều gửi ngân hàng.Sau đó cất giấu sổ tiết kiệm như bảo bối vậy, sau khi cùng Lưu Tiền kết hôn, cô liền đem tiền cùng sổ tiết kiệm, còn có những món đồ quý giá trong nhà mình đều mang đã tới.Không nghĩ tới, lại để cho bọn hắn bưng luôn một ổ!"Những người kia ăn của tôi uống của tôi đấy, cầm tiền của tôi đi ra ngoài tiêu dao khoái hoạt, còn ngại không đủ, còn muốn tất cả tiền! Nuôi đám bọn họ cả đời!" Từ Mai hận đến cắn răng: "Thật muốn báo cảnh sát đem bọn họ bắt lại!"Nhưng lại không được, rốt cuộc cũng là cha mẹ ruột của Lưu Tiền."Chuyện này nha, tôi có thể hỗ trợ." Hoa Chiêu cười nói."Ồ? Cô hỗ trợ thế nào?" Từ Mai kinh ngạc cùng vui vẻ nói."Vệ sỹ của tôi có một người đặc biệt giỏi tìm đồ, tôi để cho hắn tìm trở về chẳng phải được rồi." Hoa Chiêu nói."Chủ ý này khá tốt, nhưng tôi biết cha hắn đem sổ tiết kiệm cất giấu trong người! May ở trong quần áo, ngủ cũng mang theo, còn số tiền kia, tôi không biết bọn hắn giấu ở đâu, nhưng chắc là đều cất giấu bên người."Từ Mai nói: "Tôi cũng nghĩ qua thừa dịp bọn hắn không ở nhà trộm trở về, nhưng không tìm được!""Yên tâm, chỉ cần chưa đem sổ tiết kiệm ăn hết, dù giấu ở đâu tôi cũng có thể thần không biết quỷ không hay mà tìm trở về cho cô." Hoa Chiêu nói."Ai nha!" Từ Mai lao về phía trước muốn ôm Hoa Chiêu, nhưng vừa đứng lên liền đau đến quát to một tiếng.Mấy ngày nay tuy được Lưu Tiền che chở, nhưng cô ấy cũng đã trúng không ít.Trên người, trên đùi, đặc biệt là trên chân, không biết bị bao nhiêu người giẫm bao nhiêu chân.Vốn tổn thương do giá rét còn chưa khỏi, hiện tại đường luôn bị đau.Còn có tay.Tay của cô cũng bị đánh đến bị thương.Cô ấy không nghĩ tới hai người chị dâu trước kia mình phi thường, chỉ biết bị đánh rất đáng thương đấy, lúc đánh cô lại ra tay ác như vậy!Quả thực so với đàn ông còn hung ác hơn!Lúc véo cô còn nghiến răng nghiến lợi đấy!Nhớ tới chuyện này, lòng Từ Mai liền lạnh."Tôi nhìn thấy vòng tay cùng vòng cổ của mình đang đeo trên người hai người phụ nữ kia! Đến lúc đó cô đừng quên nói người giúp tôi cầm lại!" Từ Mai nói."Tốt." Hoa Chiêu nói.Nói xong lấy trong túi xách ra một lọ kem bôi tay, đưa cho Từ Mai: "Trước bôi tạm cái này, ngày mai tôi lấy thêm thuốc mỡ cho cô. Thiệt là, thuốc mỡ không còn, không biết đến chỗ tôi lấy sao? Cô cũng biết những thứ này đều là tự mình làm đấy, trong nhà còn nhiều mà.""Hắc hắc." Từ Mai xấu hổ cười cười. Kỳ thật cô ấy không muốn phiền toái Hoa Chiêu.Chính cô cũng phiền muốn chết, cô sợ Hoa Chiêu phiền, càng sợ Hoa Chiêu có ý kiến với Lưu Tiền.Lưu Tiền nếu như không phải đứng về phía cô, cố gắng lấy lại sổ tiết kiệm và tiền tiết kiệm từ bố mẹ, còn dốc sức liều mạng che chở cô, cô đã sớm cùng hắn ly hôn rồi!Trong lòng cô, đàn ông không quan trọng bằng tiền.Cô đã từng bị tổn thương bởi đàn ông, nhưng tiền chưa bao giờ làm tổn thương cô….Hoa Chiêu thở dài, nói làm liền làm, buổi tối trở về liền hành động.Cất giấu trong người cũng không sao, trước dùng thuốc gây mê.Sau đó, để cho những dây leo rất mảnh tìm kiếm tất cả những thứ có giá trị trên người bọn họ lấy đi.Ngày hôm sau, giao cho Từ Mai.Từ Mai kinh ngạc cùng vui vẻ mà đếm tiền, đột nhiên nói: "Ồ? Sao còn nhiều thêm 8000 nghìn?"Trong nhà để bao nhiêu tiền, cô đến số lẻ cũng nhớ rõ, bằng không thì mất đi làm sao bây giờ?"Nhất định là tiền riêng của người ta chứ sao." Hoa Chiêu cười nói: "Xem ra Lưu Tiền mấy năm này hiếu kính bọn hắn không ít.""Đúng!" Từ Mai đem tiền thừa đếm ra, ánh mắt giãy dụa."Sao? Cô muốn trả lại?" Hoa Chiêu hỏi."Tôi đương nhiên là không muốn! Nhưng tôi sợ Lưu Tiền muốn." Từ Mai nói."Chuyện này, cô nói với hắn chưa?" Hoa Chiêu nói."Nói, bằng không thì tôi sợ bọn họ phát hiện đồ mất liền báo cảnh sát." Từ Mai nói: "Ngay tại lúc này, bọn hắn cũng phải báo cảnh sát rồi a? Cũng không biết Lưu Tiền có thể trấn an bọn hắn không?"Hôm nay Lưu Tiền không đi làm, ở nhà.Tiền trở về rồi, cô đoán chừng người Lưu gia vừa mở mắt đã biết.Bọn hắn không biết đã sờ vào nó bao nhiêu lần một ngày, chỉ sợ để mất."Chuyện còn lại tôi không giúp được cô rồi." Hoa Chiêu đồng tình mà nhìn cô ấy.Lưu Tiền làm thế nào để trấn an người nhà? Chỉ có thể nói số tiền này chính hắn đã cầm lại rồi, bằng không thì ai cũng không ngăn được bọn hắn báo cảnh sát.Lấy về không nói, còn cầm thêm hơn 8000, người Lưu gia sẽ giày vò chết Lưu Tiền."Tôi sẽ ở lại trong xưởng, không quay về nữa." Từ Mai lập tức nói.Nếu trở về, bọn hắn khẳng định đánh chết cô.Hai người đang nói, bên ngoài nhà xưởng liền náo nhiệt lên.Người Lưu gia mang theo thân thích, hàng xóm hùng hổ mà đến rồi.Hoa Chiêu nhìn ra ngoài cửa sổ, hỏi Từ Mai: "Những thân thích kia đi làm chưa? Còn chưa đuổi đi?""Đi làm rồi." Từ Mai nói: "Nhưng bọn hắn không hài lòng với căn phòng tôi thuê cho bọn hắn, tình nguyện mỗi ngày dùng tiền ngồi xe cũng không muốn chuyển ra."Từ Mai không thể thuê cho họ một căn nhà riêng, tất cả đều là tạp viện, và căn nhà kia thực sự không tốt, không thể so sánh với nhà của Lưu Tiền.Chẳng những phòng ở tốt, đồ dùng trong nhà không ít, mấu chốt là tất cả mọi người đều là người quen, kết nhóm ăn cơm sẽ đỡ tốn tiền.Đi ra ngoài ở lại không giống, chưa kể nhà cũ còn phải tự sắm sửa đồ đạc, cơm nước.Họ không giàu có như nhà họ Lưu nên không thể phung phí được.Tương lai mua xe đạp đi làm sẽ tiết kiệm được tiền phương tiện công cộng, cho nên vẫn là ở lại Lưu gia tốt, bọn hắn không sợ đạp hai giờ xe đạp, vậy thì coi là gì chứ?Hai người đứng ở trên lầu, thoải mái nói chuyện phiếm.Mọi người bị bảo vệ ngăn ở ngoài cửa, không lo.Chỉ có điều Từ Mai trông thấy Lưu Tiền đầu tóc lộn xộn đứng đó có chút đau lòng.Hoa Chiêu cũng nhìn về phía Lưu Tiền, phát hiện trên mặt hắn đều là tổn thương, hiện tại cha Lưu cùng hai anh trai hắn đều đánh hắn không nương tay.Mỗi người đều rất giận giữ, không phải diễn trò.Như vậy cô an tâm.Không phải cô âm u, là cô thấy quá nhiều, trong nháy mắt cô đã cho rằng Lưu Tiền cùng người nhà họp nhau lừa gạt tiền cuảt Từ Mai. . . . .Đột nhiên, một xe cảnh sát đi ngang qua.Mẹ Lưu lập tức lao ra ngăn lại, chỉ vào trên lầu vừa khóc vừa nói.Hoa Chiêu thầm nghĩ, phiền toái đến rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận