Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1299 - Tìm Đường Sống Trong Cõi Chết.



Chương 1299 - Tìm Đường Sống Trong Cõi Chết.



Chương 1299: Tìm Đường Sống Trong Cõi Chết.Trương Quế Lan nhìn xung quanh, không có ai, người hỏi là Hoa Chiêu, bà tất nhiên sẽ nói."Cô vợ kia của Diệp An, nửa đêm bò lên giường hắn, bị hắn ném ra ngoài, trần truồng, trên người chỉ mặc nội y! Lúc ấy trong sân còn có công nhân khác, đều chạy ra xem náo nhiệt.”"Cô ta không chịu được, mấy ngày trước cắt cổ tay! Mọi người vẫn còn ở trong bệnh viện.”Mặt Trương Quế Lan rất phức tạp.Theo lý thuyết, bà nên đứng về phía Diệp An, bà cảm thấy cậu nhóc này thật không tệ!Chỉ là bị mất một chân, đó là một điều đáng tiếc.Lúc trước bà cũng chướng mắt Cát Hồng Miên.Nhưng Diệp An ném Cát Hồng Miên ra ngoài để cho người đàn ông khác nhìn thấy, buộc Cát Hồng Miên tự sát, bà lại đồng tình với Cát Hồng Miên."Cái gì?" Hoa Chiêu kinh ngạc hô lên: "Việc này đã mấy ngày rồi sao? Tại sao không ai nói với con?"“Một đống chuyện thối nát, nói cho con biết thì có ích lợi gì." Trương Quế Lan nói.Hoa Chiêu đồng ý, chuyện này không liên quan gì tới cô, nói cho cô biết cô có thể giúp đưa Cát Hồng Miên đến bệnh viện sao? Hay giúp chăm sóc cô ta?Đều khó có khả năng."Nhưng con cũng phải biết chuyện này, con không thể biết từ miệng người khác được." Hoa Chiêu nhíu mày nói.Diệp An cũng là người nhà họ Diệp, xảy ra chuyện lớn như vậy mà cô không biết, vậy sẽ là do cô sơ suất.Trương Quế Lan nói: "Chuyện này con đừng nói với mẹ, Lúc ấy Diệp Thâm đang ở nhà, là nó không cho mọi người nói với con, có nó ở đây, con cũng không cần chạy đến.”Hoa Chiêu: "Ra vậy!"Vậy thì không có vấn đề gì, đoán chừng Diệp Thâm cho rằng cô muốn an thai, không muốn quấy nhiễu cô"Người ở bệnh viện nào vậy? Con sẽ đi xem. Hoa Chiêu nói.Tuy rằng chướng mắt Cát Hồng Miên, nhưng cô ta và Diệp An rốt cuộc cũng có giấy chứng nhận kết hôn.Hiện tại người đã tự sát, cô không đi xem, người ngoài nhìn thấy cũng không tốt.Trương Quế Lan cũng cảm thấy như thế, lập tức nói cho cô địa chỉ.Lúc Hoa Chiêu đến bệnh viện, đã nhìn thấy Lưu Nguyệt Quế đang đút từng muỗng từng muỗng cơm cho Cát Hồng Miên.Tuy rằng biểu cảm trên mặt Lưu Nguyệt Quế không tốt như vậy, nhưng cũng không phải ghét bỏ chán ghét lúc trước, động tác cũng rất cẩn thận, chiếu cố chu đáo.Lại nhìn Cát Hồng Miên, nhìn như suy yếu nằm trên giường, không thể tự lo liệu, nhưng đáy mắt thỉnh thoảng lại xẹt qua một tia sáng.Hoa Chiêu dừng bước, đi vào quan tâm nói: "Nghe nói cắt cổ tay, bị thương đến cột sống sao? Đã bị tê liệt?”Cát Hồng Miên…Lưu Nguyệt Quế không nghe ra, thật sự cho là Hoa Chiêu lo lắng, vội vàng nói: "Không có, nhưng bác sỹ nói cô ta mất máu quá nhiều, thân thể suy nhược, phải bồi dưỡng thật tốt.”Còn phải bảo trì tâm tình thoải mái, không thể ép cô ta nghĩ không thông lại tự sát!Nghĩ lại hình ảnh ngày đó, Lưu Nguyệt Quế liền cảm thấy đầu váng mắt hoa.Bà thiếu chút nữa hại một mạng người!Nếu Cát Hồng Miên chết, thanh danh mẹ chồng độc ác cũng truyền ra trong giới.Thanh danh là chuyện nhỏ, mấu chốt là, đây thật sự là một mạng người đấy.Hoa Chiêu nhìn biểu tình của Lưu Nguyệt Quế, đã biết Cát Hồng Miên lần này thật sự thành công, một lần đã chế phục được bà mẹ chồng cừu đội lốt sói.Sau này bà ấy sẽ là mẹ chồng hiền lành rồi, không chừng còn đứng về phía Cát Hồng Miên tác hợp cô ta và Diệp An.Dù sao bà ấy vốn đã có tâm tư này.Hiện tại Diệp An đã làm chuyện "có lỗi" với Cát Hồng Miên, bà ấy càng áy náy với cô ta.Hoa Chiêu cúi đầu nhìn Cát Hồng Miên "suy yếu" trên giường, rất lợi hại, thoáng cái đã giải quyết hai người.Không biết là vận khí tốt hay là thủ đoạn tốt?"Vết thương ở đâu? Cô bị thương động mạch sao?” Hoa Chiêu hỏi.“Không có!” Lưu Nguyệt Quế vẻ mặt vô cùng may mắn: “May mà không bị thương động mạch, bằng không bác sỹ nói không cứu được.”Bác sỹ cũng đồng tình với kẻ yếu, một bên là người chồng có hành vi thô bạo, một bên là cô vợ bị ép tự sát, không nói như vậy thì nói như thế nào?Hoa Chiêu nhìn biểu tình của Cát Hồng Miên, mặt rất hồng nhuận.Cái gọi là mất máu quá nhiều, chắc cũng không nhiều hơn bao nhiêu.Mà khí chất trên người Cát Hồng Miên cũng thay đổi, trong suy yếu vô lực kẹp theo một tia không sợ hãi.Có phải cô ta cảm thấy đã tìm được tử huyệt của Lưu Nguyệt Quế hay không? Sau này một khóc hai nháo ba treo cổ đều có trong chương trình rồi hả?"Chuyện gì đã xảy ra vậy? Sao Diệp An lại làm như vậy?” Hoa Chiêu hỏi.Nói đến đây mặt Cát Hồng Miên lập tức trắng bệch.Mặt Lưu Nguyệt Quế đen lại: "Không nghĩ tới Diệp An lại không hiểu chuyện như vậy! Thím không nói được nó nữa. Cháu rảnh hãy nỏi hắn một chút.”"Rốt cuộc cũng là vợ mình, cho dù không thích, cũng không thể để cho người khác nhìn chứ!”“Truyền ra ngoài không phải người mất mặt vẫn là hắn!”"Cháu đang hỏi chuyện gì đã xảy ra, không, là nguyên nhân sự việc." Hoa Chiêu hỏi Cát Hồng Miên: "Cô cởi sạch đồ chạy lên giường Diệp An đúng không?”"Dù sao tuyệt đối không có khả năng Diệp An lột sạch đồ của cô rồi lại ném ra, hoặc là, là cô tự mình chạy ra ngoài?"Cát Hồng Miên lập tức từ trên giường ngồi dậy, hét lên với Hoa Chiêu: "Cô ngậm máu ngươi phun! Chỉ biết bênh vực Diệp An!”"Cho dù hắn làm chuyện không phải người như vậy, các người vẫn bênh vực hắn! Ngược lại, hất nước bẩn lên người tôi!”Lưu Nguyệt Quế cũng cảm thấy Hoa Chiêu nói có chút quá đáng, nhưng bà không dám dạy Dỗ Hoa Chiêu, chỉ nhỏ giọng giảng đạo lý: "Nào có người phụ nữ nào tự mình chạy ra ngoài để cho đàn ông nhìn thấy, vậy còn sống được sao.""Không sống nha, giống như cô ta." Hoa Chiêu nhìn Lưu Nguyệt Quế nói: "Nhưng cũng chỉ là thoạt nhìn không sống mà thôi, cái này gọi là tìm đường sống trong chỗ chết, thím hai, thím hiểu không?”Lưu Nguyệt Quế biểu tình dừng lại, lại nói với Hoa Chiêu: "Không phải, Diệp An thừa nhận, hắn đẩy Hồng Miên."Chẳng qua hắn quả thật không muốn đẩy người ra để cho người khác nhìn, hắn còn không có có xấu xa như vậy.Là bởi vì cánh cửa kia đang mở, lúc Cát Hồng Miên tiến vào không đóng kín, hắn đẩy một cái, cô ta lập tức ngã ra ngoài.Vừa lúc có mấy người ở trong sân hóng mát, bị nhìn thấy."Được rồi." Hoa Chiêu nói.Nếu Diệp An đã thừa nhận, Hoa Chiêu cũng không níu kéo không thả."Xin lỗi tôi!" Cát Hồng Miên rưng rưng hét lên với Hoa Chiêu."Giọng thật lớn, thật có lực, xem ra cũng không giống bộ dạng cần người đút cơm." Hoa Chiêu nói.Cát Hồng Miên sững lại, cứng cổ, vẫn nói: "Cô oan uổng tôi, xin lỗi tôi! Cô làm sai thì không cần phải xin lỗi sao?”“Ai nói tôi oan uổng cô? Ai đã cởi quần áo của cô?” Hoa Chiêu hỏi.Cát Hồng Miên lập tức bị kẹt lại.Nói là Diệp An cởi, tất cả mọi người đều không tin, Diệp An cũng sẽ không thừa nhận."Chúng tôi là hai vợ chồng, ai cởi quần áo quan trọng như vậy sao? Lúc cô và Diệp Thâm làm việc, ai cởi quần áo trước?!" Cát Hồng Miên vò đã mẻ lại sứt nói.“Ủa!” Lần đầu tiên Hoa Chiêu có loại cảm giác bị người ta làm cho không nói nên lời.Mắt thấy hai bên sắp cãi nhau, Lưu Nguyệt Quế vội vàng làm người hòa giải: “Cháu đi giúp thím hai khuyên Diệp An, để cho hắn chọn, một là tiếp nhận thằng nhóc bướng bỉnh? Hai là cùng Cát Hồng Miên sinh một đứa?”Hoa Chiêu lập tức cảm thấy đau đầu.Hai bà mẹ này, tự mình bức hôn là được rồi, nhất định phải dùng cô làm vũ khí làm gì? Trông cô giống vũ khí ở đâu? Cô không phải là đàn ông!



Bạn cần đăng nhập để bình luận