Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 589 - Người Giật Dây.



Chương 589 - Người Giật Dây.



Chương 589: Người Giật Dây.Mấy món đồ ăn đơn giản rất nhanh đã làm xong, cả nhà bắt đầu ăn cơm.May mà do Hoa Chiêu làm, bằng không thì Miêu Lan Chi cùng Trương Quế Lan thật đúng là ăn không vô, thật sự không có khẩu vị gì.Hoa Chiêu còn bỏ thêm chút “nguyên liệu” khác trong thức ăn, làm cho các bà ăn ngon hơn một chút. Hai mẹ hôm nay đều không may chịu tội rồi, đều ăn phải thuốc mê.Có Hoa Chiêu đặc biệt chiếu cố, Miêu Lan Chi cùng Trương Quế Lan ngược lại cũng ăn thêm không ít.Sau khi ăn xong, Hoa Chiêu hỏi Trương Quế Lan: "Mẹ, đêm qua đến cùng đã xảy ra chuyện gì?""Đừng nói nữa." Trương Quế Lan nhìn nhìn xung quanh, đều là người một nhà, bà liền thoải mái nói: "Đêm qua tên Lý Nhị kia đưa đồ ăn cho mẹ, chính là màn thầu cùng thịt kho, mẹ không có nghĩ nhiều, cho là ăn cơm mới có lực, liền ăn hết, ai biết hắn hạ thuốc ở bên trong."Nói đến đây liền nhớ tới lúc đó khẩn trương cùng tuyệt vọng, da đầu bà liền run lên: "Đợi mẹ tỉnh lại đã ở trong bệnh viện rồi.""Vậy hắn có… hay không?" Miêu Lan Chi lập tức lo lắng hỏi.Sắc mặt Trương Quế Lan có chút hồng, xấu hổ nói: "Có lẽ không, quần áo còn mặc như cũ, hơn nữa tôi cũng không cảm thấy có cái gì khác thường…""Không có chuyện gì đâu, là Lý Tiểu Giang đưa mẹ đi bệnh viện." Hoa Chiêu nói ra: "Hẳn là lúc mẹ vừa hôn mê, Lý Tiểu Giang vừa đến, Lý Nhị liền đi ra. Về sau hắn trốn ở một bên, trông thấy Lý Nhị lại muốn xuống hầm, đem ông ta đánh ngất xỉu rồi, đưa mẹ đi bệnh viện."Vì sợ trong lòng mẹ có gánh nặng, cũng sợ thanh danh bà bị hao tổn, Hoa Chiêu không thể không giải thích.Nhưng lời giải thích này hoàn toàn là thật, có lẽ không ai để ý làm sao cô biết trước tất cả những việc này đâu nhỉ?Những người phụ nữ trong phòng không có suy nghĩ như vậy.Tâm tư của Miêu Lan Chi cùng Trương Quế Lan đều ở trên người hai đứa nhỏ, Văn Tịnh thì không biết đang suy nghĩ cái gì, Diệp Thư cũng không thích nói chuyện, một lát lại sờ sờ bảo bảo này, một lát lại sờ sờ bảo bảo kia, tâm tư cũng không ở trong đoạn đối thoại lúc nãy."Hoá ra là Tiểu Giang ah!" Trương Quế Lan thở phào một hơi, kỳ thật bà cũng không xác định chính mình có bị cái kia hay không, bây giờ nghe con gái nói không có, bà liền an tâm.Hơn nữa là Lý Tiểu Giang cứu được bà, còn đem Lý Nhị đánh ngất xỉu rồi hả?"Lúc trước thật không nhìn lầm hắn." Trương Quế Lan cảm thán nói.Lý Tiểu Giang mở miệng một tiếng chị ruột, thái độ đối với bà cũng chân thành nhiệt tình, bà đối với Lý Tiểu Giang ấn tượng cũng rất tốt, trước đây không hợp tác, trong lòng cảm thấy có chút đáng tiếc.Hoa Chiêu cũng gật gật đầu, nhớ tới chuyện này: "Lý Tiểu Giang vì cứu mẹ, cũng ra tay khá nặng, Lý Nhị thiếu chút nữa bị hắn đánh chết, cũng không biết hiện tại như thế nào rồi."Trương Quế Lan giật mình: "Vậy hắn sẽ thành tội phạm giết người hả?"Tuy Lý Nhị tội đáng chết vạn lần, nhưng nếu là vì như vậy mà đem Lý Tiểu Giang vào tù, lại vì cứu bà, trong lòng Trương Quế Lan rất băn khoăn."Vậy con nói người đưa cho ông ta chút thuốc rượu, bảo vệ một mạng." Hoa Chiêu nói ra.Trương Quế Lan lập tức yên tâm.Những lời này lại bị Văn Tịnh nghe thấy được, cô ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn Hoa Chiêu.Nói cái gì mà rượu thuốc đều đưa cho trong nhà rồi, đã đưa tất cả đấy, một chút cũng không còn, cha cô ta bị bệnh muốn uống một chút, cũng phải cầu đến lão gia tử đây này!Còn chỉ lấy được nửa bình!Nhưng bây giờ nhìn xem Hoa Chiêu, nói đến hào phóng, cô ta muốn cho ai liền cho người đó! Cô ta muốn cho bao nhiêu liền cho bấy nhiêu!Trong tay cô ta quả nhiên có rượu thuốc, hơn nữa còn là rất nhiều.Chẳng qua là không muốn cho nhà cô ta mà thôi.Mà ngay cả chính cô ta muốn uống chút, cũng phải gặp tội không may, sau khi náo loạn thành chuyện cười cô ta (HC) mới bố thí một ít!Ánh mắt Văn Tịnh lại thay đổi.Cảm giác được tầm mắt của cô ta, Hoa Chiêu quay đầu nhìn, Văn Tịnh lập tức chột dạ mà cúi đầu.Hoa Chiêu lại nhướn mày, đoán được một chút tâm tư của cô ta.Cái người này….Thật đáng tiếc cho anh cả!Cô đột nhiên muốn đùa ác, muốn buồn nôn chết Văn Tịnh, tức chết cô ta!Cô lập tức ở trước mặt mọi người gọi điện thoại cho Hoa Cường, để ông ấy chuẩn bị một bình rượu thuốc, lát nữa sẽ có người đến nhà lấy.Ở nhà còn có một bình rượu thuốc lớn cỡ thùng 5 lít, đặt ở nhà Hoa Cường, để ông ấy có thể uống bất cứ lúc nào!Tránh cho ông nội không nỡ uống.Hoa Cường ở trong điện thoại hỏi đi hỏi lại tình huống của hai nhóc, xác định bọn chúng hoàn toàn vô sự mới yên lòng cúp điện thoại.Văn Tịnh quả nhiên tức giận đến cắn răng.. . . . .Bên này thẩm vấn lại không có gì tiến triển.Năm người đàn ông này khá cứng rắn, mồm mép cũng cứng, bộ dạng có đánh chết cũng không nói."Đều là trên đường ăn lộn đấy, nói ra chẳng khác nào chết rồi." Thấy mấy người hấp hối, Diệp Danh khuyên Diệp Thâm thu tay lại, lại đánh sẽ chết người.Danh tính của 5 người đều khá rõ ràng, đều là những băng nhóm có tiếng trong thế giới ngầm ở phía nam tỉnh Hà Bắc, gây án nhiều, chỉ cần có lợi thì làm gì cũng được.Không nghĩ tới bọn hắn sẽ chạy đến thủ đô bắt cóc người của Diệp gia."Đây rõ ràng là có người sai sử đấy, bằng không thì loại người này, không dám đụng vào chúng ta." Diệp Thâm nói ra.Thế giới ngầm cũng là bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh đấy, đụng phải loại gia đình như bọn họ thì trốn cũng không kịp, còn dám vuốt râu hùm?“Bắt đầu từ hai người phụ nữ đó.” Diệp Thâm lập tức xoay người lại, anh phải tìm ra kẻ đứng sau là ai. Nếu không vợ con anh sẽ gặp nguy hiểm.Diệp Danh nhìn ánh mắt của anh, khuyên nhủ: "Đó là phụ nữ, ra tay chú ý một chút, đừng để tai nạn chết người.""Biết rõ." Diệp Thâm nói ra.Tuy anh hiện tại hận không thể bóp chết bảy người này, nhưng càng đáng chết hơn chính là người giật dây, bọn hắn chẳng qua là thanh đao mà thôi.Người phụ nữ bán bánh xương cốt không cứng như mấy người đàn ông, nhưng cô ta cái gì cũng không biết.Cô ta là vợ của một trong năm người kia, bị gọi đi làm việc, cô ta biết rõ là bắt cóc trẻ con. Vì sao lại bắt cóc, bắt cóc cho ai, bắt của nhà nhà ai đấy, hoàn toàn không biết.Nhiệm vụ của cô ta là tiếp cận mục tiêu với vẻ mặt thân thiện.Lưu Tố, xương cốt lại càng mềm nhũn, không đợi Diệp Thâm dùng thủ đoạn gì với bà ta, bà ta lập tức khai."Tôi nói, tôi nói là ai sai sử chúng tôi đấy!"Diệp Danh cùng Diệp Thâm đều nhìn bà ta, tư liệu của bà ta, bọn họ cũng đều biết rồi, không phải trên đường lăn lộn đấy, không thể chịu được trận này cũng bình thường."Là ai?" Diệp Thâm lạnh giọng hỏi."Là Văn Tịnh!" Lưu Tố hô to.Diệp Danh lập tức như bị điện giật.



Bạn cần đăng nhập để bình luận