Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 415 - Muốn Gạo Không Có, Muốn Thịt Có Thể.



Chương 415 - Muốn Gạo Không Có, Muốn Thịt Có Thể.



Chương 415: Muốn Gạo Không Có, Muốn Thịt Có Thể.Hiện tại muốn buôn bán lớn là không được, dù sao mới là năm 77, nếu muốn làm thủ tục pháp lý gì thì phải mất ít nhất 2 năm sau.Quy mô nhỏ chỉ có thể bắt đầu từ việc ăn và mặcVề mặc..., Hoa Chiêu cảm giác mình miễn cưỡng có thể làm một nhà thiết kế, dù sao kiếp trước có rất nhiều công việc thủ công có liên quan đến trang phục, áo ngủ ah, áo lông ah, thêu thùa ah, những cái này cô đều biết.Hơn nữa cô còn có ánh mắt.Nhưng là tạm thời vẫn không kiếm tiền từ cái này, chẳng lẽ mở tiệm may riêng?Cô không có cái công phu kia, Từ Mai đoán chừng cũng không có cái tố chất nghề nghiệp này.Vì vậy, cô vẫn nên bắt đầu từ việc ăn uống.Lại để cho Từ Mai cùng mẹ mở quán cơm là không được, nhưng là bán quà vặt gì đó, đoán chừng có thể.Năm 77, việc đi lại của người dân tương đối ít bị hạn chế, ra cửa cũng không phải khó khăn như vậy rồi, người ở nhà ga liền ngày càng nhiều rồi.Bán bánh bao so với bán trứng luộc nước trà sẽ kiếm được nhiều tiền hơn.Ngoại trừ nhà ga, còn có tất cả các nhà xưởng lớn, trường học, cửa ra vào của các khu cư xá, ở những nơi đông dân cư sẽ không lo không bán được.Tay nghề của Trương Quế Lan thì không có gì phải nói nữa, cô cung cấp nguyên liệu nấu ăn thì càng không thể nói gì hơn nữa.Cứ như vậy vui sướng mà quyết định! Cô muốn bán bánh bao!Nhưng mà rất nhanh cô đã bị đánh tỉnh mộng.Hiện tại lương thực đều là số lượng có hạn đấy, còn có rau quả cùng thịt, cũng không phải muốn mua bao nhiêu liền mua bấy nhiêu đấy.Không bột đố gột nên hồ."Cái này nếu ở nông thôn thì tốt rồi." Hoa Chiêu cảm thán nói.Đến lúc đó sân rộng cộng thêm đất phần trăm, hơn nữa "Tay nghề" của cô, bao nhiêu rau quả đều không lo.Nhưng hiện tại, một cây bắp cải đều có người suốt đêm xếp hàng đi mua.Diệp Thâm nghe vậy, trong lòng lập tức xấu hổ.Anh muốn mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho vợ mình, kết quả đem người mang vào thủ đô, sau khi chuyển vào căn nhà lớn này, lại mang đến cho cô vô số phiền toái.Hiện tại cô còn muốn về nhà trồng trọt rồi hả?Như vậy sao được!"Em chỉ là muốn bán cái gì ăn hay sao?" Diệp Thâm hỏi."Đúng vậy a." Hoa Chiêu nói ra: "Cũng không giới hạn là bánh bao, còn có thể là sủi cảo…" Cô cười, nhưng là hiện tại cô phát hiện, vốn tưởng rằng chuyện đơn giản nhất, nhưng lại khó khăn nhất."Bán thịt thì sao?" Diệp Thâm hỏi."Ồ? Gạo và mì đều không dễ kiếm, thịt lại dễ tìm sao? Không được dùng quan hệ của Diệp gia." Hoa Chiêu nói ra.Cô biết rõ dùng quan hệ của Diệp gia, tìm được chút gạo và mì là vô cùng đơn giản đấy, nhưng là cô không muốn dùng.Diệp Thâm trầm ngâm một chút: "Không cần cũng được, vậy cũng chỉ có thể là các loại như nội tạng heo rồi, còn có đầu móng các loại. Đến lúc đó lại để cho mấy người Lưu Tiến đi lò mổ liên hệ." Anh cười: "Lưu Tiến biết ăn nói, nhất định có thể làm tốt đấy."Lưu Tiền là một trong ba người lúc trước anh gọi đến cùng Trương Quế Lan đảo bắp rang, vô cùng biết ăn nói, dựa vào hắn mở miệng, không cần quan hệ với Diệp gia cũng có thể từ lò mổ mua được đồ.Mà lò mổ ở thủ đô, mỗi ngày đều giết hàng trăm hàng ngàn đầu heo, thịt heo là định lượng tất cả đều biết đấy, phân phối ở đâu bao nhiêu chính là bấy nhiêu, không thể sai được, nhưng là nội tạng heo cùng đầu móng các loại không có nhiệm vụ, đều là lò mổ chính mình xử lý.Có mối quan hệ tốt với đơn vị nào thì giao cho họ, thậm chí không ai bán thì bán cho nhân viên nội bộ, không ai nói gì đây là phúc lợi của lò mổ.Đương nhiên lúc vật tư khan hiếm là không thể đấy, khi đó đến cám cũng được điều phối, nhưng là bây giờ không phải là năm 77 ư, tình trạng thiếu vật tư đã được cải thiện rất nhiều.Trong một vài năm nữa, những thứ này sẽ không bị giới hạn và có thể mua nếu có tiền.Hoa Chiêu lần đầu tiên nghe nói đến những quy tắc ngầm của lò mổ này, kích động hỏng mất: "Em đã nói tại sao lại không phát hiện trên thị trường bán đầu heo thịt cùng nội tạng heo đâu, chỉ là ngẫu nhiên trông thấy mấy cái móng heo."Nhưng thật ra là có, nhưng là bình thường đều bị mấy người khách hàng may nắm sáng sớm đã xếp hàng trước mua đi rồi, dù sao nội tạng cùng đầu móng đều rất rẻ.Hiện tại thịt heo có phiếu vé chỉ hai ba mao một cân, nội tạng heo không cần phiếu vé, 1 mao 1 cân, ai không thèm? Đều mua về nhà làm xào lá gan đi.Một số người dậy sớm xếp hàng, thực tế chính là hướng về phía đầu móng nội tạng đi đấy....Hoa Chiêu là người thuộc phái hành động, đã nói mẹ ngày mai gọi ba người chiến hữu của Diệp Thâm về nhà.Bọn họ ngày đầu tiên đến cũng đã tới đây, Hoa Chiêu tự mình xuống bếp nấu cơm chiêu đãi bọn họ, đây là lần thứ hai bọn họ đến thăm.Tiệc đầy tháng của đứa nhỏ, kỳ thật cũng nên mời bọn họ chạy tới ăn bữa cơm."Đúng rồi, mấy người Trang Nguyên Vũ vết thương đã được chữa lành chưa? Đi chưa?" Hoa Chiêu hỏi.Bọn họ là cùng đi thủ đô đấy, nhưng sau khi về đến thủ đô Hoa Chiêu liền vội vàng chiếu cố Diệp Thâm, vội vàng xử lý phiền toái, sau khi sinh con lại càng chẳng có thời gian quan tâm bọn hắn, đã quên."Ngược lại là nên mời bọn họ tới ăn bữa cơm đấy." Hoa Chiêu nói ra.Lúc trước bọn hắn mặc dù có sai, nhưng nhìn ở hiện tại, dưới tình huống không tạo thành cục diện không thể vãn hồi, Hoa Chiêu lựa chọn tha thứ cho bọn hắn.Hơn nữa, cô còn phải cảm tạ Trang Nguyên Vũ, không có hắn, cô cũng không nhất định có thể gặp lại Diệp Thâm."Còn chưa đi, bất quá cũng nhanh thôi, nghe nói phải về quê đón lễ mừng năm mới." Diệp Thâm nói ra.Ba người kia bị thương tuy so với anh nhẹ hơn, nhưng là cũng là khá nghiêm trọng, mỗi người kỳ thật đều gãy đi vài đoạn xương. Tổn thương gân cốt bất động 100 ngày, bọn hắn cũng nghỉ dài hạn.Mà ngoại trừ Trần Phong là người thủ đô, Triệu Dũng cùng Trang Nguyên Vũ đều là người bên ngoài."Vậy thì thật là tốt, ngày mai mời bọn hắn cùng tới dùng cơm đi." Hoa Chiêu nói ra: "Em tự mình xuống bếp."Diệp Thâm mỉm cười đem cô đẩy ngã…Anh rất thích bộ dạng cô vì anh mà quan tâm, thích bộ dạng cô tiếp nhận bạn anh, điều này làm cho anh vui mừng lại an tâm.Đương nhiên anh thích nhất đấy, vẫn là bộ dạng làm nũng mềm mại của cô.



Bạn cần đăng nhập để bình luận