Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 371 - Mời Người Hỗ Trợ.



Chương 371 - Mời Người Hỗ Trợ.



Chương 371: Mời Người Hỗ Trợ."Dưới tay anh có loại người này?" Hoa Chiêu vui vẻ nói.Diệp Thâm nhéo nhéo cái mũi của cô cười nói: "Thủ hạ anh chỉ có loại người này.""Thế nhưng mà bọn hắn đều có chức nghiệp, sao có thể cùng em làm cái này?" Hoa Chiêu lại hỏi.Diệp Thâm nở nụ cười: "Quân doanh binh như nước chảy luôn đến và đi, đang tại chức không thể tìm, còn có xuất ngũ đấy."Hoa Chiêu mắt sáng rực lên, cô cảm thấy thoáng cái đã thấy được ánh sáng, tài sản của cô lại sắp sửa bay vùn vụt rồi…"Anh có thể gọi đến mấy người?" Hoa Chiêu hỏi.Diệp Thâm lại nhéo nhéo khuôn mặt mượt mà của cô: "Lại nảy lòng tham rồi đúng không? Anh có thể gọi tới 100 người, em có thể dùng hết sao?"Anh biết rõ Hoa Chiêu cùng Trương Quế Lan đang bận rộn cái gì, bận bán hạt hướng dương, bán bắp rang. Loại bắp rang kia anh đã nếm qua, hương vị xác thực mới lạ lại ăn ngon, Trương Quế Lan một mình một ngày có thể xào hơn hai mươi cân, nhiều hơn 10 người nữa, thị trường ở thủ đô đoán chừng liền bão hòa rồi, nhiều hơn nữa, chính là tự mình đạp đổ việc buôn bán của mình rồi.Hơn nữa thoáng cái xuất hiện quá nhiều bắp rang, đi đầy khắp đường phố, cúi đầu ngẩng đầu đều thấy, lại xuất phát từ một người, điều đó thật sự làm cho mấy người bên trên để mắt đến rồi, nếu không tìm bọn họ hỏi mấy câu người ta hai mắt đều đau rồi."Không nghĩ tới anh còn rất biết làm kinh doanh đấy." Hoa Chiêu khoa trương khen Diệp Thâm một câu rồi tiếp tục nói: "Bất quá anh nói 100 người khẳng định cũng đang trêu chọc em, dù anh có nhiều chiến hữu hơn nữa, người ta đã xuất ngũ, cũng có người được phân phối công tác, không có khả năng rời bỏ công tác của mình để cùng em làm chuyện 'Phi pháp' , anh cũng sẽ không tìm loại người này, anh sẽ chỉ tìm những người không có công tác đấy, về nhà làm nông đấy, tốt nhất còn chưa kết hôn đấy, có thể nói đi là đi đấy, loại người này cũng rất ít rồi, đến 10 người sao?""Thật thông minh!” Sự thưởng thức trong mắt Diệp Thâm căn bản giấu không được, anh rất thích cô gái nhỏ này.Anh xác thực định tìm những người mà bởi vì các loại nguyên nhân phải về nhà làm nông đấy, mà loại người này khả năng căn bản gom góp cũng không được 10 người, chỉ có năm sáu người. Tiếp qua một thời gian ngắn khả năng càng thiếu, người ta có lẽ đều kết hôn, tất nhiên những người đã kết hôn sẽ không được ưu tiên."Em muốn mấy người, anh cho ngươi liên hệ xem, tối đa năm sáu người a." Diệp Thâm cũng không xác định nói. Tin tức của bọn hắn, anh đã nửa năm không cập nhật, thật sự không biết đã có ai kết hôn chưa."Trước mắt cứ 3 người đã." Hoa Chiêu nói ra.Cô cũng rất cẩn thận, hiện tại bước chân cũng không dám bước quá lớn, bằng không sẽ một bước vào tù rồi.Nếu cả ba người cùng đảo bắp rang, vừa đủ cho Lý Tiểu Giang mở rộng thị trường ở công viên, mà Trương Quế Lan chính mình lại làm phần, thỏa mãn thị trường rạp chiếu phim, là được rồi.Bán đầy phố lớn ngõ nhỏ, cô thật không dám, tối thiểu, trong 1 năm tới sẽ như vậy.Phong trào mười năm đã chấm dứt, hiện tại mặc dù chưa hoàn toàn cải cách cởi mở, nhưng đoạn thời gian này cũng đã bắt đầu mở rộng rồi, làm lớn không được, bán chút ít đồ ăn cũng không có vấn đề gì đấy.Mùa xuân sang năm, cô cũng định làm lớn một hồi rồi."Đến lúc đó lại gọi thêm 3 người cũng được." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Thâm yên tâm, cô gái nhỏ không bị tiền tài làm cho loá mắt, phi thường tỉnh táo, rất tốt.Nhưng cũng đúng, cô làm sao có thể bị tiền tài làm cho loá mắt, dưới mặt đất chôn còn chôn nhiều đồ như vậy, cô gần như đã quên. Trong tủ còn 10 vạn, cũng chuyển đến Diệp gia rồi, để ở đây sẽ làm anh lo lắng.Còn có Hạ Kiến Ninh thiếu nợ 50 vạn kia, cô căn bản không thiếu tiền, cô chỉ là thích lăn qua lăn lại."Thật giày vò a, đừng chính mình làm là được." Diệp Thâm sờ sờ cái bụng hình cầu của cô, ôn nhu trong mắt đã muốn tràn ra tới nơi, anh được nghỉ dài hạn, chẳng những có thể chứng kiến đứa nhỏ được sinh ra, không chừng còn có thể chứng kiến bọn hắn xoay người, ngồi dậy, sẽ gọi ba ba, thật tốt.Đây cũng là một trong những nguyên nhân anh cố ý ở trước mặt người ngoài giả bộ suy yếu.Diệp Thâm lập tức cho người phát điện báo đến mấy người mà anh biết, hỏi thăm tình hình gần đây của bọn hắn, 2 ngày sau, nhận được hồi âm.Quả nhiên, có người đã lập gia đình rồi, có người vẫn độc thân như cũ.Những người không được bố trí công tác phải trở lại nông thôn, đều là vì tàn tật, không có công tác phù hợp cho bọn hắn, chỉ trợ cấp bọn hắn một ít tiền, lại để cho bọn hắn về nhà cho người nhà chiếu cố.Mà ở trong đó, anh còn phải chọn ra mấy người thương tật nhẹ, tối thiểu có thể đi đường, có thể tự gánh vác đấy.Diệp Thâm chọn 3 người độc thân, lại phát một phong điện báo để cho bọn họ tới thủ đô, về phần cụ thể là vì chuyện gì thì chưa nói.Ba người cũng rất sung sướng, liền mua vé xe lửa, sau đó nói cho anh thời gian đến thủ đô cũng không ai hỏi vì cái gì.Hoa Chiêu nhìn thấy đối với lòng trung thành cùng lương tâm của bọn hắn rất có lòng tin rồi."Muah!" Buổi tối, Hoa Chiêu thưởng cho Diệp Thâm một chút…...Đợi người đến, Diệp Thâm tự mình cùng bọn họ nói chuyện nửa giờ, nói cho bọn hắn biết anh tìm cho bọn hắn "Công tác", đương nhiên một nửa là công tác, một nửa là nhờ bọn hắn hỗ trợ.Diệp Thâm có thể sử dụng đến bọn hắn, bọn hắn còn hữu dụng! Lại có tiền lương khá cao, không ai không muốn.Về phần "Phi pháp", mấy người này đều sinh sống ở phía nam, qui định vốn đã nới lỏng hơn, bọn hắn ở quê đi chợ, bán đầy các loại quà vặt, bắp rang, bọn hắn thật không cảm thấy phi pháp ở đâu rồi.Ba người ngày hôm sau liền bắt đầu làm việc rồi, Trương Quế Lan tận tay chỉ dạy, hai ngày đã làm được rồi.Hơn nữa đều là xuất thân nông thôn đấy, lại bị huấn luyện vài năm, không có ai có mấy tật xấu trong phòng bếp, hơn nữa một tháng 80 đồng tiền lương, làm cho bọn hắn bất luận cái tật xấu gì cũng không có.Hiện tại vui vẻ nhất chính là mấy người Lý Tiểu Giang rồi, thu nhập lại thêm gấp ba lần, có thể không vui sao?Không đúng, vui vẻ nhất vẫn là Trương Quế Lan, bà kiếm được thêm nữa....Hiện tại Trương Quế Lan đi lên như diều gặp gió rồi, một ngày lại thu tiền vào tay, bà vội vàng tới nhà Hoa Chiêu."Thím, chuyện gì ah cao hứng như vậy?" Hạ Kiến Ninh vừa muốn gõ cửa, liền thấy Trương Quế Lan trở về, lập tức cười hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận