Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 725 - Người Đàn Ông Nhà Cô.



Chương 725 - Người Đàn Ông Nhà Cô.



Chương 725: Người Đàn Ông Nhà Cô.Diêu Lâm lại đột nhiên giống như phát điên rồi, đấm đá Lý Thế An một trận."Ông giết chị ấy, ông giết chị tôi! Vậy cha mẹ tôi thì sao? Xe của bọn họ xảy ra tai nạn không phải là do ông thiết kế chứ?"Còn có vợ tôi, anh trai chị dâu tôi, mấy đứa cháu của tôi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, những người khác của Diêu gia đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có phải đều là do ông gài bẫy hay không!"Từ sau khi đến nơi này, vài năm đầu cũng may, Diêu gia dựa vào năng lực, dựa vào vốn liếng, chậm rãi phát triển.Mà Lý Thế An chỉ có thể ở trước mặt bọn họ hạ mình.Nhưng về sau lại không giống với lúc trước, người nhà bọn họ liên tiếp gặp chuyện ngoài ý muốn, không phải tai nạn xe cộ, thì là bị bắt cóc, hoặc là chính là không mất tích, hoặc là bị kẻ điên tập kích. . . .Cuối cùng, chỉ còn lại có ba người bọn họ, cẩn thận từng li từng tí mà sống đến bây giờ. Cũng xảy ra mấy lần ngoài ý muốn, bất quá đều may mắn không chết.Mà Lý Thế An lại thăng chức rất nhanh rồi.Tuy năng lượng của ông ta vẫn chưa rõ ràng như vậy, nhưng vẫn có tiền của đến theo một cách không thể giải thích được.Về sau ông ta cũng đã nhận rõ năng lực của mình, chỉ đầu tư mà không cần quản lý, lúc này mới càng ngày càng có tiền.Hơn nữa cũng có biệt danh là tài thần.Mà trước khi Diêu Khôn gặp chuyện không may đã nghe Lý An Ny nói, ông nội của cô ta căn bản chướng mắt Diêu gia, nói hắn đừng si tâm vọng tưởng. Nhiều năm như vậy, người Diêu gia nguyên một đám đều gặp chuyện không may, là do ông nội của cô ta làm.Nghĩ tới những điều này, Diêu Lâm điên cuồng đá đấm Lý Thế An, một lần lại một lần hỏi: "Vì sao? Vì cái gì!"Lý Thế An càng làm miệng đóng chặt, cái gì cũng không chịu nói.Hoa Chiêu lui ra ngoài.Vuốt chiếc nhẫn trong túi quần có chút nóng lên, cô biết vì cái gì.Càng đến gần Lý Thế An, chiếc nhẫn càng nóng, ngăn cách giữa cô và nó cũng càng rõ ràng.Bất quá nhìn biểu cảm của Lý Thế An, lại không có phản ứng gì, ông ta hình nư không cảm nhận được sự tồn tại của chiếc nhẫn.Hoa Chiêu có chút hiểu ra, ông ta đến cùng cũng không phải là người Diêu gia, lại đối với người Diêu gia làm loại chuyện ác này, ông ta cũng không khống chế được chiếc nhẫn hoàn toàn.Vậy cũng có thể có biện pháp xóa đi mối liên kết của ông ta cùng chiếc nhẫn.Hoa Chiêu đi lên lầu tìm Diệp Thư, định về nhà.Trạng thái này hôm nay, có hỏi tiếp cũng không được gì.Hơn nữa kỳ thật cũng không cần hỏi, những chuyện kia, nhất định là chuyện mà Lý Thế An làm được.Kết quả tìm một vòng, cũng không thấy Diệp Thư.Cô cảm ứng một chút, phát hiện balo của Diệp Thư để ở trong phòng khách, mà chị ấy không ở đó.Hoa Chiêu giật mình, cũng may một giây sau đã nghe thấy tiếng cười của Diệp Thư từ trong sân truyền đến.Cô từ trên lầu nhìn qua, đã thấy Diệp Thư đang đẩy Diêu Khôn ra sân phơi nắng.Diêu Khôn không biết đang nói gì đó, Diệp Thư vừa ôm mặt vừa cười.Nụ cười kia thật sáng lạn tươi đẹp.Thần y lạnh lùng kiêu ngạo lập tức té xuống thần đàn. . .Hoa Chiêu nhướn mi, không xuống dưới tìm Diệp Thư, chỉ đứng ở đó lặng yên nhìn xem.Cô cũng nghe rõ ràng, Diêu Khôn đang kể cho Diệp Thư một vài câu chuyện cười về việc học tiếng anh.Hài hước, lại không thô tục để nịnh nọt, lại đúng là điều mà Diệp Thư cần đấy.Tuy là chuyện cười, nhưng cũng dạy Diệp Thư vài câu nói dùng hằng ngày nhưng dễ sai trong tiếng anh nên nói như thế nào.Xem ra, hắn đã biết Diệp Thư vừa tới nơi này, tiếng anh chưa thuần thục rồi.Lợi hại.Diệp Thư thậm chí còn bắt đầu hỏi hắn một vài vấn đề nhỏ về tiếng Anh.Bầu không khí giữa hai người nhẹ nhõm hòa hợp, tựa như hai người bạn cũ.Thẳng đến khi Diêu Khôn nhịn không được phát ra tiếng ho khan.Diệp Thư lúc này mới giật mình: "Thật có lỗi! Tôi nói nhiều quá, đã quên chúng ta đang ở bên ngoài!"Tháng 1 ở New York rất lạnh đấy, Diêu Khôn lại là người bệnh nặng mới khỏi.Diệp Thư lập tức đẩy hắn trở về phòng.Bởi vì trong nhà có một người ngồi xe lăn, cho nên Diêu gia mặc dù chỉ là nhà ba tầng lầu nhưng cũng có thang máy.Thang máy chạy đến lầu hai, Diêu Khôn đi ra đã nhìn thấy Hoa Chiêu, sửng sốt một chút.Đây lại là ai?"Đây là tôi. . . Bạn cũ của tôi." Diệp Thư xụ mặt giới thiệu: "Cũng là thần tiên qua đường, giúp các người bắt được Lý Thế An."Diêu Khôn càng sửng sốt, nhà bọn hắn gần đây thần tiên qua đường phải là hơi nhiều hay không?Sao lại có cảm giác mình hôn mê vài ngày tỉnh lại, trong nhà cũng trở nên có chút lạ lẫm rồi hả?Hơn nữa, cái gì là bạn cũ?Bất quá cảm giác được Diệp Thư lãnh đạm, nụ cười trên mặt Diêu Khôn cũng nhạt thêm vài phần, chỉ là hướng Hoa Chiêu gật gật đầu.Ồ!!! ~Hoa Chiêu lại nhướn mi."Tôi phải về nhà rồi, ngày mai lại đến." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Thư hừ một tiếng, xem như nghe thấy được.Cô ấy mấy ngày nay đều ở lại Diêu gia, thuận tiện “xem bệnh” cho Diêu Khôn.Hoa Chiêu lại liếc nhìn Diêu Khôn rồi đi ra.Diêu Khôn lúc này mới hỏi Diệp Thư: "Sao lại là bạn cũ ?"Câu hỏi này hơi phức tạp và dài dòng, Diệp Thư không muốn giải thích cho hắn.Tuy hai nhà bọn họ thực tế là có quan hệ thân thích, nhưng hai người bọn họ còn không quen.Hơn nữa giải thích thế nào? Nói Hoa Chiêu đội nón xanh cho em trai cô rồi hả?Cô vẫn tận lực để không phá hư thanh danh của Hoa Chiêu. . .Diêu Khôn cũng rất đã nhanh ý thức được vấn đề này, lập tức thay đổi chủ đề: "Là cô ấy hỗ trợ đem Lý Thế An bắt lại sao? Sao có thể làm được?"Vấn đề này không xấu hổ, Diệp Thư ngược lại có thể nói."Lý Thế An mang theo vệ sĩ đến xem anh, cô ấy vừa vặn ở đó, vệ sĩ của Lý Thế An đánh không lại vệ sĩ của cô ấy, nên đã bị bắt." Diệp Thư nói.Đơn giản đến thô bạo như vậy ? Diêu Khôn có chút ngơ ngác rồi."Cụ thể đấy, anh hỏi lại ông nội của mình a." Diệp Thư nói ra.Diêu Khôn vừa tỉnh, còn chưa biết quan hệ của Hoa Chiêu cùng Diêu gia, chuyện này cũng không thích hợp để một người ngoài như cô nói."Anh vẫn nên nghỉ ngơi đi, tôi đi lấy cho anh chén nước ấm."Người cứu sống rồi, thần y có phải lạnh lung hay không, kỳ thật cũng không quan trọng, Diệp Thư cũng không cần phải gặp người liền làm dáng rồi.Diêu Khôn nhìn theo bóng lưng của cô, càng cảm thấy được cô hiền lành thiện lương. . ....Ngày hôm sau, Hoa Chiêu lại đến, trước tiên hỏi thăm một chút Lý Thế An đã chết hay chưa.Ngày hôm qua Diêu Lâm ra tay thật sự có chút hung ác rồi."Chưa." Trạng thái hôm nay của Diêu Lâm cũng không thật sự tốt, đêm qua ông đã một đêm không ngủ, nhớ đến những người đã mất của Diêu gia ông lại khóc thầm."Bớt đau buồn đi ạ." Hoa Chiêu chỉ có thể nói như vậy.Diêu Lâm gật đầu, nhìn Hoa Chiêu, lại nhìn Diêu Khôn hôm nay tinh thần đã tốt hơn một ít, rốt cuộc lộ ra khuôn mặt tươi cười."Diêu gia còn các con nữa, chính là còn có hi vọng! Mà khối u ác tính này sẽ lập tức biến mất, vận rủi của Diêu gia không còn nữa rồi!" Ông nói ra.Diêu Khôn hiện tại đã biết Hoa Chiêu quan hệ với nhà bọn họ, chỉ cảm thấy thần kỳ không thể tưởng tượng nổi, còn có thân cận.Hắn một lần một lần mà mất đi thân nhân, lại nhìn ông nội và cha ngày một già đi, có lẽ tương lai sẽ có một ngày ra đi trước hắn, trên đời này cũng chỉ còn lại một mình hắn.Chỉ cần vừa nghĩ đến, hắn đã cảm thấy cô độc.Hiện tại thì tốt rồi, hắn đột nhiên lại có một cô em họ! Hắn lại có thân nhân!Nhưng Hoa Chiêu bây giờ lại không tâm tư cùng Diêu Khôn liên lạc cảm tình, cô hỏi Diêu Lâm: "Lý Thế An này ông định xử lý như thế nào?"Diêu Lâm trên mặt lại âm trầm: "Đương nhiên là tiễn ông ta đi đến nơi nên đi.""Như cháu đã nói lúc trước, hãy tìm cách hợp lý ..." Hoa Chiêu nói."Không được." Diêu Lâm cắt đứt lời cô: "Người này rất giảo hoạt, lại có tiền có thế, một khi thả ông ta đi ra ngoài, lại để cho ông ta mở miệng, người chết sẽ là chúng ta."Chuyện này cháu đừng quan tâm nữa, giao cho ông.""Nhưng ông còn một việc cầu xin cháu." Diêu Lâm nói ra."Chuyện gì ạ?" Hoa Chiêu hỏi."Khôn nhi sẽ tiếp tục giả vờ hôn mê, sau đó nhờ cháu cùng Diệp thần y dẫn hắn rời khỏi đây."Như vậy, xảy ra chuyện gì, đều có ông chịu trách nhiệm, không liên quan gì đến Diêu Khôn.Hoa Chiêu cùng Diêu Khôn đều không đồng ý.Nhưng Diêu Lâm đã quyết tâm, hơn nữa Diêu An, hai người cầm tính mạng của mình uy hiếp.Hai người đều không thể làm gì.Hoa Chiêu quyết định trước cứ theo như bọn họ nói, đem Diêu Khôn rời đi, rồi trở về tìm bọn họ thương lượng biện pháp.Ngày hôm sau, Hoa Chiêu liền mang theo bọn nhỏ cùng vệ sĩ, còn có Diêu Khôn, đến sân bay, chuẩn bị trở về California.Diêu Lâm bọn hắn thế mới biết, Hoa Chiêu vậy mà đã kết hôn, còn có 3 đứa bé.Bọn hắn trước kia hỏi tình huống của cô, biết Hoa Cường cùng Trương Quế Lan tồn tại, cũng biết Hoa Chiêu tới đây du học đấy, chỉ là chưa từng nghe nói cô đã kết hôn có con.Hoa Chiêu không có cách nào nói ah, nếu nói với bọn họ, sẽ phải kéo ra chuyện cô "Hồng hạnh vượt tường".Cho nên bây giờ có thể không nói thì đừng nói rồi.Thấy ba đứa bé đáng yêu, đặc biệt là Thúy Vi, bộ dáng cùng với ảnh chụp của chị gái khi còn bé giống như đúc.Diêu Lâm lập tức rơi nước mắt rồi.Diêu gia bọn họ thực sự được cứu rồi, thoáng cái đã có nhiều hậu nhân như vậy!Mà ngay cả Diêu Khôn nằm ở bên cạnh giả bộ hôn mê cũng sắp giả bộ không nổi nữa, thật muốn ôm bọn nhỏ một cái! Khẳng định rất thơm đấy, rất mềm đấy, đáng yêu vô cùng!Nhưng là một giọng nói, lập tức làm cho toàn thân hắn cứng ngắc."Ah ~ anh Tô! Anh thật sự ngồi chuyến bay lần này trở lại rồi!"Cách đó không xa vang lên tiếng của một cô gái kinh ngạc và vui vẻ thét lên, sau đó đạp trên giày cao gót mà chạy tới.Cái giọng nữ này Hoa Chiêu cũng có chút quen tai, cô quay đầu nhìn lại, đã nhìn thấy Lý An Ny ở sảnh đón khác, chạy về phía một người đàn ông.Mà người đàn ông kia, là của cô đấy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận