Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 835 - Anh Có Ý Gì?



Chương 835 - Anh Có Ý Gì?



Chương 835: Anh Có Ý Gì?"Chuyện gì?" Hoa Chiêu nhàn nhạt hỏi.Cùng Đường Phương Hà nói chuyện rất hợp ý, không có nghĩa là cũng cùng ông ta nói chuyện hợp ý.Trong lòng Diệp Thành xấu hổ, trên mặt lại không lộ ra."Cô Đường gần đây không tiện về nhà, cháu có mấy phòng trống, có thể cho cô ấy mượn một phòng để ở vài ngày, chỉ vài ngày, chờ chú. . . Chờ cô ấy tìm được phòng ở mới, lập tức chuyển đi!"Về sau Chu Lệ Hoa khẳng định còn có thể chắn đường đến cửa nhà làm loạn, hoặc là đến đơn vị của cô ấy náo.Cũng may bây giờ là nghỉ đông, không cần đi học.Mà trong tay Hoa Chiêu có mấy căn nhà trống, có thể mượn tới dùng một lát."Không cần không cần!" Đường Phương Hà đang ở bên cạnh Hoa Chiêu liền đứng dậy, lập tức khoát tay: "Tôi đến nhà khách ở vài ngày là được.""Ở nhà khách cũng không phải kế lâu dài." Diệp Thành nói.Ai biết Chu Lệ Hoa muốn ồn ào bao lâu?Mà Đường Phương Hà đến tiền mua vé xe lửa cũng không có, đoán chừng tiền trong tay chỉ đủ ở nhà khách một hai ngày đấy.Vậy sau đó thì sao? Không ăn không uống hả?Ông ta ngược lại có thể cho tiền, nhưng cô ấy chắc chắn sẽ không muốn!Đưa cô ấy đến nhà thân thích, cũng không thích hợp. Nhà người ta đều nhiều người nhiều miệng.Chỉ có Hoa Chiêu phòng ở nhiều, còn để không, tùy tiện cho cô ấy mượn một căn nhà nhỏ ở vài ngày là vừa vặn."Chỉ ở vài ngày, mấy ngày nay chú sẽ lập tức sắp xếp phòng ở cho cô ấy, rất nhanh sẽ có thể chuẩn bị xong." Giọng Diệp Thành thậm chí có một tia khẩn cầu.Đường Phương Hà cảm động lại không hiểu thấu mà nhìn ông ta.Diệp Thành phát hiện, sắc mặt có chút sâu, không dám nhìn cô ấy, chằm chằm vào Hoa Chiêu.Hoa Chiêu nhìn Đường Phương Hà, suy nghĩ vài giây, cuối cùng giống như vì mặt mũi của bà ấy mà gật đầu: "Được rồi.""Không cần, không cần." Đường Phương Hà liền cự tuyệt, trên mặt xấu hổ lại khó xử, bà cũng biết chính mình thật sự không có nơi nào để đi, chỉ có thể mặt dày mày dạn nhận.Trong lòng Diệp Thành lập tức băn khoăn, đều là vì ông ta, mới khiến cho cô ấy lâm vào loại hoàn cảnh này.Diệp Thành không để ý đến giao thừa nữa, quay người liền đi ra ngoài đi tìm phòng ở.Sắp xếp xong phòng ở, ông còn muốn đi xử lý Chu Lệ Hoa.Cũng sắp đến thời gian đi học, không thể để cho Chu Lệ Hoa đến trường học náo loạn.Hoặc là, ông ta có thể đổi lại một công tác khác cho Đường Phương Hà.Đường Phương Hà cùng Hoa Chiêu liếc nhau, hai người đều nhướn mi, mỉm cười....Qua giao thừa, chính là một năm mới rồi, năm mới một khung cảnh mới, Hoa Chiêu đem mình cùng ba bảo bảo ăn mặc ngon lành cành đào, đi ra ngoài chúc tết.Đầu tiên đến chúc tết hàng xóm, những mối quan hệ quan trọng, ngày mồng hai mới đi chúc tết họ hàng thân thích nhà mình.Trước kia Diệp gia không đến chúc tết ai, người thân hầu hết đều không ở thủ đô, năm nay đã không giống với lúc trước.Diệp Thành chuyển trở lại thủ đô, Diệp Thượng cũng trở về rồi.Nhưng nhà Diệp Thành. . ."Em không cần đi, anh đại diện cho người trong nhà đi là được rồi." Diệp Danh nói ra.Hoa Chiêu nghĩ nghĩ lại lắc đầu.Nếu không muốn để cho Diệp gia sụp đổ, tối thiểu trên mặt mũi không nên gây trở ngại cho nhau.Cô cùng một nhà Diệp Thành đã đến tình trạng lễ mừng năm mới cũng không đến nhà rồi hả? Cả đời không qua lại với nhau?Để cho người ngoài biết, không biết sẽ còn phỏng đoán như thế nào, sẽ thành chuyện cười.Hơn nữa hiện tại cô cũng không chỉ đại diện cho chính cô, cô còn đại diện cho Diệp Thâm, còn đại diện cho ba đứa bé.Cô không đến nhà Diệp Thành, vậy mấy đứa bé của cô về sau cũng sẽ cùng một nhà Diệp Thành không còn lui tới rồi.Như vậy Diệp gia rốt cuộc bắt đầu có khe hở rồi.Huống chi, hiện tại Chu Lệ Hoa đã không còn ở đó, cô đi một chuyến, ngồi thoáng một phát, để cho mọi người đều có mặt mũi, cũng không thành vấn đề.Mà một nhà Diệp Thượng, đều đi.Nhưng mà Diệp Thành không ở nhà, Diệp Hưng tiếp đãi bọn hắn."Cha của cháu đi đâu?" Diệp Thượng có chút kỳ lạ mà hỏi thăm.Em ba bận rộn như vậy sao? Loay hoay đến nỗi ngày mồng hai năm mới cũng không có thời gian ở nhà?Sắc mặt Diệp Hưng phi thường không tốt.Trừ hắn ra, bốn người khác nhà Diệp Thành không một ai có sắc mặt tốt, chỉ có con dâu sắc mặt hồng nhuận phơn phớt ~Trở về nhà vào buổi chiều, bọn hắn đã biết vì sao đêm qua Đường Phương Hà xuất hiện ở Diệp gia rồi.Hoá ra là bị mẹ họn hắn bắt kẻ thông dâm tại. . . Cửa lớn rồi!Cha chẳng những dẫn theo Đường Phương Hà về nhà ngay trong đêm, mà quay đầu lại đi uy hiếp mẹ, để cho bà ấy không được náo loạn.Nếu gây chuyện..., ông ấy sẽ. . . Thu thập người Chu gia.Cha lại đem loại thủ đoạn này dùng ở trên người nhà mình, chỉ vì một người phụ nữ mới quen không bao lâu.Nhà cũng không cần, mặt mũi cũng không cần.Gân xanh trên trán Diệp Hưng đều lộ ra, đột nhiên quay đầu liếc Hoa Chiêu.Diệp Danh lập tức nhíu mày.Anh phát hiện, Diệp Hưng không biết từ lúc nào đã thay đổi.Không còn bộ dạng tươi sáng như ánh mặt trời trong quá khứ nữa, mà trở nên có chút âm u. Thích nghĩ xấu về mọi người và mọi thứ, tư tưởng có chút cực đoan.Lần trước anh tìm hắn nói chuyện Hoa Chiêu, Diệp Hưng trên mặt khiêm tốn nghe, thỉnh thoảng gật đầu, nhưng anh biết rõ, thực tế hắn một câu cũng không nghe vào.Lần này không biết hắn lại đang suy nghĩ gì.Hoa Chiêu cũng rất muốn biết hắn đang suy nghĩ gì."Anh nhìn tôi làm gì?" Cô trực tiếp hỏi.Diệp Hưng híp mắt mắt, đột nhiên hỏi: "Cô biết cha tôi bây giờ đang ở đâu sao?""Tôi làm sao biết?" Hoa Chiêu vẻ mặt mờ mịt.Cô thật không biết địa chỉ cụ thể, nhưng cô biết Diệp Thành đang làm gì~Giúp Đường Phương Hà dọn nhà đây này!Với thân phận Diệp Thành, muốn tìm một phòng ở là chuyện khá dễ dàng đấy, ngày đầu tiên ông ta đã tìm xong.Hoa Chiêu thu lưu Đường Phương Hà, cũng chỉ chứa chấp một buổi tối.Ngày hôm qua Diệp Thành đã nói cho cô biết hôm nay dọn nhà.Ngày đầu chưa chuyển về ngay được, ngày đầu còn phải dọn dẹp căn nhà mới thuế. Quét dọn vệ sinh, mua sắm đồ dùng sinh hoạt nhu yếu phẩm cái gì đấy, loay hoay chân không chạm đất.Ông ta còn đột nhiên trở nên cẩn thận, địa chỉ căn bản không nói cho Hoa Chiêu, vậy mà sợ cô để lộ tin tức.Thật sự là bảo vệ rất kín kẽ.Diệp Hưng lại híp mắt, hỏi: "Cô cùng Đường Phương Hà quan hệ rất tốt? Các người biết nhau lúc nào vậy?""Cái này ah, không lâu, cha anh mang bà ấy đến nhà cha mẹ chồng tôi, chúng tôi mới biết nhau đấy." Hoa Chiêu ăn ngay nói thật."Về phần quan hệ nha, tôi là người tính tình không tệ, nhưng phàm là người bình thường một chút, tôi cùng người đó đều có thể có quan hệ rất tốt."Những lời này có chút nội hàm rồi.Diệp Hưng giả bộ như nghe không hiểu, chỉ hỏi: "Thật sự?"Giọng nói cùng biểu cảm của hắn đều không tốt."Anh có ý gì?" Hoa Chiêu trên mặt như bị gây khó dễ, nhíu mày nhìn hắn.Thực tế trong lòng cười hì hì, còn có tâm tư cảm thán Diệp Hưng rất nhạy cảm, không hổ là người mang họ Diệp, vậy mà hoài nghi đến trên người cô.Nếu hắn một chút cũng không nghĩ đến, cô còn muốn hoài nghi Diệp Thành căn bản không phải là con Diệp Chấn Quốc đấy, không chừng là do ông ấy nhặt được."Không có ý gì, chỉ hỏi một chút." Diệp Hưng nói xong liền quay đi.Một nhà Diệp Thượng nhìn người này, nhìn người kia, có chút mờ mịt.Diệp Danh đột nhiên mở miệng, giải thích cho bọn hắn: "Hôm 30 tết ngày chú ba luôn cùng Đường Phương Hà ở một chỗ, đi thăm hỏi mấy học sinh nghèo khó, buổi tối lúc đưa cô giáo Đường về nhà bị Chu Lệ Hoa thấy được, mấy người đánh một trận."Thân là cháu trai cả của Diệp gia, chuyện lớn như vậy phát sinh, anh lại không biết sẽ không bình thường rồi.Nhưng người một nhà Diệp Thượng cũng không biết, lập tức hít một miệng khí lạnh."Không thể. . . Chú ba không phải người như vậy." Diệp Anh nói ra: "Hơn nữa, bọn họ là đi thăm hỏi học sinh nghèo khó, chuyện quang minh chính đại. . ."Cô ấy càng nói càng chột dạ.Chuyện thăm hỏi học sinh nghèo là chuyện quang minh chính đại, nhưng việc này cùng Diệp Thành có quan hệ gì? Quả thực bắn đại bác cũng không tới!Cho nên chuyện thăm hỏi gì đó đều là biểu hiện giả dối, cùng Đường Phương Hà ở một chỗ mới là mục đích a?"Cô nói dối! Đường Phương Hà mỗi ngày ở trên lớp học khen cô! Cô cùng bà ta khẳng định đã sớm quen nhau! Nhất định là cô để cho bà ta chia rẽ nhà chúng tôi đấy!" Diệp Lị khóc hét lên.Ồ? Trực giác của cô ta cũng rất nhạy cảm nha.Hoa Chiêu vừa muốn khen cô ta, Diệp Lị lại đột nhiên xoay người, quơ lấy cái ghế tựa sau lưng ném về phía Hoa Chiêu.Các cô ở cách nhau rất gần, chính giữa chưa đủ ba mét, chiếc ghế bay tới gần trong gang tấc.



Bạn cần đăng nhập để bình luận