Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 617 - Cơ Hội Trời Cho.



Chương 617 - Cơ Hội Trời Cho.



Chương 617: Cơ Hội Trời Cho.Vào cửa ngồi xuống, sau khi chào hỏi vài câu, Hoa Chiêu đánh giá Chu Nhụy này, dáng người cao gầy cân xứng, lớn lên cũng xinh đẹp, khuôn mặt tròn trịa, trắng nõn, lông mày rậm cùng đôi mắt to, khí chất đoan chính mà người ta ưa thích hiện nay.Khí chất cũng rất tốt, ngồi ở chỗ kia khẽ mỉm cười, không kiêu ngạo không siểm nịnh.Nhìn ra còn trầm ổn hơn Chu Lệ Hoa.Chu Lệ Hoa mang cô ta đến thăm, còn liên tục khen ngợi cô ta là có ý gì?Hoa Chiêu nhìn người này, lại nhìn người kia, đã đoán được, cái này sợ là đang chuẩn bị đối tượng cho Diệp Danh.Cháu gái của Chu Lệ Hoa! Dù tốt đến đâu, cũng không thể được.Khả năng Miêu Lan Chi cũng có ý nghĩ này, đối với Chu Nhụy cũng không nhiệt tình lắm, Chu Lệ Hoa khen ngợi những chuyện kia, từ nhỏ đến lớn đã ưu tú đến cỡ nào, vẫn luôn là cán bộ lớp, đạt được rất nhiều thành tích, lại lên một đại học tốt.Hiện tại vừa mới tốt nghiệp, đã làm giáo viên tiểu học, được học sinh yêu quý, lãnh đạo khen ngợi như thế nào.Miêu Lan Chi cũng không nể tình, chỉ ừ ah mà đón ý nói hùa một hai tiếng coi như xong.Chu Lệ Hoa trong lòng nghiến răng nghiến lợi, trên mặt đã lộ ra chút gì đó rồi.Nhưng Chu Nhụy vẫn rất bình tĩnh, thậm chí lôi kéo Chu Lệ Hoa phải đi: "Dì lớn, buổi chiều không phải còn muốn đi mua đồ cho Giai Giai? Chúng ta bây giờ đi nha, bằng không thì hôm nay không mua đủ rồi."Chu Lệ Hoa trừng mắt liếc cô ta nói: "Cũng đã giữa trưa, cơm nước xong xuôi lại đi, cháu cũng nếm thử tay nghề của Hoa Chiêu, vừa vặn rất tốt, về sau học hỏi con bé một ít."Chu Nhụy cười cười, đem bà ta kéo lên: "Sau này hãy nói đến chuyện đấy, chúng ta vẫn nên đi mua đồ trước a, ngày mốt khai giảng, ngày mai còn có việc khác phải làm. Nếu hôm nay không mua được, Gia Gia sẽ tức giận."Khí lực của cô ta cũng không nhỏ, thân mật mà kéo Chu Lệ Hoa lại đem bà ta túm ra cửa rồi.Đã như vậy, Chu Lệ Hoa không thể ở lâu hơn nữa, chỉ có thể nói lời từ biệt.Miêu Lan Chi thở phào, đứng ở cửa ra vào nhìn bóng lưng Chu Nhụy tiếc nuối nói: "Nhìn thấy coi như cũng được, cũng biết làm việc, so với thím ba của con tốt hơn rất nhiều, đáng tiếc, lại là cháu gái của bà ta."Bà cũng không muốn cùng Chu Lệ Hoa làm thông gia, quan hệ xa cũng không được! Bằng không thì về sau, nghĩ thôi cũng thấy đau đầu.. . . . .Ra cửa Chu Lệ Hoa đang oán trách Chu Nhụy: "Sao không ngồi thêm một lát? Ngồi chơi lâu một chút, Miêu Lan Chi sẽ phát hiện cháu tốt rồi!""Lần đầu gặp mặt, đừng quá nóng vội, mọi người làm quen thì tốt rồi, hơn nữa cháu thấy dì Miêu có chút không thích cháu, cứ tiếp tục ngồi đó thì tác dụng hoàn toàn ngược lại rồi." Chu Nhụy chậm rãi nói."Cháu không cần phải quan tâm đến bà ta, bà ta chính là nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ, lúc trước bà ta nhìn Hoa Chiêu mới gọi không vừa mắt nha, mỗi ngày đều không ở nhà, về nhà cũng không cho Hoa Chiêu một sắc mặt tốt, cũng không nói với cô ta một lời nào! Cháu cũng không tưởng tượng được đâu."Chu Lệ Hoa nói ra: "Nhưng cháu xem hiện tại như thế nào đây? Hoa Chiêu sinh đứa nhỏ, bà ta trực tiếp thay đổi 180°, nuông chiều đến mức con gái ruột cũng không bằng! Cho nên cháu không cần phải lo lắng, chờ về sau cháu sinh cho Diệp Danh một đứa nhỏ, bà ta cũng sẽ yêu chiều cháu!"Khuôn mặt bình tĩnh của Chu Nhụy rốt cuộc đỏ lên: "Dì lớn, nói cái gì vậy, còn sớm lắm!"Cô ta biết Diệp Danh, khi còn bé chỉ thấy qua, khi đó Diệp Danh vẫn là một học sinh trung học, cao cao gầy teo, nhã nhặn, cười rộ lên sạch sẽ ôn hòa, giống như ánh sáng mùa xuân, làm cho người nhìn cảm thấy ấm áp.Khi đó cô ta còn nhỏ, chỉ nghĩ đến tại sao có thể có một anh trai xinh đẹp như vậy.Về sau cô ta chậm rãi trưởng thành, tâm tình cũng có chút thay đổi, nhưng đã chậm, anh trai đã có người trong lòng, kết hôn.Nhưng ai có thể nghĩ đến, khi cô ta đang ở trong thời kỳ đỉnh cao của mình, anh trai lại ly hôn rồi!Cô ta nhất định phải bắt lấy cơ hội trời cho này.Chu Lệ Hoa nhìn khuôn mặt hồng hồng của cô ta, trong lòng thoả mãn: "Chính cháu biết là tốt rồi, những người khác của Diệp gia cháu cũng không cần quan tâm, cháu chỉ cần đối phó với một mình Diệp Danh là được, về phần đối phó như thế nào…Chính cháu nghĩ đi."Chu Lệ Hoa cũng không am hiểu chuyện này, hơn nữa bà ta cảm thấy Diệp Danh rất khó trị! Hiện tại bà ta cũng không muốn cùng hắn đối mặt, trông thấy hắn toàn thân đều khó chịu.Bà cũng tin rằng cô cháu gái vốn khôn vặt, tài giỏi còn có tâm tư, sẽ có biện pháp đấy.Chu Nhụy xác thực nghĩ tới một biện pháp tốt, muốn có được Diệp Danh, trực tiếp tiếp cận hắn là không được, quá không rụt rè rồi, còn dễ làm cho người ta phản cảm, không bằng, cô ta trước cùng Hoa Chiêu làm tốt quan hệ."Nghe nói Diệp Danh cùng Hoa Chiêu quan hệ không tệ? Rất thích hai đứa bé nhà cô ta?" Chu Nhụy hỏi."Đúng vậy." Trên mặt Chu Lệ Hoa có chút là lạ gật đầu. Tâm tư của Văn Tịnh không phải là bà ta không hiểu, ghen ghét Hoa Chiêu sinh con, ghen ghét Diệp Danh đối với Hoa Chiêu chăm sóc.Về phần Diệp Danh cùng Hoa Chiêu có cái gì, bà ta không tin đấy, bà ta hoàn toàn tin tưởng gia phong đoan chính của Diệp gia, chính là phụ nữ thích nghĩ nhiều."Vết xe đổ của Văn Tịnh kia, cháu ngàn vạn lần chớ đi theo con đường cũ của cô ta!" Chu Lệ Hoa nói ra."Ừ, cháu đã biết, dì lớn, dì nói cho cháu một chút, sau khi Hoa Chiêu đến Diệp gia đã làm những chuyện gì?" Chu Nhụy hỏi.Cô ta không hỏi Hoa Chiêu là dạng người gì, cô ta không tin được đánh giá của dì lớn.Chu Lệ Hoa bĩu môi, từng chút từng chút kể cho Chu Nhụy những chuyện kia của Hoa Chiêu, nói đến cái này, thật sự rất khó chịu rồi, Hoa Chiêu keo kiệt, có phòng ở để không cũng không cho bọn hắn ở, có nhiều tiền như vậy không có chỗ tiêu còn nhớ thương 5 vạn kia của bà ta, còn tự chủ trương mời người Khâu gia ăn cơm, mời ra nhiều chuyện như vậy, đem hôn sự của con trai bà ta cũng quấy nhiễu rồi…Chu Nhụy chăm chú nghe, loại bỏ những đánh giá kia, hái ra chân tướng, Hoa Chiêu rất biết giữ mặt mũi, không lợi dụng người thân, và ai cũng không thể lợi dụng.Hoa Chiêu rất có tiền. . . Lại không hào phóng, muốn chiếm tiện nghi sẽ không có cửa đâu.Cô ta lại rất nhiệt tình, không chạm đến nguyên tắc của cô ta, cô ta còn nguyện ý giúp thân thích bận rộn đấy. Ví dụ như mời Khâu gia ăn cơm.Đến cùng chuyện gì xảy ra, người Chu gia bọn họ đều biết rất rành mạch, đó là Khâu Mai, cũng là con dâu tương lai của dì lớn đến thăm nhà cầu xin, người ta mới đáp ứng mời khách đấy, chính mình xuất tiền xuất lực không nói, còn thay người ta mời Diệp Mậu tham dự.Chu Nhụy nhìn thoáng qua Chu Lệ Hoa, năm đó dì lớn lanh lẹ dứt khoát, bị sự ghen ghét làm cho mù quáng rồi, trở nên hoàn toàn thay đổi.Cô ta cũng muốn lấy đó mà làm gương.Đã nghe ngóng xong, còn thiếu một cơ hội đến thăm rồi. Cơ hội này cần nhờ Diệp Giai sáng tạo.Buổi sáng ngày hôm sau, cửa lớn bị gõ vang, Diệp Giai mang theo Chu Nhụy cùng đến cửa rồi."Sao hai cô lại tới đây?" Hoa Chiêu nhiệt tình cười mời hai người vào nhà, thực sự cảm thấy ngoài ý muốn.Cô nghĩ tới Chu Nhụy từ ngày hôm qua trở về sẽ liên tiếp đến cửa Diệp gia, nhưng không nghĩ tới lại nhanh như vậy, hơn nữa là đến chỗ cô.Tâm tư ngược lại rất linh hoạt, chỉ có điều cô ta muốn dùng lý do gì để đến nhà? Có thể ngàn vạn lần đừng là thăm nhà…Cô bây giờ nghe thấy hai chữ này liền đau đầu.Cũng không biết Hạ Kiến Ninh dùng tin tức cùng Diệp Danh nói chuyện đổi được bao nhiêu rượu thuốc trở về, có cơ hội sẽ hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận