Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 773 - Làm Hắn.



Chương 773 - Làm Hắn.



Chương 773: Làm Hắn.Chu Binh đã đến, hơn nữa thuận lợi tìm được Tần Trác cùng Tôn Thượng, đem máy móc giao cho bọn hắn.Chỉ có điều Tần Trác cùng Tôn Thượng nhìn một phòng máy móc, chỉ có thể giương mắt nhìn.Đều là linh kiện, hơn nữa những máy móc này nghe nói "Lai lịch bất chính", bọn hắn không dám tìm người bảo hành sửa chữa lắp ráp.Bất quá bọn hắn vẫn rất kích động, bởi vì Chu Binh nói, đây là loại máy có thể kiếm được rất nhiều tiền.Hai người cũng hiểu chuyện, không cần Hoa Chiêu nói, mà bắt đầu tìm nhà xưởng rồi.Nhà ở dễ tìm, trong tay bọn họ đã có thật nhiều!Hơn một năm nay, Tần Trác thực hiện nhiệm vụ của Hoa Chiêu một cách hoàn hảo, chỉ mua nhà mà không làm việc gì khác.Phàm là nghe nói ai bán nhà, chỉ cần giá tiền không quá chênh lệch, hắn liền mua.Bất kể là nhà ở nội thành, hay nhà ở nông thôn.Mấy thành phố trước kia được xôn xao là đứng đầu đặc khu, hắn đều mua, mỗi thành phố mua hơn mười chỗ.Mà ngay cả một thôn trang nho nhỏ trước kia ít có tiếng tăm nhất Bằng Thành, hắn đều ra tay.Nhưng là ít nhất, chỉ có hơn mười nhà dân.Điều này lại làm cho Tần Trác hiện tại rất hối hận.Sau khi Hoa Chiêu tới, nghe nói có hơn mười chỗ, lại rất vui vẻ.Dù ít đi chăng nữa, cũng là ở đặc khu, tấc đất tấc vàng, chỗ nào cũng có giá trị gấp trăm lần trong tương lai.Tuy nhiên, không có nơi nào có thể xây dựng nhà máy, đó là nhà ở riêng, quá nhỏ.Cô muốn xây dựng một nhà máy lớn.Ba dây chuyền sản xuất mới chỉ là bước thử sơ bộ, sau này sẽ còn tiếp tục mua.“Phía bắc thành phố đã xây dựng một khu công nghiệp, chúng ta có thể đến đó mua mấy nhà máy có sẵn.” Tần Trác đột nhiên nói."Có thể." Hoa Chiêu lập tức nhìn phòng.Thời gian đầu thành lập đặc khu quy hoạch rất tốt, khu thương mại là khu thương mại, khu công nghiệp là khu công nghiệp.Dù mới thành lập được vài tháng nhưng khu công nghiệp đã sắp hoàn thành.Với tốc độ này của Bằng Thành, nó cũng sẽ nổi tiếng toàn cầu đấy.Hiện tại những nhà máy này được bán hoặc cho thuê cho bên ngoài thuê, điều này đã thực sự thu hút một lượng lớn các nhà kinh doanh nước ngoài.Người một nhà cũng rất ít.Mới mở cửa hơn một năm, người của mình còn đang lập quầy hàng để tích lũy vốn gốc, người như Hoa Chiêu đã sơm tích lũy vốn, dù sao cũng là số ít.Hoa Chiêu chọn trúng nhà máy lớn nhất khu công nghiệp."Đi, mua lại." Cô nói với Tần Trác."Mua? Quá mắc ah? Thuê thì phù hợp hơn." Tần Trác vô thức mà khuyên một câu.Quy mô xưởng đã rộng 100 mẫu, hắn cũng không dám nghe giá.Từ khi Bằng Thành thành lập, giá nhà đất tăng chóng mặt đến mức người ngoài không dám nghe.Khu đất đầu tiên vừa được bán, 40 vạn mét vuông, 20 triệu đô la Hồng Kông, dựa theo tỉ suất hối đoái hiện tại, tính toán xuống đại khái 1 mẫu đất là 10 vạn.Quả thực hù chết hắn."Mua!" Hoa Chiêu cắn răng nói.Một mẫu đất 10 vạn tính toán cái gì, về sau một mẫu đất trên trăm vạn hơn một ngàn vạn thậm chí hơn trăm triệu đều là ăn sáng.Năm 80 tiền tuy đáng giá, nhưng phải xem làm gì. . . Làm cái khác, cũng tiêu không đi ra ngoài, không bằng đầu tư đất đai, rốt cuộc thế nào cũng kiếm lời đấy.Trong tay cô có nhà máy thực phẩm Diêu gia hai năm qua kiếm được tiền, không tiêu ra đặt ở trong ngân hàng chờ bị giảm giá trị sao?"Tốt! Chị nói mua thì mua!" Tần Trác nhìn Hoa Chiêu hai mắt sáng lóng lánh: "Bất quá chị dâu thực sự có tiền!"Trước kia tuy mỗi tháng Hoa Chiêu đều đưa cho hắn tiền, để cho hắn mua phòng ốc mua đất, nhưng khi đó đều rất rẻ, một phòng nhỏ chỉ tầm mấy trăm mấy ngàn, hơn vạn còn rất ít.Hắn tổng cộng cũng không xài bao nhiêu tiền.Hắn cho rằng sô tiền này chính là toàn bộ tiền của Hoa Chiêu rồi, không nghĩ tới bây giờ người ta há mồm là 1000 vạn.Tôn Thượng cũng ghé mắt.Hoa Chiêu không phải là ra nước ngoài học đi sao? Hắn sao cứ cảm giác như là đi cướp ngân hàng vậy hả?1000 vạn, hắn tin tưởng ngươi Diệp gia cũng không có ah! Khẳng định đều là Hoa Chiêu tự mình ở bên ngoài kiếm được đấy.Thật sự là. . . ."Chị dâu, đời này em chỉ theo chị lăn lộn thôi!" Tần Trác lập tức thể hiện lòng trung thành."Ừ, sư phụ, đời này tôi cũng định cô rồi!" Tôn Thượng cũng nói.Đến Bằng Thành, theo dõi sự phát triển nhanh chóng từng ngày ở đây, hắn đối với tương lai tổ quốc, đối với tương lai của mình, đều trở nên phi thường có lòng tin rồi.Cả người cũng một ngày một thay đổi, béo lên như một quả bóng..., bây giờ nhìn đã giống người bình thường rồi."Làm rất tốt, về sau mọi người cùng nhau phát tài." Hoa Chiêu cười nói....Tần Trác cùng Tôn Thượng bắt đầu chạy thủ tục, ngay từ đầu mọi chuyện đều rất thuận lợi.Các nhà máy lớn là khó bán nhất và khó cho thuê.Quá ít người cần mà giá tiền lại quá đắt.Tần Trác đến, quả thực là cứu tinh.Nhưng đợi Tần Trác đem thủ tục chạy được một nửa, lại đột nhiên không thuận lợi.Người ra mặt bắt đầu ra sức từ chối, không tiến hành bước tiếp theo rồi."Chuyện gì đã xảy ra?" Hoa Chiêu hỏi."Em cũng không hiểu nổi." Tần Trác nói."Là có người tranh cướp sao? Có phải doanh nhân nước ngoài?" Tôn Thượng suy đoán nói.Dù sao bọn họ là người địa phương, sức cạnh tranh không bằng các doanh nhân nước ngoài. Nhiều chính sách mở cửa cho các doanh nhân nước ngoài mà không mở cửa cho họ."Đi hỏi thăm một chút." Hoa Chiêu nói với Lưu Minh.Nghe ngóng tin tức, vẫn là mấy người Lưu Minh đáng tin cậy.Quả thực, ngày hôm sau Lưu Minh mang về một tin tức khiến Hoa Chiêu rất kinh ngạc."Là có người tranh dành, bất quá không phải doanh nhân nước ngoài, cũng là người trong nước." Lưu Minh nói."Vậy hắn có năng lực gì mà cạnh tranh? Ai có thể kiếm được qua Tần đại công tử tôi?" Tần Trác lập tức hô.Hắn ngược lại cũng không ngoan cố, biết lợi dụng thân phận của mình làm việc.Dù sao hắn lại không làm chuyện gì phi pháp, không sợ!Hắn là con trai duy nhất của Tần Hướng Đông, cháu ngoại của Diệp Chấn Quốc, trước khi luôn cho hắn một đường đèn xanh.Lưu Minh nhìn Hoa Chiêu nói: "Lúc này là tiểu quỷ khó chơi, thương nhân kia cũng không phải thực sự nghĩ đến cái nhà máy kia, là một người giựt giây hắn đấy.""Ai? Có liên quan tới tôi?" Hoa Chiêu hỏi."Ân, người đó tên là Lý Phong, người Thượng Hải, nghe nói là bởi vì cô đắc tội mẹ hắn, đuổi mẹ hắn ra khỏi nhà, cho nên hắn mới muốn làm khó cô." Lưu Minh nói.Lý Phong không gạt việc này, thậm chí truyền cho mọi người đều biết.Hắn muốn cho mọi người biết rõ, đắc tội người của hắn không có kết cục tốt!Đương nhiên ở trong miệng hắn, mẹ hắn chính là một bà lão cơ khổ đáng thương, Hoa Chiêu chính là một ác bá không thèm nói đạo lý.Không chỉ khiến người mẹ già yếu của hắn lên cơn đau tim vì tức giận mà còn đuổi bà ra đường và khiến bà trở thành kẻ vô gia cư.Chính người bạn của hắn biết tin đã có lòng đón nhận mẹ hắn, nếu không vào mùa đông, mẹ hắn sẽ chết cóng!Hắn cùng Hoa Chiêu không đội trời chung!Hắn vừa mở mồm nói, mấy đồng nghiệp trong đơn vị đều chung mối thù rồi, không cần hắn cầu ai, bắt đầu tập thể chống lại Hoa Chiêu, làm khó cô.Mà ngay từ đầu không có làm khó Tần Trác, là vì bọn hắn cho rằng Tần Trác là người mua, kết quả lúc xem hợp đồng, người mua là Hoa Chiêu.Vừa lúc bị Lý Phong quản việc này trông thấy.Tên hiếm thấy, hơn nữa gần đây hắn lại thường xuyên treo ở trong lòng, lập tức nghĩ đến là ai.Hoa Chiêu có tiền như vậy, không thể nghĩ đến người thứ hai.Bất quá cho dù không phải, đánh nhầm cũng không sao, ai bảo cô cùng người đáng ghét kia có cùng một cái tên?Hoa Chiêu trừng mắt nhìn, thật không nghĩ tới, ở đây còn có thể gặp được con trai của bà Lý.Bất quá mẹ không nói đạo lý, sinh ra người con không nói đạo lý, hợp tình lý."Tình huống như thế nào?" Tần Trác cùng Tôn Thượng đều tò mò hỏi.Hoa Chiêu không có việc gì thì đuổi một bà lão làm gì? Khẳng định là đối với phương đã làm chuyện gì đó!Hoa Chiêu nói cho hai người chuyện khu nhà cũ của Diêu gia.Quả nhiên, là đối phương không đúng."Nhưng là phân rõ phải trái cũng vô dụng." Tần Trác hỏi: "Làm sao bây giờ?""Làm sao bây giờ?" Hoa Chiêu thô tục nói: "Làm hắn!"Cô thích nhất là xử lý những người không đi theo con đường đúng đắn, vì không có gánh nặng tâm lý khi làm điều đó.



Bạn cần đăng nhập để bình luận