Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 818 - Anh Lại Uy Hiếp Tôi Sao?



Chương 818 - Anh Lại Uy Hiếp Tôi Sao?



Chương 818: Anh Lại Uy Hiếp Tôi Sao?Một người đột nhiên bước ra từ phía sau người công nhân và mỉm cười với Hoa Chiêu.Hoa Chiêu sững sờ, ngoài ý muốn nói: "Hoá ra là Hạ tiên sinh."Người tới chính là Hạ Kiến Ninh.Hạ Kiến Ninh đi vào nhà kính, đứng ở trước mặt Hoa Chiêu, nhìn cô cùng Vân Phi bên cạnh."Đã lâu không gặp, tiểu gia hỏa cũng đã lớn như vậy rồi." Hạ Kiến Ninh có chút cảm khái.Lúc ấy hắn muốn ngăn cản không cho cô xuất ngoại, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không ra tay.Cô đi lần này, chính là hơn hai năm.Mà hắn, cũng vừa mới từ Bằng Thành trở về."Sắc mặt Hạ tiên sinh thoạt nhìn không tốt lắm." Hoa Chiêu nói.Hạ Kiến Ninh tinh thần thoạt nhìn không tệ, nhưng sắc mặt lại trắng bệch giống như tuyết bên ngoài kia, xem ra không được khỏe mạnh lắm.Hạ Kiến Ninh đưa tay che miệng, ho khan một tiếng, cười nói: "Chiêu tiểu thư so với trước kia càng thêm kiều diễm rồi."Chiêu tiểu thư? Hoa Chiêu nháy mắt mấy cái, xem nhẹ xưng hô mới lạ này của hắn.Bất quá cũng cũng may, so với gọi Hoa cô nương, Hoa tiểu thư còn đỡ hơn một chút."Hạ tiên sinh tới tìm tôi có chuyện gì?" Hoa Chiêu trực tiếp hỏi."Vẫn không khách khí như vậy, hàn huyên thêm hai câu cũng không được sao?" Hạ Kiến Ninh cười nói."Tôi sợ hãi." Hoa Chiêu nói: "Tôi sợ thêm với anh hai câu, sẽ không cẩn thận lọt xuống cái hố nào đó."Hạ Kiến Ninh cười ha ha: "Không đến mức."Sau khi cười to lại ho rất mạnh.Hạ Kiến Ninh che miệng, rất lễ phép mà nghiêng người tránh đi Hoa Chiêu cùng Vân Phi.Hoa Chiêu không thể không cảm thán, người này tuy tà tính, nhưng tư thái làm người thực sự không thể bắt bẻ."Nhân sâm đã dùng hết sao?" Hoa Chiêu trực tiếp hỏi.Hạ Kiến Ninh ho khan một lúc mới dừng lại, sắc mặt đỏ lên vài giây, sau đó lại trở nên tái nhợt.Hắn gật gật đầu: "Còn thừa một chút, cho nên không thể không trì hoãn công việc ở Bằng Thành, trở lại thủ đô tìm cô.""Anh đi Bằng thành công tác?" Hoa Chiêu ngạc nhiên nói."Đúng vậy." Hạ Kiến Ninh nhìn cô một cái cười nói: "Bằng không thì cô trở lại lâu như vậy, tôi đã sớm tới thăm cô rồi."Lời nói ra có chút. . . .Hoa Chiêu lựa chọn xem nhẹ."Anh ở Bằng Thành làm công tác gì?" Hoa Chiêu hỏi."Phó thị trưởng, như thế nào? Kinh ngạc sao?" Hạ Kiến Ninh cười nói: "Mấy cái nhà xưởng của cô, vừa vặn đều do tôi quản."". . . . Anh lại uy hiếp tôi?""Không phải, đừng hiểu lầm." Hạ Kiến Ninh cười nói: "Tôi làm sao dám uy hiếp cô, tôi chỉ nói thật, thuận tiện, lại bàn bạc chuyện làm ăn với cô mà thôi.""Hạ tiên sinh còn có 60 vạn sao?" Hoa Chiêu không khách khí nói."Rất nhiều lần 60 vạn." Hạ Kiến Ninh nói.Hai năm qua, hắn cũng không nhàn rỗi.Trên thực tế, từ sau khi tiêu 60 vạn, hắn liền không nhàn rỗi rồi.Hắn phát hiện, khẩu vị Hoa Chiêu rất lớn, hắn sợ chính mình không có tiền, không thỏa mãn được khẩu vị lớn của cô.Mà sau khi mở cửa, hắn càng nắm lấy cơ hội, buôn bán lời rất nhiều tiền.Những chuyện này đều không cần hắn tự mình làm, có rất nhiều người hỗ trợ.Hoa Chiêu chớp mắt: "Hiện tại giá hàng lên nhanh, nhân sâm của tôi cũng tăng giá rồi."Hạ Kiến Ninh hít sâu: "Cô nói, tôi nghe."Sau nửa ngày Hoa Chiêu vẫn không nói chuyện.Bán, hay không bán, là một vấn đề.Lúc trước bán cho Hạ Kiến Ninh, là vì cô nghèo, cô thiếu 60 vạn kia. Cũng bởi vì cô không đem Hạ Kiến Ninh để vào mắt.Nếu như hắn dám làm chuyện gì quá phận, cô sẽ tới rút củi dưới đáy nồi, để cho nhân sâm hắn mua đều biến thành rễ cỏ, chẳng những 60 vạn nước dội lá môn, người cũng muốn xong rồi.Hiện tại mấy năm qua đi, Hạ Kiến Ninh không làm chuyện gì quá phận.Chuyện Hạ Lan Lan kia không tính, lúc đó Diệp Thâm trở về đã báo, phàm là những chuyện không có hại cho mình, Hoa Chiêu đều không mang thù ~Nhưng hiện tại, Hạ Kiến Ninh đi Bằng Thành, chưởng quản nhà máy của cô?Đáy mắt Hoa Chiêu có chút lạnh, cô không thích bị người khác khống chế."Thật sự hung dữ ah. . . ." Cảm giác được địch ý của cô, thậm chí là sát khí, Hạ Kiến Ninh lui về phía sau một bước: "Tôi thật sự muốn cùng cô hợp tác thật tốt. Tôi cam đoan sẽ không làm gì với nhà máy của cô, tôi còn sẽ vì cô hộ giá hộ tống, không tốt sao?""Không tốt." Sau lưng Hạ Kiến Ninh có người nói.Diệp Danh đi đến.Hoa Chiêu thở phào, bán hay không bán nhân sâm cho Hạ Kiến Ninh, thực tế đối với Diệp gia cũng có ảnh hưởng rất lớn, đây là chuyện của cả Diệp gia."Anh cả, hắn muốn mua nhân sâm, việc này anh làm chủ." Hoa Chiêu nói ra."Được." Diệp Danh gật đầu, cao thấp quét mắt Hạ Kiến Ninh cười nói: "Nếu là tôi làm chủ, tôi đây liền làm chủ cự tuyệt."Hạ Kiến Ninh lại không cười với anh, mặt không biểu tình nói: "Tôi khuyên anh vẫn nên nghĩ kỹ."Diệp Danh lại cười đến càng vui vẻ hơn: "Mạng còn đang ở trong tay người khác, còn có thể kiêu ngạo như vậy, Kiến Ninh, có phải anh bị bệnh đến hồ đồ rồi không?"Hai người ngang hàng, cùng tuổi, thậm chí là bạn học, Diệp Danh nói một câu này với Hạ Kiến Ninh rất thân thiết ~Nhưng anh lại nói những lời đe doạ đến tính mạng."Chuyện hợp tác cả hai cùng có lợi, tại sao anh phải cự tuyệt?" Hạ Kiến Ninh bề ngoài giống như không hiểu mà hỏi thăm.Diệp Danh liếc xéo hắn, cười lạnh.Hắn thực sự không hiểu sao?Giả bộ mà thôi!Hạ Kiến Ninh ra tay mấy lần, nhằm vào Hoa Chiêu, đều bị anh ngăn cản trở về, Hoa Chiêu không biết mà thôi."Chúng ta đi thôi." Diệp Danh chẳng muốn cùng hắn tiếp tục đánh thái cực, nói với Hoa Chiêu."Dạ." Hoa Chiêu tất nhiên sẽ không phản đối, mang theo bọn nhỏ đi ra.Hạ Kiến Ninh nhìn bóng lưng hai người, sắc mặt lạnh lùng như tuyết.Không tệ, nửa năm qua, hắn tuy không trở về, nhưng xác thực không nhàn rỗi, vụng trộm làm không ít chuyện.Đáng tiếc đều không thành công.Người Diệp gia rất bảo hộ Hoa Chiêu.Bất quá, hắn sẽ không buông tha đấy, đây là nữ đầu bếp hắn đã sớm định...."Anh cả, hắn đã làm cái gì sao?" Trên đường trở về, Hoa Chiêu hỏi.Cô nhớ rõ lần trước Diệp Danh gặp Hạ Kiến Ninh, còn cười cười nói nói đây này, tuy cũng không phải cười thật.Nhưng lần này, quả thực có sát khí."Em về sau đi ra ngoài cẩn thận một chút, nhất định phải mang thêm người, hắn không có ý tốt." Diệp Danh nói ra."Dạ?" Hoa Chiêu rất ngạc nhiên: "Hắn chẳng lẽ còn muốn bắt cóc em sao?"Diệp Danh nhíu mày: "Theo lý thuyết sẽ không, nhưng Hạ Kiến Ninh này. . . Người đã sắp chết, ai biết hắn sẽ làm ra chuyện gì!"Hạ Kiến Ninh bây giờ là người có thân phận rồi.Trước kia cũng có, nhưng chỉ là thư ký, ít xuất hiện trước mặt người khác. Hiện tại không giống với lúc trước, coi như là lãnh đạo một phương rồi, theo lý sẽ không làm ra chuyện quá hoang đường.Nhưng hắn vốn chính là một tên điên!Lại không mua được nhân sâm kéo dài tính mạng, là tên điên sắp chết, ai biết hắn sẽ làm gì?Diệp Danh nói ra: "Nhân sâm, anh định bán cho hắn đấy, chỉ có điều muốn kéo dài một chút, treo hắn lên."Đối với một tên điên, anh có vài phần kiêng kị, vì an toàn của Hoa Chiêu mà cân nhắc, anh không muốn đem Hạ Kiến Ninh bức đến đường cùng.Anh biết rõ Hạ Kiến Ninh mấy năm này buôn bán lời rất nhiều tiền, có nhiều tiền như vậy muốn thuê mấy người làm chuyện gì đó, rất đơn giản."Chúng ta đây sẽ bị hắn uy hiếp cả đời sao?" Hoa Chiêu có chút im lặng."Làm sao có thể?" Diệp Danh cười nói: "Hắn sao có thể sạch sẽ chứ, anh đã phái người nhìn chằm chằm vào, chuyện còn lại cứ giao cho anh."Anh cả đã nói như vậy, Hoa Chiêu an tâm.Diệp Danh liền trực tiếp lái xe trở về nhà.Hôm nay là cuối tuần, Diệp Mậu nghỉ ngơi, đã hẹn trước rồi, người một nhà họp mặt.Vào cửa, Hoa Chiêu liền thấy một người phụ nữ ngồi ở bên cạnh Diệp Thành, đang cùng Miêu Lan Chi nói chuyện phiếm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận