Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 281 - Báo Cho.



Chương 281 - Báo Cho.



Chương 281: Báo Cho.Hoa Chiêu sờ lên tóc của Tiểu Cần, cũng không có giấu diếm, đơn giản nói: "Một nhà Hoa Sơn mọi người cũng biết a? Cũng không biết vì sao, thù hận với nhà bọn họ ngày càng lớn, ngay từ đầu là con trai trưởng của Hoa Sơn đến chân núi gặp phải ông nội của con, muốn đẩy ông ấy vào chỗ chết, lấy đá ném cho ông ấy đến đầu rơi máu chảy."Mọi người cả kinh, nhìn về phía đầu Hoa Cường, quả nhiên còn có thể trông thấy miệng vết thương còn chưa hoàn toàn biến mất."Kết quả cây đại thụ bên cạnh đột nhiên đổ, đem Hoa Đại Ngưu đè phía dưới, đưa đến bệnh viện đã phải cắt bỏ chân, tiền thuốc men vẫn là con cho bọn họ mượn đấy. Ai biết hắn ra viện không bao lâu, Hoa Tứ Ngưu con trai thứ tư của Hoa Sơn nửa đêm cầm dao đến nhà con, ý định giết người phóng hỏa, kết quả bị con phát hiện, đánh ngất xỉu."Mọi người kinh ngạc đến không biết nói cái gì cho phải.Tuy họ đều là trải qua sóng to gió lớn của đời người, nhưng bọn họ không nghĩ tới, bây giờ ở nông thôn, anh em ruột trong nhà còn có thể phát sinh chuyện ác liệt như vậy."Hoa Tứ Ngưu bị bắt, bị kết án, kết quả con trai của Hoa Nhị Ngưu lại xuất hiện, đem Tiểu Cần lừa gạt đến bờ sông nhỏ, đánh cho ngất rồi ném vào trong sông, may mắn con phát hiện kịp thời, bằng không thì cũng đông lạnh chết rồi."Hoa Chiêu nói xong, Trương Quế Lan lại nghĩ tới tình cảnh lúc ấy, đem Tiểu Cần ôm chặt vào trong ngực, bà thiếu chút nữa liền mất đi đứa con gái này rồi.Cảm nhận được sự bảo vệ của mẹ, Tiểu Cần đã quên lúc đó sợ hãi như thế nào, tựa ở trong ngực mẹ nở nụ cười. Trước kia cô bé không sao cảm nhận được loại cảm giác ấm áp này, hiện tại cảm nhận được, cảm thấy thật tốt, tốt đến nỗi làm cho cô bé quên hết sợ hãi.Hoa Chiêu nhìn cô bé cười cũng cười theo.Cô lựa chọn ăn ngay nói thật, bởi vì mấy người nhà Hoa Sơn kia sẽ không bị giữ ở nơi thâm sơn cùng cốc ấy cả đời đấy, hiện tại đã là năm 76, lập tức sẽ hủy bỏ các loại thư giới thiệu rồi, nhân dân cả nước tự do đi lại nha. Có lẽ ngày nào đó một nhà Hoa Sơn lại sẽ đi đến trước mặt cô.Cô phải cho nhà họ Diệp biết mấy người đó là người như thế nào.Lúc này người Diệp gia mới kịp phản ứng, Diệp Mậu lập tức hỏi: " Hoa Tứ Ngưu kia bị phán quyết bao nhiêu năm?""15 năm." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Mậu gật gật đầu, sắc mặt tốt hơn một chút, không tính là quá nhẹ. Bằng không thì ông sẽ đến chào hỏi và yêu cầu cho bọn hắn phúc thẩm rồi."Cái gia đình này là loại người gì vậy ah! Như thế nào mà có thể ác như vậy ah!" Miêu Lan Chi kéo tay Hoa Chiêu: "Lúc đó có doạ con sợ không? Có làm bị thương đứa nhỏ không? May mà mọi người đã đi khỏi đó! Bằng không thì cũng không biết về sau sẽ thế nào đây này!"Bà nghe thấy nghe liền cảm giác sợ đến nổi da gà, hơn nửa đêm bị người xông vào trong nhà, ý định sát hại tính mệnh, là chuyện đáng sợ cỡ nào!"Đúng rồi, lúc trước con và anh trai đi tìm nhà, xem xong chưa?" Miêu Lan Chi hỏi Diệp Thư.Hai người ngày đó nhận được điện thoại của Hoa Chiêu về sau liền thường xuyên đi ra ngoài, đừng tưởng rằng bà không biết bọn chúng đi làm cái gì. Bọn chúng không nói, tự nhiên sẽ có người nói cho bà biết.Hiện tại có nhà để trống, đều là những người có chút lai lịch đấy, loại người này gia đình nào có gió thổi cỏ lay gì đó tự nhiên sẽ rơi vào trong lỗ tai bà.Hai ngày này còn có người đến tìm bà nghe ngóng, nhà mình phòng ở cũng không phải không đủ ở, tại sao lại muốn mua? Mua cho Diệp Danh?Về sau bà hỏi Diệp Thư, Diệp Thư nói là cả nhà mẹ của Hoa Chiêu sẽ cùng tới, trong lòng bà vẫn không thoải mái trong chốc lát, thật sự là một người đắc đạo gà chó cũng thăng thiên, con gái đến thủ đô rồi, cả nhà đều muốn cùng tới.Có công tác sao? Có hộ khẩu sao? Lương thực đã chuyển tới sao? Không có cái gì, mua cái nhà cũng là miệng ăn núi lở.Nhưng cũng không ở trong nhà bà, lại không ăn cơm nhà bà, bà cũng không có ý tứ quản.Sau đó bà liền thật sự không có quản, không biết nhà ở đã tìm được chưa."Đã tìm được 2 căn, trong chốc lát sẽ đi xem." Diệp Thư nói ra."Mẹ có mấy người đồng nghiệp, trong nhà hình như cũng có căn nhà cũ muốn bán, trong chốc lát mẹ cũng đi hỏi thăm một chút!" Miêu Lan Chi nói ra.Nhà đồng nghiệp bà đều là đơn vị phân phòng ốc, sau đó trong nhà lúc trước bị lấy đi đã trả trở về rồi, rất nhiều người bởi vì các loại nguyên nhân, liền muốn bán đi. Không bán đi cũng bị con cái người thân xâu xé rồi.Hoa Chiêu cũng không có cự tuyệt, vui vẻ nói: "Tốt tốt." Có nhà tự nhiên sẽ không chê ít đấy, dù sao hiện tại tiền cũng không dùng vào việc gì, muốn đi ra ngoài đầu tư làm kinh doanh cũng phải nghẹn lấy, nghẹn đến thêm vài năm nữa.Hơn nữa khi đó làm kinh doanh cũng không cần bao nhiêu tiền vốn.Nghĩ đến tiền, cô cũng nên gọi điện thoại cho Hạ Kiến Ninh rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận