Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 666 - Chỉ Cho Em Một Con Đường Sáng.



Chương 666 - Chỉ Cho Em Một Con Đường Sáng.



Chương 666: Chỉ Cho Em Một Con Đường Sáng.Diệp Danh nghe được ý tưởng Diệp Thư chuyển đạt, ngồi ngốc trên ghế cả buổi, đột nhiên bật cười."Thì ra con bé có thể nghĩ đến loại biện pháp này. . .""Đúng vậy a." Diệp Thư có chút tỉnh táo lại, nhưng trong lòng vẫn rất kích động: "Anh nghĩ xem đầu óc lớn lên như thế nào vậy? Sao lại nhiều chủ ý như vậy!""Chủ ý này, thật sự có thể kiếm được nhiều tiền như vậy sao?" Cô hỏi anh cả.Diệp Danh gật đầu: "Đương nhiên có thể, đây là một sổ sách rất rõ ràng."Chỉ là chụp ảnh cho người ta, một tấm kiếm được mấy mao, có cái gì mà không thể tưởng tượng được?Không thể tưởng tượng được chính là loại hình thức này.Trước kia, đều là mọi người đến tiệm chụp ảnh, hiện tại là người chụp ảnh chủ động đi qua.Cái này khẽ động, chính là hơn mười vạn. . . .Con bé nghĩ về nó một cách dễ dàng, lại cho đi."Anh cả, chúng ta thực sự làm?" Diệp Thư hỏi."Làm, vì cái gì mà không làm? Lại không phạm pháp." Diệp Danh cười nói.Anh lập tức hành động, tìm tới nhiều người nữa.Bất quá vì để cho chuyện này càng thêm hợp pháp, những người này trên danh nghĩa đều trực thuộc một tiệm ảnh nhỏ gần như đóng cửa.Về sau mỗi tấm hình, cũng sẽ phân cho tiệm ảnh một chút tiền lời.Tất cả đều vui vẻ.Sáng sớm hôm sau, tất cả các cửa lớn của trường học liền xuất hiện một người chuyên môn phụ trách chụp ảnh.Quả nhiên rất được hoan nghênh.Tiệm chụp ảnh đều là đứng yên đấy, muốn chụp ảnh chỉ có thể đến chỗ bọn hắn.Nhưng thật ý nghĩa biết bao khi được chụp một bức ảnh trước cổng trường trong ngày đầu tiên vào đại học của mình?Chưa kể rẻ hơn ngoài tiệm ảnh, thậm chí có đắt hơn tiệm ảnh họ cũng sẵn lòng.Hơn nữa là chụp ảnh trước rồi mới thanh toán nên không tồn tại vấn đề lừa đảo.Đây là phúc lợi của tiệm ảnh người ta cho sinh viên bọn hắn ah ~Lần này, cũng đả kích rất nhiều đối thủ đang rục rịch cạnh tranh.Một cuốn cuộn phim rẻ là ba bốn mươi đồng, đắt thì 50-60, đến 70-80 đồng, thoáng cái để họ lấy hàng chục hay hàng trăm cuộn cùng một lúc?Không có tiền!Đồng thời mua nhiều cuộn phim như vậy, Diệp Danh cũng không có tiền, anh mượn tiền Hoa Chiêu đấy.Ba người cũng đã nói rồi, kiếm được tiền Hoa Chiêu chiếm 4 phần, anh và Diệp Thư mỗi người ba phần.Hoa Chiêu nói không cần, hai người đều là một bộ cô nói gì cũng vậy, chỉ thông báo cho cô một tiếng, sau đó xoay người bận rộn công việc rồi.Kỳ thật Diệp Danh cũng muốn kiếm tiền. . . .Trước kia không có ý nghĩ này, nhưng có lẽ là ly hôn rồi, trong nhà lại bị lải nhải, có lẽ là mỗi ngày bị Hoa Chiêu "Mua nhà, mua nhà" tẩy não rồi.Anh cũng muốn kiếm tiền mua một căn nhà.Tốt nhất là cách nhà Tiểu Thâm gần một chút, thuận tiện cho anh thăm bảo bảo....Mọi chuyện tiến triển rất thuận lợi, Diệp Thư mỗi ngày đi sớm về trễ, trên mặt đều là phấn khởi.Thấy vậy Miêu Lan Chi cho rằng cô ấy nói chuyện yêu đương rồi, cũng không dám hỏi, chỉ sợ hỏi sẽ thất bại.Hôm nay, Tần Trác tràn đầy sức sống mà chạy đến rồi, tiến đến liền trực tiếp tìm Hoa Chiêu."Chị dâu hai, chị cũng chỉ cho em một cách kiếm tiền đi!” Hắn đã nghe được tiếng gió.Không cần Diệp Danh nói tỉ mỉ, chỉ nhìn, hắn đã hiểu, trong lòng cái sổ sách kia cũng coi như tính được rõ ràng, sau đó liền không thở nổi rồi.Những “thương vụ lớn” mà hắn tự hào trước đây chẳng thấm vào đâu so với những gì họ đang làm.Hắn vốn ý định kéo Hoa Chiêu nhập bọn mua bán, nếu lỗ cũng chỉ mất mấy ngàn đồng, hiện tại cũng xấu hổ mà nói ra."Cậu còn chưa đi nha, chị còn tưởng rằng cậu đã trở về đi học đây này." Hoa Chiêu nói ra."Vốn ngày hôm qua phải đi đấy, nhưng nghe nói chuyện của chị, em liền không đi được nữa. . ." Tần Trác thành thật nói.Hoa Chiêu nhìn hắn nháy mắt mấy cái, lên đại học hai năm cũng không biết tên của giáo viên, có thể thấy được hắn thích buôn bán thế nào."Hiện tại ở phía nam cậu đang buôn bán thứ gì?" Hoa Chiêu hỏi.Nghe cô nói hai chữ "buôn bán", Tần Trác liền phản xạ có điều kiện mà nhìn bốn phía, phát hiện trong phòng không có người ngoài, hắn mới yên tâm.Hoa Chiêu đối với phản ứng này của hắn rất hài lòng.Tuy đã sắp mở cửa rồi, nhưng tất cả mọi người là kẻ mù qua sông mò mẫm mà đi, "Nhà buôn" vẫn là một thân phận nguy hiểm. Bán sai giá, sai đồ sẽ phải ngồi tù.Phải đến những năm 1990, tội danh này mới được hủy bỏ.Hắn có thể tỉnh táo, không thấy tiền là sáng mắt, cô cũng an tâm."Em trước kia chỉ bán mấy món đồ chơi, văn phòng phẩm, đồng hồ, máy ghi âm, đồ trang trí gì đấy." Tần Trác nói ra.Đều là những thứ người trẻ tuổi cần đấy, thị trường cũng lớn."Còn có băng từ." Hắn nói ra: "Trước kia còn muốn lôi kéo chị làm một trận đấy. . . Chúng ta mua máy móc tự mình ghi âm lại, một bàn có thể kiếm được không ít tiền."Hoa Chiêu gật đầu, tên nhóc này rất tinh mắt, đây là một ngành sản xuất siêu lợi nhuận vào thời điểm này.Thời buổi này không có chuyện “vi phạm bản quyền”, mười hai năm nữa muốn mua được một cuộn băng xịn sẽ không dễ chút nào.Bất quá hiện tại làm cái này cũng rất nguy hiểm, bởi vì nó đang bị lan truyền là "nhạc đồi truỵ”, bắt được vấn đề cũng không nhỏ.“Tốt hơn hết là không nên làm cái này mà đổi một cái khác.” Hoa Chiêu nói."Dạ dạ dạ!" Tần Trác một gương mặt em bé, gật đầu như đảo tỏi, đặc biệt nhu thuận: "Kính xin chị dâu hai chỉ cho em một đường sáng! Chị nghĩ kế em xuất lực, đến lúc đó kiếm được tiền mỗi người một nửa!"Hắn ngược lại là người hiểu chuyện, cũng biết anh em ruột tính toán rõ ràng.Ý tưởng vàng của người ta không thể lấy không.Như vậy rất tốt ah. . . Hoa Chiêu nhìn hắn cười cười: "Sao không nói anh cả đem thị trường chụp ảnh của thành phố nơi cậu học mà làm? Một năm cũng kiếm được không ít."Tần Trác quả thật có chút động tâm, nhưng hắn lắc đầu: "Đó là việc kinh doanh của anh cả và chị cả, em cũng không tham gia nữa, em nghĩ sẽ làm một cái mới ~ "Hắn biết buôn bán, người hùn vốn càng ít càng tốt.Lần này, hắn chỉ muốn cùng Hoa Chiêu hai người hùn vốn."Vậy cậu hãy chờ một chút, đợi sang năm, quang minh chính đại mà làm." Hoa Chiêu nói ra: "Đối với việc buôn bán hiện tại, hãy bỏ đi, đặc biệt là máy ghi âm, đồng hồ cái gì đấy, đều là hàng nhập lậu a?""Rốt cuộc cũng là buôn lậu, không tốt, một khi bị bắt được, Diệp gia cũng không bảo vệ không được cậu. Hoặc là bởi vì cậu là người Diệp gia, ngược lại sẽ bị người ta nắm chặt không thả."Tần Trác đã trầm mặc, thật ra hắn mỗi ngày đều chờ đợi lo lắng đấy, cũng bởi vì những vật kia lai lịch bất chính.Bất quá hắn không phải là một con buôn, hắn là người mua lại, thậm chí là mua lại của những người mua trước, chỉ buôn bán nhỏ đấy, loại người như hắn ở phía nam quá nhiều, trước mắt cũng không có người quản, hắn mới dám làm."Sang năm có thể chính quang minh chính đại mà đã làm?" Tần Trác có chút nghi ngờ nói."Có thể, đến lúc đó có thể mở cửa tiệm, có thể khai mở nhà máy, có thể bán buôn, bán lẻ theo ý muốn, cậu muốn bán cái gì liền bán cái đó.""Oa!" Tần Trác kinh ngạc mà hô: "Anh cả nói cho chị sao? Anh ấy cũng không nói với em!"Hoa Chiêu cười cười không lên tiếng. Cô định nói không phải, tên nhóc này lại không có lòng tin."Cho nên nhiệm vụ của cậu bây giờ chính là trở về học tập thật tốt, nếu không tốt nghiệp, đến lúc đó sẽ không dễ nghe rồi." Hoa Chiêu nói ra: "Thuận tiện ngẫm lại tương lai cậu muốn làm gì? Mở nhà máy? Hoặc là mở tiệm gì. Cuối năm lúc trở lại cho chị một bản kế hoạch, chị sẽ nhìn xem đầu tư bao nhiêu."Hiện tại mặc kệ làm gì, chỉ cần hắn dám làm, hắn có thể mở bất cứ xưởng sản xuất hay cửa hàng nào đó đều có thể kiếm tiền.Chỉ là kiếm được nhiều hay ít mà thôi."Chị dâu hai, chị không phải đã nghe lời ba mẹ em nói..., nên lừa em trở về trường chứ?" Tần Trác hoài nghi mà hỏi thăm.Hoa Chiêu chỉ cười cười: "Thích tin hay không, chính mình nắm chắc."Tần Trác tâm sự nặng nề mà thẳng bước đi.Đáy lòng hắn vẫn tin tưởng Hoa Chiêu đấy, có cô ở phía trước chỉ ra con đường kinh doanh sáng chói, hắn đối với Hoa Chiêu đã mê tín.Hắn chỉ là đang nghĩ, sang năm hắn muốn làm gì....Hai ngày sau đó, chính thức khai giảng, Hoa Chiêu gặp được tất cả bạn học cùng giáo viên, im lặng mà trải qua vài ngày trong cuộc sống đại học, sau đó phải xin nghỉ rồi.Về nhà chờ sinh.Cô có một loại dự cảm, mấy ngày gần đây nhất sẽ sinh.Quả nhiên, vào ngày 10 tháng 4, cô sinh một bé gái.



Bạn cần đăng nhập để bình luận