Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 955 - Xem Náo Nhiệt.



Chương 955 - Xem Náo Nhiệt.



Chương 955: Xem Náo Nhiệt.Diệp Thâm dùng ngón tay lồng vào mái tóc dài của cô, cảm xúc trơn mượt làm cho anh yêu thích không buông tay."Sớm đã quên bộ dáng gì rồi, năm đó anh cũng chỉ mới mười mấy tuổi, hôn ước cái gì, đều là đùa giỡn đấy." Diệp Thâm nói ra.Miêu gia làm việc, từ trước đến nay không từ thủ đoạn, lúc ấy Miêu Lan Chi tuy không đồng ý, nhưng sau khi Diệp Chấn Quốc được phóng thích đã mạnh mẽ thu thập Miêu gia.Miêu gia trước khi đi còn thả ra tiếng gió, nói hai nhà đã thân lại càng thêm thân rồi, lễ đính hôn cũng xử lý rồi, chỉ đợi đến khi mấy đứa nhỏ trưởng thành sẽ kết hôn.Lúc ấy tin tức truyền đi, rất nhiều người đều đến tìm Miêu Lan Chi xác nhận.Chuyện này chỉ là không nhắc tới mà thôi, nhắc tới, nếu thế hệ trước ở thủ đô còn sống, nhất định sẽ nhớ tới.Diệp Thâm cảm thấy mình nên tranh thủ thời gian thẳng thắn, bằng không thì lại để cho Miêu gia lấy thêm chuyện này ra nói, anh sẽ xong đời.Hoa Chiêu đâm đâm lồng ngực anh: "Thật sự?"Diệp Thâm duỗi tay nắm chặt ngón tay trắng tinh mảnh khảnh của cô, ngậm trong miệng, anh thích bộ dạng cô giả vờ giận dỗi, thông minh lại đáng yêu."Bất quá anh nhớ được mấy người chị em họ này lớn lên đều rất xinh đẹp đấy, bộ dạng người Miêu gia cũng không tệ." Anh muốn tiếp tục trêu chọc cô.Hoa Chiêu gật đầu, hai gien ưu tú kết hợp mới có thể sinh ra người đàn ông đẹp như Diệp Thâm."Dù xinh đẹp khẳng định cũng không bằng em đấy." Hoa Chiêu dùng tay kia vặn nửa vòng quanh eo anh.Vốn định vặn một vòng đấy, đáng tiếc trên người anh một chút mỡ thừa cũng không có, vặn không được."Chớ lộn xộn." Diệp Thâm giọng khàn khàn, đè xuống bàn tay nhỏ bé đang làm loạn.7 tháng rồi, về sau không thể "Hành động thiếu suy nghĩ" rồi, anh phải khắc chế.Hoa Chiêu lại không nghĩ sẽ khắc chế, cô biết rõ thân thể của mình, hoàn toàn có thể chịu đựng được.Hai tay cô dùng sức, thoáng cái đã đem Diệp Thâm đè lại, giống như năm đó vậy. . . . .Sáng sớm hôm sau, Hoa Chiêu giãy dụa đứng lên, hôm nay cô muốn đi cùng Miêu Lan Chi.Ngày hôm qua tuy cô nói rất tốt rồi, nhưng khúc mắc vài thập niên dùng một câu hai câu nói liền có thể cởi bỏ sao?Ít nhất phải ba bốn câu. . . .Cô lại đi cam đoan một lần nữa, để cho bà ấy triệt để yên tâm."Hôm nay anh chỉ có thể đưa em đi qua, buổi chiều anh có việc." Diệp Thâm nói ra."Chuyện gì?" Hoa Chiêu hỏi: "Vị trí công tác mới đã định rồi? Lại đi làm nhiệm vụ? Đi nơi nào?""Không có."Thấy cô trừng lớn mắt, đáy mắt hiện lên chút sợ hãi.Diệp Thâm lập tức đau lòng mà đem người ôm vào trong ngực: "Đừng sợ, không phải làm nhiệm vụ, anh chỉ đi gặp mấy người bạn cũ, buổi tối khả năng sẽ về muộn một chút."Thân thể Hoa Chiêu lúc này mới thả lỏng.Diệp Thâm vuốt vuốt tóc cô: "Yên tâm, về sau cho dù làm nhiệm vụ, địa điểm xa anh cũng không đi.""Dạ." Hoa Chiêu tựa ở trong ngực anh lên tiếng, cũng không nói tin hay không.Loại chuyện này nếu cô tin thì có thể quyết định sao?Cô chỉ có thể cầu nguyện nguyện vọng của mình có thể thực hiện, cô không muốn lại cùng anh tách ra, không muốn lại sống trong chờ đợi lo lắng."Vân Phi bọn chúng. . ."Cô càng không muốn mấy đứa Vân Phi lúc nhỏ thiếu thốn bóng cha.Bất quá chuyện này thực không phải bọn họ có thể quyết định.Nói ra ngược lại càng gia tăng thêm áp lực cùng áy náy cho Diệp Thâm."Mấy đứa Vân Phi sắp tan học rồi, chúng ta đã cả buổi còn chưa ra cửa rồi, đi mau." Hoa Chiêu nói.Diệp Thâm ôm cô, hôn lên đỉnh đầu cô.Thật là cô gái nhỏ tri kỷ, cái gì cũng vì anh mà suy nghĩ.Quyết định chính xác nhất đời này của anh chính là đi thăm Hoa Cường…...Cái Hoa Chiêu gọi là sớm, đã không giống với những người khác, đợi cô đến nhà Miêu Lan Chi, đã nhanh tới giữa trưa.Trong phòng lại ngồi đầy người.Vẫn là một số người ngày hôm qua.Đạo diễn, biên kịch, mấy diễn viên chính.Ngoại trừ Tôn Tiểu Kiều, những diễn viên chính khác đều là người quen của Miêu Lan Chi, có bạn bè có đồng nghiệp có hậu bối.Đều là bị Dương Lập mời đến thuyết phục Miêu Lan Chi đấy.Hiện tại mọi người cuối cùng đã thành công, hận không thể mở tiệc ăn mừng, giống bộ phim truyền hình mà họ thực hiện đã cháy vé.Hoa Chiêu nhìn liền thấy buồn cười."Hôm nay tất cả mọi người lưu lại ăn một bữa cơm a, nếm thử tay nghề của tôi." Cô nói ra.Hôm nay Miêu Lan Chi dùng phấn lót, che dấu vành mắt có chút biến thành màu đen.Xem ra đêm qua quả nhiên bà đã không nghỉ ngơi tốt, trạng thái này có thể là một đêm không ngủ.Diệp Thư trông thấy cô cũng nhẹ nhàng thở ra.Hoa Chiêu đã biết cô đến là quyết định đúng."Làm sao dám để cháu lao động, tự chúng ta động thủ là được, đều biết làm cơm a?" Dương Lập nói.Bọn hắn không dám ăn cơm phu nhân lãnh đạo nấu, nhưng cơm do con dâu lãnh đạo với tư cách trưởng bối cũng có thể ăn một lần.Tuy nhiên con dâu lãnh đạo bây giờ lại một phụ nữ có thai.Bất quá ở thời đại này phụ nữ có thai cũng không quá quý giá, phần lớn phụ nữ có thai vẫn như công tác sinh hoạt thường lệ đấy.Làm cơm mà thôi, đều là nên làm đấy.Cũng chỉ có Miêu Lan Chi yêu chiều cô như vậy."Tôi biết làm cơm." Tôn Tiểu Kiều lập tức nói.Cô ta cũng không đợi người khác nói chuyện, liền sắn tay áo đi tới phòng bếp.Lúc đi ngang qua Diệp Danh, ánh mắt vẫn nhịn không được liếc mắt một cái, sau đó mặt đỏ lên, nhanh chóng chạy vào phòng bếp.Hoa Chiêu cũng nhìn thấy Diệp Danh.Cô nhướn mày, hôm nay cũng không phải ngày nghỉ, sao anh cả lại ở nhà?Hơn nữa Diệp Danh hiện tại có ngày nghỉ sao?Tựa hồ không có.Mỗi ngày loay hoay bận rộn.Những người khác bắt đầu cùng đi phòng bếp.Cho dù không biết làm cơm, cũng phải đi rửa chút đồ ăn, cũng không thể ngồi không đợi ăn.Đây chính là nhà lãnh đạo ah.Trong phòng khách đảo mắt cái đã không có mấy người rồi, Miêu Lan Chi cùng Diệp Thư đều là chủ nhân đi qua bên kia hỗ trợ.Hoa Chiêu ngồi vào bên cạnh Diệp Danh."Anh tới làm gì? Em hiện tại không phải ngày nghỉ mà trông thấy anh, cũng hơi sợ, không phải là việc này, thì chính là việc khác. . . Lần này thì thế nào?"Diệp Danh cười cười, ngẫm lại hình như thật đúng là có chuyện như vậy, gần đây thật sự bận quá rồi."Hôm nay thật sự không có, anh đến thăm mẹ, nghe nói em mở ra khúc mắc của bà ấy, anh đến xem." Diệp Danh nói ra.Tối hôm qua Diệp Thư đã gọi điện thoại cho anh.Diệp Danh lại nói: "Bất quá anh đi Phương gia, cha Phương Tồn đã đồng ý hôn sự này, anh cùng ông ta hẹn rồi, xế chiều hôm nay sẽ để cho Diệp Giai cùng Phương Tồn gặp mặt. Cái này cũng tính là chuyện sao?"Hoa Chiêu. . . . .Tốc độ của anh cả thật sự quá nhanh, hôm nay đã gặp mặt. Nếu như thành công, không tới vài ngày sẽ kết hôn sao?"Diệp Giai biết Phương Tồn là ai sao? Cô ta có thể đồng ý không?" Hoa Chiêu hỏi."Cô ta không đồng ý, vậy hãy xuất ngoại." Diệp Danh nói ra.Anh cũng hiểu được chủ ý của Diệp Thư khá tốt.Nếu Diệp Giai không muốn ở trong nước, vậy hãy đi ra nước ngoài rửa chén bát.Hoa Chiêu nghĩ nghĩ, gật đầu: "Buổi chiều mang em đến."Mặc kệ Diệp Giai lựa chọn thế nào, hôm nay hiện trường gặp mặt rất đáng chú ý, cô muốn đi gom góp chút náo nhiệt."Không cần, em đi anh sợ xảy ra sự cố." Diệp Danh nói ra.



Bạn cần đăng nhập để bình luận