Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1083 - Khoe Khoang.



Chương 1083 - Khoe Khoang.



Chương 1083: Khoe Khoang."Cùng một ngày với Diệp Thần a." Diệp An nói ra.Tuy là không tổ chức, nhưng người nhà mình dù sao cũng phải tụ tập cùng một chỗ ăn một bữa cơm, xem như là có chút nghi thức trong nội bộ.Hắn thật sự không thể gào lên bốn phía rằng mình không có ý định cùng phòng với Cát Hồng Miên, mọi người đừng xem cô ta là vợ hắn…Cho nên đối với người trong nhà, hắn cũng phải giả bộ thực sự kết hôn.Bằng không thì hắn kết hôn làm gì?Không phải vì chắn miệng người ta sao!Để cho bọn hắn biết hắn giả kết hôn, vậy khẳng định càng bị nói nhiều hơn.Mà người Diệp gia đều bận rộn, ông nội lớn tuổi như vậy rồi còn bận tối mắt tối mũi, cũng không thể để cho ông ấy chậm trễ hai ngày ăn hai bữa rượu mừng, một ngày là được rồi."Cũng được." Hoa Chiêu nói ra: "Chị về sắp xếp."Căn nhà này của Diệp An xem như dọn dẹp tốt rồi, đến lúc đó dán chữ hỷ lên là được.Quan hệ giữa cô cùng Diệp Thần lại không gần gũi như vậy, cô không đem nhà của mình tặng cho hắn, mà để cho tự mình đi ra ngoài tìm.Đã tìm được, cô cũng chỉ hỗ trợ dọn dẹp một chút.Hoa Chiêu bận rộn mấy ngày, cũng đem căn nhà kia xử lý ngay ngắn lại."Chị dâu hai, mệt không? Nghỉ ngơi một chút.""Chị dâu hai, chị khát không? Chị uống nước đi.""Chị dâu hai, tại sao không đem bọn nhỏ đến? Yên tâm, em giúp chị trông!"Tôn Diễm mấy ngày nay luôn vây quanh Hoa Chiêu líu ríu, nịnh nọt đều rõ ở trên mặt.Hoa Chiêu không ghét người nịnh nọt, chỉ cần đừng cùng cô đối nghịch là được.Tôn Diễm nhìn cũng giống như người Tôn gia, đều là người khôn khéo, nhưng chỉ cần không chọc đến cô, cô cái gì cũng bỏ qua."Đang quét dọn vệ sinh, nhiều bụi bẩn, nên không dẫn bọn chúng đến." Hoa Chiêu cười nói."Em còn chưa gặp chúng đấy, nghe nói một đứa so với một đứa càng xinh đẹp, ngày mai nhất định phải mang tới em nhìn xem!" Tôn Diễm khoa trương nói.Hoa Chiêu cười đến càng đẹp mắt.Người làm mẹ đấy, muốn nịnh nọt cô, khen con cô là được rồi! Tuyệt đối sẽ không đụng nhầm phải đùi ngựa.Bất quá lời này cũng khiến Hoa Chiêu nhớ tới cái gì: "Đúng rồi, ngày mai không ăn cơm ở chỗ này, mà là bên nhà chị, nhà chị lớn, phòng bếp cũng đầy đủ đồ đạc, người trong nhà đều tới dùng cơm cũng ngồi cho rộng rái."Ngày mai là ngày bọn hắn kết hôn.Tôn Diễm nhìn "căn nhà nhỏ" của mình, căn nhà lớn như vậy, bảy tám gian phòng, Diệp gia có thể không ngồi được hay sao?Nhưng đồ đạc trong phòng bếp thực sự không được đầy đủ, đồ ăn thịt cá gì đều không mua, Hoa Chiêu tổ chức, tiền này khẳng định không cần bọn hắn ra.Tôn Diễm lập tức cười đến càng đẹp mắt: "Cảm ơn chị dâu hai giúp em thu xếp, Chị dâu hai thật tốt! Em chưa nghe nói qua có chị dâu nào lại tốt như vậy."Nhà ai kết hôn mà chị dâu họ hỗ trợ thu xếp sao? Cũng không phải không có cha không có mẹ, ông nội chú bác đều ở đây.Diệp gia thật kỳ quái.Nhưng cha Diệp Thần ở bên ngoài nhậm chức cô ta có thể lý giải, cha mẹ Diệp Thần đã ly hôn, trong tay không có tiền cần Diệp Thần hiếu kính, không có tiền sẽ không có quyền nói chuyện, cô ta cũng hiểu.Tuổi ông nội lại lớn không xử lý được.Ừ, vẫn phải cám ơn Hoa Chiêu!"Ngày mai kết hôn rồi, em cũng về nhà chuẩn bị đi thôi, chị cũng trở về chuẩn bị đồ ăn." Hoa Chiêu nói."Cảm ơn chị dâu, chúng ta cùng đi a!" Tôn Diễm kéo cánh tay Hoa Chiêu nói.Hoa Chiêu cười cười, cô ta kỳ thật chính là muốn cọ xe, muốn khoe khoang với người trong đại tạp việc.Đây đều là chút chuyện nhỏ.Hôm nay Hoa Chiêu ngứa nghề rồi, đem Lưu Minh đuổi đến ghế phụ, tự mình lái xe.Tôn Diễm lập tức cực kỳ hâm mộ nói: "Chị dâu vậy mà biết lái xe! Em không biết có thể học được không. . ."Hoa Chiêu cười cười, từ kính chiếu hậu liếc nhìn cô ta một cái: "Chị ngược lại quên hỏi, không biết Diệp Thần có biết lái xe hay không, nếu hắn muốn học..., lại để hắn bớt thời giờ đến trường học, học xong dạy em."Muốn cô dạy? Tốt nhất là câm miệng!Tôn Diễm cười cười nói: "Em đã hỏi qua, Diệp Thần còn chưa biết, em hỏi một chút lúc nào anh ấy rảnh sẽ học."Trong xe an tĩnh lại, Tôn Diễm ở phía sau, vụng trộm nhìn Hoa Chiêu, thở phào.Vừa rồi cái nhìn kia, làm cho cô ta có loại cảm giác bị nhìn xuyên thấu.Sau một lúc, cô ta lại nhìn về phía Lưu Minh.Lúc đầu cô ta còn cho rằng đây là lái xe của Hoa Chiêu.Đàn ông nhà người ta chức vị cao, đã được phân xe, lại còn cả lái xe nữa, cô ta hâm mộ, nhưng cũng không có biện pháp, Diệp Thần năm nay mới 25, không so được!Nhưng bây giờ nhìn xem, Hoa Chiêu biết lái xe, vậy đơn vị còn cần cấp lái xe sao? Anh hai Diệp gia chưa từng gặp này, rốt cuộc có chức vị gì?"Đúng rồi, anh hai lúc nào trở về?" Tôn Diễm ngọt ngào hỏi.Sắp kết hôn rồi, Diệp Thần gọi thân thích như thế nào, cô ta liền gọi như thế."Tối nay sẽ trở lại rồi." Nói đến chuyện này, Hoa Chiêu càng vui vẻ hơn.Diệp Thâm đã hoàn thành xong giai đoạn một, có thể về nhà tham gia hôn lễ của hai em trai rồi.Chẳng những anh ấy trở về, hôm nay Diệp Thành cũng có thể về đến nhà.Con trai sắp kết hôn, lại không có chuyện lớn gì, ông ta phải trở về.Tôn Diễm cũng thật vui vẻ đấy, ngày mai có thể gặp toàn bộ người nhà Diệp gia.Ô tô đến đại tạp viện, nghe thấy tiếng động cơ, mấy đứa nhỏ trong sân đều chạy tới cửa xem náo nhiệt."Tân nương tử trở về rôi~!""Tân nương tử ngồi xe con trở về rồi~!"Bọn nhóc ồn ào.Mặt mũi người Tôn gia lại sáng lên.Tôn Lệ cũng chạy tới cửa ra vào, phát hiện là xe Hoa Chiêu, không phải xe Diệp Danh, lập tức thất vọng mà quay đầu tiến vào.Hoa Chiêu cười cười, nói với Tôn Diễm: "Chị ta đang đợi anh cả sao? Nhanh khuyên nhủ chị ta đừng nhớ thương, bằng không nếu chọc giận anh cả, chị cũng không nói giúp được."Tôn Diễm xấu hổ gật đầu xuống xe.Lập tức có hàng xóm hỏi: "Tiểu Diễm, nghe nói cháu đi thu thập phòng ở? Đối tượng của cháu mua một căn nhà lớn?"Giọng điệu của hàng xóm cũng biến đổi rồi, trong hâm mộ còn kẹp lấy ghen ghét trần trụi."Không có, nào có tiền mua nhà, đều là thuê đấy." Tôn Diễm nói.Tuy rất muốn khoe khoang, nhưng hậu quả của khoe khoang rất đáng sợ.Khoe khoang cái xe coi như xong, xe nhà người ta, bọn hắn cũng không thể mượn được.Phòng ở lại không giống.Người trong khu tạp viện này muốn phòng ở đến điên rồi.Một nhà bảy tám người ở trong một phòng, vợ chồng, cha mẹ ngủ trên giường tầng là chuyện bình thường.Không xấu hổ sao?Xấu hổ chết rồi.Nhưng không có cách nào.Hiện tại biện pháp đã có."Thuê cũng rất lợi hại ah! Nghe nói là một mình căn nhà lớn? Giống như khi tạp viện của chúng ta?" Có hàng xóm hỏi."Không có, so với chỗ này thì nhỏ hơn nhiều, không có sương phòng không có dãy nhà phía sau." Tôn Diễm nói ra. Nhưng thật ra là có một cái sương phòng đấy, nhưng cô ta không dám nói.Không nói cũng vô dụng.Mắt bác gái hàng xóm sáng rực lên: “Vậy cũng rất lớn ah! Nhà giữa chính là ba gian a? Tiểu Diễm ah, bác gái thương lượng với cháu chuyện này ah, anh tiểu Cương của cháu cũng muốn kết hôn! Chỉ là chưa có phòng ở, cháu có thể cho anh tiểu Cường thuê một gian sương phòng không."Mặt Tôn Diễm đã xanh lét rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận