Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 984 - Mượn Đao Giết Người.



Chương 984 - Mượn Đao Giết Người.



Chương 984: Mượn Đao Giết Người.Diệp Thâm lại nhìn thoáng qua đám người nói ra: "Đây không phải sân nhà, bọn hắn chỉ ngồi cái thuyền này đi đến nơi nào đó."Người đã tới không ít, căn bản chưa thấy chủ nhân đi ra chiêu đãi, điền này làm cho anh nghĩ đến một loại khả năng.Mặc dù anh chưa bao giờ tham dự bữa tiệc kiểu đó, nhưng anh đã nghe nói về nó.Quả nhiên, một giờ sau, chiếc du thuyền nhỏ tiếp cận một chiếc du thuyền lớn, và mọi người bắt đầu lên thuyền.Mà xa xa trên mặt biển, có thuyền rời đi, cũng có thuyền chạy đến.Mấy người Diệp Thâm xếp hàng cuối cùng lên thuyền, không có ai hỏi thăm cùng hoài nghi.Lên thuyền lớn cũng như thế.Chiếc du thuyền này cũng quá xa hoa rồi, phòng khiêu vũ, bể bơi, các loại phương tiện giải trí, cần cái gì có cái đó.Mà phương tiện giải trí nhiều nhất, chính là bàn đánh bài.Trên mỗi chiếc bàn lớn đều có người, trong đại sảnh rấ náo nhiệt.Mấy người Chu Binh lúc này mới hiểu, những người này đến đây vụng trộm đánh bạc đấy.Hiện tại ngoại trừ mấy thành phố đặc biệt, ở các địa phương khác đánh bạc đều phạm pháp.Có một số người nảy ra chủ ý muốn đi ra vùng biển quốc tế chơi.Nơi này nằm ngoài quyền hạn quản lý rồi, chơi thế nào cũng không ai xen vào.Hoa Tiểu Ngọc cũng cảm thấy mình thu được không ít kiến thức, treo trên tay Lí Hùng, cô ta không khỏi nhìn trái nhìn phải, giống như chưa từng nhìn thấy thế giới.Không nghĩ đến là, cô ta thấy được Chu Binh đang thăm dò nhìn cô ta.Hoa Tiểu Ngọc sững sờ.Chu Binh đã nhanh chóng lùi đầu về, cực độ xin lỗi mà nhìn Diệp Thâm."Anh Thâm làm sao bây giờ? Hình như tôi đã gây họa!"Hoa Tiểu Ngọc biết hắn đấy.Chỉ hi vọng bọn hắn vài năm không gặp, cô ta không nhận ra hắn!Diệp Thâm không nói gì, cũng không đi ra ngoài xem xét, anh lẳng lặng nghe ngóng động tĩnh phía dưới.Hoa Tiểu Ngọc còn nhìn theo phương hướng bên này nhíu mày ngẩn người.Cô ta xác thực biết Chu Binh, nhưng người kia có phải là Chu Binh hay không, Cô ta cũng không xác định.Đi ra ngoài ngây người vài năm, đi theo bên người Hoa Chiêu trải nghiệm được nhiều kiến thức, khí chất của Chu Binh cũng thay đổi.Người có khí chất thay đổi, dung mạo cũng theo đó mà thay đổi.Hơn nữa vừa rồi khoảng cách có chút xa, cô ta không thấy được rõ ràng.Nếu quả thật chính là Chu Binh. . . .Nụ cười trên mặt Hoa Tiểu Ngọc đã không còn, chặt chẽ mà ôm cánh tay Lý Hùng, có chút lạnh run."Làm sao vậy?" Lý Hùng tò mò hỏi.Lần đầu tiên nhìn thấy nhiều tiền như vậy, bị dọa rồi? Thật sự không thể lên được mặt bàn.Bọn hắn hiện tại đang đứng ở trước bàn đổi thẻ đánh bạc, Lý Hùng lấy ra 2 rương tiền mặt để đổi, mà sau lưng nhân viên công tác, là một rương lại một rương tiền.Ân, hắn nhìn cũng có chút đỏ mắt.Nhưng hắn cũng không dám thò tay, người sau lưng chiếc thuyền này. . . ."Em, hình như em thấy. . . . Công an!" Hoa Tiểu Ngọc đột nhiên nói ra."Hả?" Mấy người nhân viên đứng đối diện Lý Hùng đều quay đầu nhìn chằm chằm vào cô ta.Trên thuyền có cảnh sát trà trộn vào?Sau khi Hoa Tiểu Ngọc mở miệng liền cảm giác mình thật tài tình, phải nói như vậy!Nếu như người nọ là Chu Binh, nhất định là Diệp gia phái tới đấy, nói Diệp gia là công an, cũng không sai."Em biết cảnh sát? Tại sao lại biết? Tên là gì? Ở nơi nào?" Lý Hùng vội vàng hỏi.Đừng trách hắn không tin, từ khi Hoa Tiểu Ngọc cùng hắn đến Hồng Kông, đại đa số thời gian đều ở trong biệt thự, một người phụ nữ được bao nuôi như cô ta còn có thể quen biết cảnh sát?Cảnh sát có thể đến nơi này gây sự cũng không phải là loại cô ta có thể tiếp xúc được, đó là đặc công cấp bậc cao đấy.Ánh mắt của Lý Hùng rất đáng sợ, mười nhân viên công tác cũng vây qua, nhìn chằm chằm vào cô ta.Hoa Tiểu Ngọc chưa từng thấy qua trận chiến này, mấu chốt là cô ta biết rõ những người này có thể thật sự giết người không chớp mắt.Cô ta không dám nói dối rồi, cẩn thận từng li từng tí nói: "Không phải cảnh sát Hồng Kông, là công an đại lục. . . Cũng không tính là công an a, nghe nói trước kia tham gia quân ngũ, về sau xuất ngũ đi làm vệ sỹ rồi."Về phần sau lưng Chu Binh khả năng tồn tại Diệp Thâm, người Diệp gia, chuyện này đánh chết cô ta cũng không dám nói.Trước kia cô ta sai sử tay sai dưới trướng Lý Hùng giúp cô ta bắt cóc trẻ con, cũng chỉ nói là bắt cóc con của chị họ mình được gả vào gia đình có tiền.Chưa từng dám đề cập đến Diệp gia, Diệp Chấn Quốc.Trước đó nếu nói ra, Lý Hùng chắc chắn sẽ không cho cô ta người, thậm chí sẽ cách xa cô ta đấy, vứt bỏ cô ta.Hiện tại đề cập đến, đoán chừng cô ta sẽ bị Lý Hùng đánh chết!Dù người Hồng Kông có thiếu hiểu biết đến đâu, cũng biết rõ Diệp Chấn Quốc là ai.Lý Hùng cùng một đám vệ sỹ mặc đồ đen đối diện đều sửng sốt một chút."Ha ha ha! Hoá ra là một kẻ ô long." Lý Hùng cười lớn trấn an nhân viên công tác.Tóm lại không phải cảnh sát là tốt rồi."Người em biết này mất định là đã lưu lạc đến bên này kiếm tiền rồi." Lý Hùng nói với Hoa Tiểu Ngọc.Hắn cảm thấy đây là lý do duy nhất, dù sao ở trong nước mà làm vệ sỹ thì có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Hơn mười đồng sao?Lý do này hợp lý, nhưng Hoa Tiểu Ngọc một chút cũng cười không nổi, bởi vì cô ta biết rõ Hoa Chiêu đối với người bên cạnh từ trước đến nay luôn không tệ, mấy ngàn đồng tính là gì, người ta không chừng kiếm được nhiều hơn....Chu Binh tới, có phải đã tra được đứa bé là do cô ta bắt cóc?Hoa Tiểu Ngọc đứng ngồi không yên, nhưng lại không biết phải giải thích cùng Lý Hùng thế nào.Cũng không thể nói mình đã tìm cho hắn một kẻ địch lớn."Chúng ta đi." Diệp Thâm nói với hai người Chu Binh.Hoa Tiểu Ngọc đã sinh nghi rồi, hiện tại còn không phải thời gian thích hợp để lộ diện.Diệp Thâm dẫn người rời đại sảnh, muốn đến nơi khác chờ một chút, chờ lúc bọn hắn lạc đàn.Kết quả Hoa Tiểu Ngọc như đứng đống lửa, như ngồi đống than đứng dậy đi buồng vệ sinh đã thấy được bóng lưng Diệp Thâm.Mặc dù chỉ là bóng lưng, chỉ nhìn một cái thoáng qua, nhưng bóng dáng Diệp Thâm đã sớm khắc sâu vào đáy lòng cô ta, cả đời cũng không quên được.Hoa Tiểu Ngọc liếc cái liền xác định đó là Diệp Thâm.Hắn đến rồi!Hắn nhất định là vì đứa bé mà đến đấy!Làm sao bây giờ?Nếu như đứa bé kia còn sống cũng may, không chừng cô ta có thể dùng nó uy hiếp hắn, lại để cho hắn làm như vậy như vậy!Nhưng đứa bé kia đã chết.Lông tơ toàn thân Hoa Tiểu Ngọc đều dựng lên, thời khắc nguy cấo, đầu óc cô ta đột nhiên thông minh lên, cô ta nghĩ tới biện pháp.Cô ta tránh đi ánh mắt Lý Hùng, tìm được nhân viên công tác, nhỏ giọng nói: "Tôi muốn gặp ông chủ của các anh."Trên đường đến đây Lý Hùng đã nhiều lần nói qua, tới nơi này ngàn vạn lần không thể gây chuyện, ông chủ của nơi này rất lợi hại, chọc hắn ta, hắn cũng không cứu được cô ta.Vậy thì dùng hắn ta giải quyết Diệp Thâm a!"Tôi có chuyện quan trọng! Tôi phát hiện một nhân vật nguy hiểm trên thuyền!"Nhân viên công tác dùng ánh mắt liếc kẻ ngốc nhìn cô ta.Trên thuyền này người nào đi ra ngoài mà không nguy hiểm?Người tốt cũng không có tư cách ở trên thuyền của bọn hắn."Người này thật sự nguy hiểm! Một người không tốt, toàn bộ mọi người trên thuyền đều sẽ phải bồi mạng!" Hoa Tiểu Ngọc nói ra.Lời này càng không thể tin rồi.Ông chủ của bọn hắn có lai lịch lớn, hắc bạch ăn sạch, Hồng Kông này nếu quả thật có một lão đại, đó chính là ông chủ của bọn họ."Ai nha! Có tin hay không thì tùy anh! Nhưng nếu vì anh mà làm trễ nãi chuyện lớn, đến lúc đó ông chủ của các anh sẽ trách tội..., anh cũng đừng hối hận!" Hoa Tiểu Ngọc nghiêm túc nói.Cô ta gấp đến độ sắc mặt trắng bệch, hôi trán đầy trán, nhìn không giống như muốn đi câu dẫn người đấy."Cô chờ một chút." Hắn quay người đi ra ngoài, sau đó xuyên qua tầng tầng buồng nhỏ trên tàu, đi tới tầng cao nhất.Lại trải qua mấy người chuyển đạt, tin tức đến trước mặt một người đàn ông trẻ."Ai? Ai có thể làm cho một thuyền này bồi mệnh?" Cơ Hạo Nhiên cười nói: "Để cho cô ta đến nói cho tôi biết."



Bạn cần đăng nhập để bình luận