Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 314 - Làm Như Không Thấy.



Chương 314 - Làm Như Không Thấy.



Chương 314: Làm Như Không Thấy.Mọi người vào phòng, Hoa Chiêu lập tức bưng lên cho mỗi người một chén trà nóng.Người lớn là hoa quả trà, trẻ nhỏ là trà sữa, bao phủ lên một lớp màu xanh lá nhàn nhạt.Một ly trà vào trong bụng, tất cả mọi người đều cảm thấy mỏi mệt biến mất, thần kinh đang căng cứng cũng thả xuống.Đặc biệt là Tiểu Vĩ, cậu nhóc cảm thấy bụng đã không đau nữa."Anh đang điều tra tình huống của Trương gia, cái này cần phải có thời gian." Diệp Danh nói ra."Chuyện này quá làm phiền cháu rồi?" Trương Quế Lan lập tức nói: "Cái nhà kia quá vô lại, còn dám ra, thím còn đánh hắn! Tự chúng ta cũng có thể giải quyết."Nói cho cùng đây là nhà bà gây phiền toái, hiện tại phiền toái đến Diệp gia sẽ không tốt, bà sợ Diệp gia cảm thấy con gái mình rắc rối nhiều chuyện.Có mấy nhà chồng lại thích quản chuyện nhà mẹ đẻ hay sao?"Không phiền toái, tiện tay thôi ạ." Diệp Danh cười nói.Thấy nụ cười trên mặt anh làm cho Trương Quế Lan lại buông lỏng vài phần, cảm thấy anh rất chân thành đấy."Vậy thì. . . Nhìn xem một chút a, có lẽ bọn hắn cũng không dám tới nữa nha?" Trương Quế Lan nói.Diệp Danh cười cười, không nói gì. Hiện tại nên làm gì liền làm cái đó, hiện tại thím Quế Lan nói anh thu tay lại đó là chuyện không có khả năng."Hôm nay không có việc gì rồi, mọi người cũng nghỉ ngơi đi. Thím, mấy ngày nay thím cùng bọn nhỏ hãy ở chỗ này a." Diệp Danh nói với Trương Quế Lan.Trương Quế Lan cũng sợ bọn nhỏ lại bị đánh, gật gật đầu.Diệp Danh lúc này mới rời đi.Anh chưa có về nhà, mà suốt đêm tự mình đi tra tình huống Trương gia.Qua một buổi trưa anh đối với Trương gia đã có chút hiểu rõ, bà Trương trước kia ở xưởng may là người phụ trách kiểm tra chất lượng sản phẩm đấy, nghe nói nhân duyên đặc biệt không tốt, thích lấy việc công làm việc tư, lấy việc công để trả thù riêng. Nịnh bợ bà ta đấy, cho bà ta chỗ tốt đấy, bà ta liền một mắt nhắm một mắt mở. Những người bà ta thấy không vừa mắt đấy, sau lưng nói bậy về bà ta đấy, không hiếu kính bà ta đấy, dù đồ đạt tiêu chuẩn bà ta cũng nói không đạt tiêu chuẩn, hở ra là bắt lỗi người ta sau đó liền mắng một giờ.Những cô gái trẻ vừa tới không ai là không bị bà ta mắng đến khóc đấy.Nhưng những chuyện đó cũng không quan trọng, nghe nói mấy sản phẩm không đủ tiêu chuẩn vào trong tay bà ta, nhiều không đếm được…Còn có Trương Tiểu Ngũ, hắn là quản lý nhà kho đấy.Anh không tin nhân phẩm của loại người này....Điều tra một phen, về đến nhà đã là đêm khuya.Hắn rất ít khi trở về muộn như vậy.Trong nhà vậy mà vẫn mở đèn, Văn Tịnh còn chưa ngủ.Diệp Danh trong lòng có chút ôn hòa."Đã về rồi? Sao lại về muộn như vậy? Việc gì mà phải làm đến 12 giờ?" Văn Tịnh từ trong nhà đi ra tiếp nhận cặp công văn."Lão Vương ở cửa đối diện đã sớm trở lại rồi, anh đi làm việc gì vậy?" Văn Tịnh hỏi."Có chút việc tư." Diệp Danh nói."Việc tư? Cái kia có thể nói với em sao?" Văn Tịnh hỏi.Cái này thật đúng là không thể.Diệp Danh dừng một chút.Văn Tịnh ngay lập tức đoán được, nhất định là có liên quan tới Hoa Chiêu! Hiện tại chỉ cần là những chuyện có quan hệ với Hoa Chiêu, anh cũng không nói với cô nữa!Ở nhà Hoa Chiêu ngốc đến nửa đêm 12 giờ?Diệp Danh nhìn sắc mặt Văn Tịnh, trong lòng thở dài, nói ra: "Là Hoa Chiêu mới mua cái tạp viện kia, có chút phiền phức, có nhà khó chơi đến gây phiền toái, đánh mẹ cùng mấy em của Hoa Chiêu, anh đi xem."Như vậy ah...Mẹ của Hoa Chiêu lại bị đánh rồi hả?Cái này cũng không tệ lắm. . . .Còn có, nhà ở."Cái nhà trống kia của cô ấy có phiền toái?" Văn Tịnh hỏi.Diệp Danh nhìn cô, ánh mắt do dự, gật gật đầu: "Có chút phiền toái.""Nghiêm trọng sao?" Văn Tịnh lại hỏi."Thật nghiêm trọng đấy." Diệp Danh nói.Văn Tịnh biểu cảm càng do dự, muốn nói lại thôi.Diệp Danh lòng bình tĩnh lại, hoá ra không phải là cố ý chờ anh, là có chuyện muốn nói với anh.Anh đến buồng vệ sinh rửa mặt.Chờ lúc anh đi ra, Văn Tịnh dựa vào trên giường, vẫn là biểu cảm kia, một bộ dạng không biết nên mở miệng như thế nào.Lại là cái bộ dạng này.Văn Tịnh thông minh, lại có tâm tư, trong lòng có một chút việc, liền không bỏ xuống được, gây khó dễ, không giải quyết được rồi, cuộc sống hàng ngày càng khó có thể bình an.Trước kia anh luôn thông cảm cho cô, không cho cô khó xử, chủ động giúp cô giải quyết bất cứ phiền phức gì.Nhưng rồi anh phát hiện khả năng mình đã sai rồi, cái này có lẽ làm cho cô cảm thấy hết thảy có được đều rất dễ dàng, khẩu vị càng lúc càng lớn.Diệp Danh nằm xuống, nói ra: "Tắt đèn ngủ đi."Văn Tịnh trong lòng khựng lại, anh vậy mà không hỏi... Trước kia mỗi lần cô có cái dạng này, anh đều hỏi cô làm sao vậy!Lần này là không phát hiện? Có phải anh làm như không thấy?



Bạn cần đăng nhập để bình luận