Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1522 - Lần này đặt cược cái gì?



Chương 1522 - Lần này đặt cược cái gì?



Chương 1522: Lần này đặt cược cái gì?Cuối cùng vừa tính sổ, mấy xe đá thô Hoa Chiêu chọn tốn hết hơn 5300 vạn.Bản thân cô còn tiêu hết hơn 300 vạn.Đá có lớn có nhỏ, bình quân một một khối hơn 100 vạn, mua tổng cộng hơn 50 khối.Ít ai cắt một lần nhiều đá như thế.Hơn nữa Hoa Chiêu vừa cược thắng, cho thấy vận may rất tốt.Nơi cắt đá tạm thời bị vây lấy, mọi người đều đợi xem kỳ tích. Mấy cửa hàng bán đá quý lớn cũng vây xung quanh đây.Thật ra mấy cửa hàng bán đá quý tự mua đá thô tự cược như nhà họ Kim không nhiều.Phần cược nắm trong tay sẽ không được bảo đảm.Nhiều cửa hàng bán đá quý đều trực tiếp mua đá người khác đã cắt, tuy như vậy vốn cao, không thể lấy nhỏ làm lời nhưng kiếm được ổn định không lỗ.Chu Văn Hiên nói với Hoa Chiêu: "Cô Phương, chút nữa khi cô nói chốt xin chậm một chút, tôi chắc chắn ra giá cao hơn nhà họ Kim, bọn họ hết tiền rồi."Sắc mặt cha con nhà họ Kim bất chợt khó coi nhưng cũng không nói gì, nói về tiền bạc, đúng là trong tay họ không đủ.Vừa mới tiêu hết 1000 vạn.Hơn nữa kế hoạch đã thương lượng lại không thành công, Hoa Chiêu không mua những thứ giá cao đó, họ không thể hồi vốn.Theo kế hoạch vốn sẽ dùng tầm 3000 vạn hồi vốn để mua vật liệu. Cộng thêm hơn 1000 vạn trong tay, cũng đủ rồi.Mới năm 88, hơn 4000 vạn tiền Hồng Kông, cũng rất đáng, chơi một lần ở đại hội cược đá quy mô nhỏ của thành phố Hồng Kông tổ chức cũng đủ rồi.Nhưng không ngờ nửa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim, mang đến rất nhiều "hàng cao cấp".Một miếng xanh Đế Vương Lục đã khiến ông ta cược cả căn nhà, một miếng Băng Chủng xanh đã vắt kiệt tiền trong tay ông ta.Bây giờ không còn nhiều tiền để thu mua khối đá đã cắt mà Hoa Chiêu đưa ra, càng không có tiền ra giá ngầm với Hoa Chiêu.Hoa Chiêu nhìn ra khó xử của Kim Anh Hoa, hỏi: "Sắp cắt đá rồi, mấy người còn bao nhiêu tiền? Chút nữa mua nổi không? Còn thứ gì có thể cược không?"Mỗi câu cô hỏi, sắc mặt của Kim Anh Hoa lại đen thêm một phần."Vẫn nên xem cô Phương có thể cắt ra thứ gì trước đi." Kim Anh HoaCó lẽ vận may của Hoa Chiêu đã hết, không còn cược lời được nữa.Trong tay có một miếng "Đế Vương Lục ", có một khối Băng Chủng Phiêu Lục, lòng Kim Anh Hoa không còn sốt ruột nữa.Vài năm tới đây, nhà họ Kim có thể vững rồi.Hoa Chiêu cười cười, nói với thợ cắt đá: "Bắt đầu đi, các ông cứ cắt thoải mái, cược thắng có lì xì lớn."Vừa cắt ra Băng Chủng Phiêu Lục, Hoa Chiêu đã cho người thợ đó một bao lì xì hơn 1 vạn, mấy người thợ đó rất vui, bây giờ rất chăm chỉ.Toàn hiện trường chỉ có bọn họ thật lòng hi vọng Hoa Chiêu cược thắng.Tuy nhiên cắt được phân nửa, sắc mặt mấy người thợ đã hơi tái.Cắt hơn 20 miếng, vốn hơn 2000 vạn, chỉ hoàn được hơn 200 vạn.Cắt được ngọc, bị mấy cửa hàng đá quý nhỏ đấu giá đi rồi.Nhà họ Kim lười ra tay, không thích."Xem ra vận may của cô Phương đã hết." Kim Kevin không kìm được nói.Mặt Hoa Chiêu mất kiên nhẫn: "Chắc chắn là bị các người khắc. Nhưng ông cũng đừng đắc ý, tôi xui xẻo, các người cũng không lượm được lợi lộc gì."Đúng thật là vậy, dù sao thì sắc mặt Kim Anh Hoa vẫn luôn khó coi.Ông ta nhìn trúng vận may của Hoa Chiêu, hy vọng cô có thể cắt ra được mấy miếng cao cấp bán cho nhà họ Kim, để họ vinh quang trở lại.Nhưng nhìn "trái bí đao" trong tay và khối Băng Chủng Phiêu Lục trong tay con trai, sắc mặt ông ta đỡ hơn.Khối đầu tiên vay nóng Hoa Chiêu để mua, khối thứ hai là Hoa Chiêu cắt, bọn họ đúng thật là hưởng ké vận may của cô.Nhưng vẫn chưa đủ. 20 khối đá còn lại, mấy người thợ cắt rất cẩn thận dè dặt.Hoa Chiêu đi đến trước một khối đá, thể tích khối đá không quá lớn nhưng trên thẻ ghi hơn 100 cân."Từ đây, cắt một đường ra." Hoa Chiêu vẽ một đường lên đó.Mấy người thợ không có ý kiến, cô là bà chủ, cô nói thế nào thì thế đấy.Dựa vào lớp ngoài, cắt một đường, một lớp đá mỏng bên ngoài bị lấy ra, tạt một thau nước lên, xung quanh bất chợt yên lặng.Màu xanh biếc lấp lánh dưới ánh mặt trời mê hoặc mắt người."Đế, đế vương lục? Một khối to như vậy?" Có người kích động đến lệch tông."Không đến được độ Đế Vương Lục, cùng lắm là Dương Lục.""Cũng không thuần khiết, có nhiều chỗ vẫn xanh lá mạ, xanh chân vịt.""Nhưng chất lượng tốt, đây là ngọc phỉ thúy phải không? Chỉ cần là ngọc phỉ thúy, màu nào cũng được!""Hơn nữa còn lớn như vậy!"Mọi người kích động bàn tán.Kích động nhất chính là những cửa hàng đá quý lớn."2000 vạn! Cô Phương, chốt đi!" Chu Văn Hiên luôn đứng bên cạnh Hoa Chiêu, vội vàng gọi."Ha ha ha." Hoa Chiêu bất chợt cười."Tránh qua một bên! Tôi ra 2500 vạn!" Người phía sau Chu Văn Hiên đẩy anh ta ra."2800 vạn!" Lại có người nói.Tuy miếng đá này bị cắt một đường bên mép nhưng cả mặt đều là màu xanh của Băng Chủng, cơ bản đã thể hiện hết cả khối đá này rồi, không sai được."Chỉ mặt này đã có thể làm được hơn 30 chiếc vòng, một chiếc vòng tay có khởi điểm là 100 vạn, mọi người ra giá như vậy, có hơi thiếu thành ý." Hoa Chiêu nói.Lời này không sai, nhiệt tình của mọi người bất chợt tăng cao, chớp mắt giá cả đã vọt đến 5000 vạn.Thể tích của khối đá này, cắt ra tầm mười mảnh không thành vấn đề, có thể làm được hơn 200 chiếc vòng.Nhưng đây mới là một dao, phía sau rốt cuộc thế nào cũng khó nói, lỡ như đổi loại, đổi màu thì không đáng chừng đó tiền nữa.Vì vậy giá tiền lên đến 5000 vạn xong thì không động đậy nữa.Trán Kim Anh Hoa bắt đầu đổ mồ hôi, ông ta còn có thể lấy gì để đặt cược?"Thêm một dao nữa." Hoa Chiêu đột nhiên nói với thợ cắt đá.Mọi âm thanh ra giá ngừng lại."Khụ, cô Phương, 5500 vạn, chúng ta chốt kèo đi!" Chu Văn Hiên nói."Khối đá này đáng giá vài chục triệu." Hoa Chiêu nói: "5500 vạn quá ít.""Nhưng cô cắt thêm một dao nữa, có lẽ nó chỉ đáng mấy trăm vạn." Chu Văn Hiên"Không sao, cắt chơi." Hoa Chiêu nói xong lên trước, vẽ đại một đường.Sự hào sảng của cô bất chợt khiến người xung quanh xì xào to nhỏ, đoán thân phận của cô.Susana đứng bên cạnh không đằng hắng nữa, sắc mặt nửa u ám nửa kích động.Em trai nói đúng, người phụ nữ này có rất nhiều tiền, tặng quà nhỏ quá, người ta không hề đặt vào mắt.Tiền của cô ta từ đâu tới? Khối đá này cô ta tiêu hết 300 vạn tiền Hồng Kông mua về, kết quả chớp mắt đã biến thành 5500 vạn! Người ta còn không thèm bán!Nghe nói giá trị hàng trăm triệu?Thế này quá thú vị rồi, đến Las Vegas cũng chưa từng nghe nói 300 vạn biến thành mấy chục triệu trong chớp mắt!Cô ta nhìn đá rơi đầy đất, mắt phảng phất sắc xanh.Chút nữa phải nói Hoa Chiêu chọn vài khối giúp cô ta, nếu như cược thắng, cô ta sẽ đồng ý cho cô và em trai quen nhau.Bên đó, Chu Văn Hiên không cản được Hoa Chiêu, tay thợ cắt đá cũng nhanh, máy cưa cũng phát ra âm thanh chói tai, vài phút sau đã cắt xong đường Hoa Chiêu vẽ.Mấy thợ cắt đá cẩn thận hơn trước, lấy miếng đá đã cắt xuống.



Bạn cần đăng nhập để bình luận