Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1051 - Mất Quyền Lực Rồi.



Chương 1051 - Mất Quyền Lực Rồi.



Chương 1051: Mất Quyền Lực Rồi."Ah, các người họp, tôi chỉ là một người phục vụ, sẽ không tham gia rồi, không thích hợp." Kim Đào Đào nhỏ giọng nói."Không thích hợp? Tôi thấy cô tùy thời có thể triệu hoán tất cả đầu bếp ở tiệm cơm, cô tham gia rất phù hợp. Vào đi." Hoa Chiêu nói."Không cần!" Kim Đào Đào nếu là người nghe lời, cũng không phải là Kim Đào Đào rồi.Cô ta quay người bỏ chạy.Kết quả chưa được hai bước đã bị Diêu Tam túm cổ áo đưa đến trước mặt Hoa Chiêu rồi."Cho cô đi thì cô mới được đi! Chạy cái gì." Diêu Tam giáo huấn, nịnh nọt Hoa Chiêu.Hắn không biết con gái của chủ cửa hàng này có được gả cho một quan chức cấp cao hay không, nhưng người này rất rộng rãi! Nói đập phá cửa tiệm nhà mình liền đập….Tuy để cho hắn đập đấy, nhưng sau đó người ta không lôi chuyện cũ ra, còn có ý tứ thả cho hắn đi.Cửa hàng này cũng phải vài vạn, người ta cũng không tìm hắn đòi bồi thường, hắn thích người sảng khoái như vậy!"Anh thả tôi ra! Đồ khốn nạn! Đồ chó! Mắc mớ gì tới anh!" Kim Đào Đào vừa giãy dụa vừa hét.Trương Quế Lan lập tức nhíu mày, bà không nghĩ tới Kim Đào Đào bình thường nhu thuận đáng yêu, thông minh lanh lợi lại có thể nói ra loại lời này.Hoa Chiêu bật cười, thấy Diêu Tam có tác dụng, có nghĩ đến lát nữa khả năng còn muốn dùng đến hắn, liền nói với hắn: "Mang cô ta vào.""Ai! Được rồi!" Diêu Tam tiếp nhận thiện ý của cô, cao hứng chết mất."Chị cứu em." Kim Đào Đào bị bắt, hướng Kim Viên Viên khóc ròng nói."Câm miệng!" Kim Viên Viên nhỏ giọng giáo huấn: "Lát nữa đừng nói chuyện!"Kim Đào Đào câm miệng rồi.Tiệm cơm này là một căn nhà trệt, hoặc là nói là một căn hợp viện.Phía trước mặt tiền là tiệm cơm, chính giữa có một cái sân dài, mặt phía bắc cũng là một loạt phòng ở, là ký túc xá công nhân.Văn phòng của Trương Quế Lan là một gian trong ký túc xá, ở giữa, lớn nhất.Bà bình thường ở nơi này, đang ở phía nam, chưa quen cuộc sống nơi đây, ở chỗ của chính mình lại nhiều người bà cảm thấy an toàn hơn.Hoa Chiêu lại đột nhiên nhìn thấy một cái giếng trong sân cảm thấy thật đáng sợ.Trương Quế Lan bị người ta bao vây cũng không biết. . . . . Ngày nào đó bà bị người ta xô vào trong miệng giếng, tất cả mọi người trăm miệng một lời nói là chuyện ngoài ý muốn, vậy chính là ngoài ý muốn rồi.Mà lúc bà đến, Hoa Chiêu còn đưa 2 vệ sĩ đi theo.Nhưng lúc nãy đến giờ, Hoa Chiêu cũng chưa từng thấy qua hai người.Cô lập tức hỏi: "Tôn Lực cùng Chu Tường đâu?""Ah, hai người bọn họ xuống nông thôn nhập hàng." Trương Quế Lan nói.Hoa Chiêu nhíu mày: "Không phải con cho bọn hắn luôn ở bên cạnh mẹ sao?""Thế nhưng mà mẹ cũng không có việc gì, thấy bọn hắn mỗi ngày cũng rảnh rỗi đến khó chịu, liền để cho bọn hắn tìm một chút việc mà làm."Hoa Chiêu không nói, chờ lát nữa hai người trở về, lại giáo huấn bọn hắn!Hiện tại trước tiên là nói về chuyện trước mắt."Mẹ, tất cả nhân viên trong tiệm cơm đều là tự mình mẹ tuyển sao?" Hoa Chiêu hỏi.Trương Quế Lan nghĩ nghĩ, cũng nhíu mày: "Ngay từ đầu tất cả đều là mẹ tuyển đấy, nhưng có một số người về sau xảy ra mâu thuẫn, liền thay đổi, đổi người, mẹ cũng phỏng vấn, coi như là mẹ tuyển a, làm sao vậy?"Hoa Chiêu cười nói: "Bọn hắn đều họ Kim sao?"Trương Quế Lan không rõ ràng cho lắm mà lắc đầu: "Cũng không phải, bất quá con nói chuyện này mẹ mới để ý, họ Kim quả thật là quá nhiều, cũng đều là đồng hương của Kim Viên Viên."Trên mặt bà cũng không có ý trách cứ gì, đồng hương giới thiệu đồng hương đến công tác là chuyện rất bình thường.Hoa Chiêu nhìn nét mặt của bà, bà hình như cái gì cũng không biết."Mẹ, mỗi ngày mẹ đang bận cái gì? Thời gian làm việc thường sẽ làm gì? Mẹi nói cho con một chút.""Mẹ buổi sáng xem xét chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, nhìn công nhân sơ chế đồ ăn, sau đó có đôi khi đi ra ngoài cùng Âu Dương tìm kiếm địa chỉ mở tiệm mới, có đôi khi đi cửa hàng nhìn xem, có đôi khi đến tiệm cơm nhà người ta khảo sát một chút, có đôi khi đi công viên nhìn xem, có đôi khi đi làm một ít chuyện. . . ."Trương Quế Lan càng nói giọng càng nhỏ, thời gian bà đi ra ngoài rất nhiều, luôn không ở trong tiệm, hơn nữa đều là theo chân Âu Dương đi ra ngoài. . . .Bà trước khi không cảm thấy gì, nhưng càng nói sao lại càng cảm thấy không đúng?Bà vụng trộm liếc Hứa Tri Minh đang im lặng ngồi ở trong góc phòng, thấy Hứa Tri Minh dùng vẻ mặt phức tạp mà nhìn bà, bà lập tức chột dạ mà quay đi.Thế nhưng trời đất chứng giám, bà đối với Âu Dương thật sự không có ý tứ kia!"Con liền trực tiếp nói với mẹ, mẹ có biết không, mẹ bây giờ đã là một bà chủ bị mất hết quyền lực rồi, cửa hàng này đã là của nhà người khác rồi, tất cả bọn hắn khẳng định đều có quan hệ thân thích, lừa mẹ giống như đang lừa gạt kẻ đần vậy." Hoa Chiêu nói."Làm sao có thể?" Trương Quế Lan vẻ mặt không thể tin mà nhìn Kim Viên Viên.Kim Viên Viên lập tức nói: "Không có, dì Trương, thực sự không phải như cô ấy nói! Hôm nay con gái dì lần đầu tiên tới, đã xảy ra chút hiểu lầm, cô ấy nhất định là hiểu sai rồi, cửa hàng này vĩnh viễn là của dì! Cháu cùng những người kia cũng chỉ là đồng hương, không tin dì hãy đi thăm dò!""Tốt, tôi đi thăm dò." Hoa Chiêu nói: "Đem thẻ chứng nhận của cô lấy ra, tôi đi kiểm tra một chút."Kim Viên Viên lại ngồi yên.Trương Quế Lan kỳ quái mà liếc nhìn cô ta một cái, rõ ràng tự cô ta nói cho đi thăm dò, kết quả muốn chứng nhận lại không cho? Rõ ràng chột dạ.Kim Viên Viên không có biện pháp, từ trong túi quần lấy ra một tờ chứng nhận.Hoa Chiêu tiếp nhận, phát hiện ảnh chụp đen sì một đoàn, không quá rõ ràng, bất quá người trên tấm ảnh cùng Kim Viên Viên ngược lại rất giống."Chú Hứa, gọi điện thoại đến nơi ở của cô ta, đi thăm dò tình huống nhà cô ta, còn có tình huống thân thích nhà cô ta, hướng đi của những người này, phải nhanh, có được không ạ?" Hoa Chiêu nói với Hứa Tri Minh.Hứa Tri Minh cao hứng đến nỗi muốn nhảy dựng lên, đã đến lúc Hoa Chiêu lại dùng đến ông rồi!"Tốt, hoàn toàn không có vấn đề!" Ông cúi đầu xem xét chứng nhận, hoá ra là thành phố cách đây không xa: "Không được thì chú sẽ tự mình đi một chuyến, cam đoan cho tra rõ ràng cho cháu, tối đa ba ngày!""Dạ." Hoa Chiêu gật đầu.Hứa Tri Minh nhìn Trương Quế Lan, quay người đi ra ngoài rồi.Vẫn là làm chính sự quan trọng hơn.Hơn nữa Hoa Chiêu sắp bắt đầu giáo huấn Trương Quế Lan rồi, ông cũng không thích hợp ở bên trong.Hoa Chiêu rõ ràng đã phát hiện từ khi cô nói câu kia, vẻ mặt cố giả bộ bình tĩnh của Kim Viên Viên thiếu chút nữa bị phá vỡ."Kỳ thật việc này cũng không cần tra, mẹ xem, mấy người đầu bếp bị thương, tất cả nhân viên phục vụ đều bận trước bận sau, theo sát đi bệnh viện rồi, sợ là người bị thương không phải người đàn ông của bọn họ thì cũng là chú bác anh em." Hoa Chiêu nói.Trương Quế Lan biểu lộ rất khó nhìn, trước kia bà đã cảm thấy quan hệ giữa mấy người phục vụ cùng đầu bếp có chút mập mờ, bà còn cùng Kim Viên Viên nói qua, bọn họ đều đã trưởng thành và có gia đình, ở chỗ bà không được làm chuyện không đứng đắn.Về sau những người này xác thực thu liễm rồi.Bất quá rất có thể chỉ ở trước mặt bà giả vờ giả vịt!Kim Viên Viên cùng Hoa Chiêu, bà đương nhiên tin Hoa Chiêu."Diêu Tam đúng không, nói cho mẹ tôi một chút anh vì sao lại đập phá cửa tiệm?" Hoa Chiêu lại nói.Rốt cuộc cũng đến lượt hắn lên sân khấu rồi.Kỳ thật lúc Diêu Tam bị gọi tiến vào, hắn đã biết cô muốn mình làm gì.Cũng không thể là chỉ để cho hắn ở bên cạnh nghe chuyện trong tiệm cơm nhà người ta đấy.Hắn sinh động như thật mà kể lại cho Trương Quế Lan chuyện lúc nãy, học được bộ dạng ngang ngược kia của Kim Đào Đào, đặc biệt giống.Hoa Chiêu nói tiếp một chút về chuyện tiếp sau, thẳng đến chuyện cô bị tính giá gấp đôi.Trương Quế Lan không thể tin mà nhìn Kim Viên Viên, thật sự không thể tin được người bà cho rằng có năng lực siêu quần, Kim Viên Viên, lại đem tiệm cơm quản lý thành cái dạng này.Hoa Chiêu cũng nghĩ không thông: "Tiệm cơm đóng cửa rồi, đối với cô có chỗ tốt gì sao?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận