Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 696 - Mua Nông Trường.



Chương 696 - Mua Nông Trường.



Chương 696: Mua Nông Trường.Hoa Chiêu cười nói: "So với cướp ngân hàng còn kích thích hơn đây này.""Đi làm cái gì rồi hả?" Diệp Thư kỳ thật đã tò mò muốn chết rồi.Bọn hắn vất vất vả vả kiếm một năm, cũng không chắc kiếm được nhiều như vậy, Hoa Chiêu đi ra ngoài một ngày đã kiếm được?Đường gì mà có thể kiếm tiền nhanh như vậy?"Đánh bạc." Hoa Chiêu nói: "Em đi Las Vegas."Diệp Thư nghẹn lại, trừng to mắt nhìn Hoa Chiêu: "Hoá ra em còn giỏi trò này?""Không có, cơ duyên xảo hợp gặp một người, bị quấn lấy, hắn đã muốn đưa tiền cho em, em cũng không khách khí." Hoa Chiêu nói.Chuyện gặp được Diệp Thâm đối với ai cũng không thể nói.Diệp Thư lập tức liên tục truy hỏi.Hoa Chiêu liền nói là cô hiếu kỳ đi ngang qua Las Vegas, kết quả ở cửa ra vào đụng phải tên dê xồm khoe của, cô muốn dạy cho hắn một bài học. . . . .Diệp Thư nghe xong lập tức cảm thán, người này không phải dê xồm, đây là là kẻ phá của ah!"Bất quá em vậy mà biết đánh bạc?" Diệp Thư phi thường tò mò."Có thể đơn giản! Vừa mới học được đấy, toàn bộ dựa vào vận khí." Hoa Chiêu lập tức dạy Diệp Thư chơi 21 điểm.Trong nước cũng không có cái này.Bài tú-lơ-khơ mặc dù không cấm, nhưng cách chơi vẫn rất truyền thống.Diệp Thư rất nhanh đã học xong, quả nhiên phát hiện trò chơi này hầu hết đều dựa vào vận khí."Cái vận khí này của em là vô địch rồi." Cô ấy cười nói.Nói xong nhanh chóng thu thập xong tiền trên mặt bàn, định giấu trong phòng.Cô ấy không giỏi tiếng anh, không muốn đến ngân hàng gửi tiền tiết kiệm, rất phiền toái, cô ấy thích giấu ở dưới giường.Hoa Chiêu cũng không muốn đến ngân hàng, thời đại không có internet, rút tiền quá phiền toái. Chi phiếu ngân hàng cái gì đấy, cô cũng không quen dùng.Kiếp trước cô cũng không giàu có đến tình trạng có thể dùng chi phiếu."Giấu mãi ở trong nhà cũng không an toàn, chúng ta vẫn nên nghĩ xem nên xài như thế nào a." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Thư đột nhiên che tiền lại: "Đây là nước ngoài. Hai năm nữa chúng ta sẽ trở lại. Mua nhà cũng vô dụng. Em đừng mua nhà nữa!"Cô ấy chưa từng nghĩ tới sẽ định cư ở chỗ này, cô ấy chỉ đến thăm thú một chút đấy, thăm hết rồi, còn phải về nhà."Nhà em không có ý định mua nhiều, bất quá đến cùng cũng phải mua một cái cho chính mình ở." Hoa Chiêu nói ra: "Căn nhà này quá nhỏ rồi, bọn nhỏ lớn rồi cũng không có chỗ hoạt động, chúng ta mua căn nhà lớn hơn, sân cỏ rộng, có bể bơi đấy, bọn nhỏ có thể chạy có thể nhảy, cũng thoải mái."Điểm ấy đã thuyết phục được Diệp Thư.Thỉnh thoảng lúc rảnh rỗi cô ấy cũng đi ra ngoài dạo chơi, ngẫu nhiên sẽ đi qua khu nhà giàu, xem căn nhà của người ta, còn có hồ bơi!Lúc ấy cô cũng quen mắt rồi.Nhưng cô ấy nghĩ đến cái hồ bơi này cũng không thể mang đi, sau đó còn phải nộp thuế mỗi năm, coi như xong."Nhưng hiện tại chúng ta không mua." Hoa Chiêu nói: "Tiền này em định mua nông trường."Hai mắt Diệp Thư sáng ngời, lập tức gật đầu: "Cái này hay!"Bọn họ thường xuyên đến mấy nông trường vùng ngoại thành mua thức ăn, đã hiểu rõ mô hình kinh doanh của các nông trang nhỏ tư nhân.Hơn mười mẫu, trên trăm mẫu đất đã có thể là nông trường tư nhân rồi, trồng rau nuôi gà nuôi vịt, tự cung tự cấp đồng thời đem đồ còn dư bán đi kiếm tiền.Kinh doanh có tốt có xấu, bất quá Diệp Thư tin tưởng, Hoa Chiêu làm gì cũng có thể thất bại, nhưng trồng trọt tuyệt đối sẽ không!Hai người lập tức hành động, ngày hôm sau tìm đến môi giới hỏi thăm giá cả nông trường, phát hiện vậy mà rất rẻ.Ở thời điểm này, giá cả không cao, một chiếc ô tô tầm trung chỉ vài trăm đến mấy nghìn đô la.Một căn nhà bình thường có giá vài nghìn đô la.Một nông trang rộng 100 mẫu Anh cũng chỉ có giá hàng chục nghìn đô la.Hoa Chiêu nhanh chóng chọn một nông trang nhỏ gần thành phố, diện tích 200 mẫu Anh và 80.000 đô.Diệp Thư lại cảm thấy lần này cô bước chân hơi nhỏ."Tại sao chúng ta không lấy vài trăm mẫu, thậm chí 1.000 mẫu! Tiền nhất định đủ, nếu không đủ, chị sẽ cho em mượn."Nhìn nông trường bên cạnh, mấy ngàn mẫu đến hơn vạn mẫu, thậm chí thêm nữa....Hơn nữa lao động cơ bản đã cơ giới hoá, mười mấy người cũng có thể xoay xở được, cô nghĩ là làm được!"Hiện tại không lo về nhà không mang đi được?" Hoa Chiêu cười cô ấy."Chuyện này không giống nhau, mua nhà cũng không cho thuê được, không được nhiều tiền, chính là lãng phí, nông trường không giống như vậy, đây là con gà mái biết đẻ trứng, đến lúc đó bán đi kiếm tiền, chúng ta không phải đã có thể đem đô-la về trong nước?"Hai mắt Diệp Thư đều sáng, đây có được coi là vì tổ quốc cống hiến không hả?Hoa Chiêu. . . . Cô vậy mà không phản bác được."Đợi về sau a, chúng ta bây giờ mới đến, đừng kiêu ngạo như vậy, coi chừng lại để cho người ta nhìn chằm chằm vào." Hoa Chiêu nói.Đợi về sau người đàn ông nhà cô hoàn thành nhiệm vụ trở về đấy, cô liền dám buông tay mà làm!Tuy Diệp Thâm chỉ có một mình, nhưng chỉ cần có anh ấy ở bên, cô lại như được tiếp thêm dũng khí, cảm giác ai cũng không thể tổn thương được mấy mẹ con cô!Diệp Thư nghe cô nói như vậy lập tức trung thực lại rồi.Ở đây thực sự không yên bình.Trước đây cô ấy không tin vào ma quỷ, cô ấy đã đi ra ngoài hai lần vào ban đêm và hai lần đều cùng người ta đánh một trận mới trở về. . . .Sau khi trở về cô ấy liền bỏ tiền mua trang bị.Hoa Chiêu lúc trước mua cho cô ấy một cái cỡ nhỏ, cô ấy cảm thấy chưa đủ, lại mua thêm một cái kiểu dáng khác cùng một rương đạn.Cũng đặt ở dưới giường, như vậy cô ấy mới yên tâm.Còn có cửa hàng của bọn họ, thỉnh thoảng cũng có người tới quấy rối, cái này bọn họ dùng tiền tìm cảnh sát dọn dẹp đấy.Quá rối loạn, quá kinh tởm....Mua xong nông trường, chỉ còn mấy ngày nữa là khai giảng, Hoa Chiêu bắt đầu bận rộn dọn dẹp, cố gắng thu dọn trước khi khai giảng.Điều khiến cô hài lòng nhất về trang trại này là địa hình phức tạp, bao gồm núi, rừng cây, cánh đồng màu mỡ cùng hồ nước.Với giá tiền này ở California mua được nông trường lớn như vậy là rẻ đấy, cũng bởi vì nó có địa hình phức tạp, thực tế diện tích có thể trồng trọt rất nhỏ.Nhưng Hoa Chiêu cũng không chỉ dựa vào hơn mười mẫu đất này để kiếm tiền, cô thích nơi này vì nó cách trường học gần, lái xe một giờ là đến, về sau cô có thể mang theo bọn nhỏ tới ở chỗ này.Hơn nữa ở đây địa hình phức tạp phong cảnh tốt.Đem bọn nhỏ nuôi thả ở chỗ này, xung quanh đều là thực vật, cô bảo vệ cũng thuận tiện.Thời tiết như hiện nay trên ruộng không có cây trồng. Nhưng vì năm sau trồng trọt, cô còn cần mời người dọn dẹp một chút.Còn có căn nhà mà người trước lưu lại ở nông trường.Ngôi nhà phải có tuổi đời vài chục năm, kết cấu bằng gỗ đã trở thành một công trình dột nát, sửa chữa lại sẽ tốn rất nhiều tiền, đó là lý do chủ yếu mà chủ nông trang muốn bán đi.Hoa Chiêu không có ý định tu sửa, cô định trùng tu xây một cái mới.Ngoài ra còn có một cái hồ không quá lớn cũng không nhỏ, trước kia bên trong nuôi cá đấy, bất quá trước khi chủ nông trường bán cho cô, đã vớt sạch rồi, cô còn phải kiểm tra chất lượng nước, làm sạch hồ nước, một lần nữa cho cá bột vào.Có quá nhiều việc phải bận rộn, đến ngày khai giảng cũng chưa xong.Nhưng lần này Hoa Chiêu cũng không làm gì đặc biệt, thành thật cắp sách đến trường.



Bạn cần đăng nhập để bình luận