Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1172 - Nghĩ Mà Sợ.



Chương 1172 - Nghĩ Mà Sợ.



Chương 1172: Nghĩ Mà Sợ.Hoa Chiêu nhìn ánh mắt Hạ Kiến Ninh, tin bảy tám phần.Ra tay với con của cô xác thực khá đơn giản, đặc biệt là sau khi bọn chúng từ trường về nhà.Không nói trên đường chỉ có hai vệ sĩ xe đưa đón, thật muốn làm cái gì đó, nhiều người, xe nhiều hơn... Hậu quả là không thể tưởng tượng được.Chỉ cần nói ở trường, muốn một người trà trộn vào làm chuyện gì đó cũng đơn giản không kém.Đối với người bình thường mà nói rất khó, biện pháp an ninh trường học dành cho con cái lãnh đạo cũng không tệ lắm, bảo vệ đều là người chuyên nghiệp, không phải mấy người về hưu.Nhưng vô dụng, phái một ít người không bình thường đi là được.Hoa Chiêu tin tưởng trong tay Hạ Kiến Ninh khẳng định có loại người này.Nhưng Vân Phi cùng Thúy Vi đến trường đã lâu như vậy vẫn luôn bình yên.Cô cũng không sợ không yên ổn, ở trên người hai đứa nhỏ cô đều thả các loại hạt giống đặc biệt, nếu quả thật có người dám làm gì, tuyệt đối sẽ chết rất thảm."Hừ." Hoa Chiêu hừ lạnh một tiếng, không nói.Diệp Thâm gật đầu với Hạ Kiến Ninh: "Mời ngồi. Tổn thương khá hơn chút nào chưa? Còn đau không?"Động tác ngồi xuống của Hạ Kiến Ninh khựng lại, thoáng cái nhớ tới tầng hầm ở Mỹ, Diệp Thâm đánh hắn một cái.Lúc ấy thật sự thiếu chút nữa đã muốn mạng hắn."Cảm ơn anh hạ thủ lưu tình, bằng không thì tôi không sống được cho tới hôm nay." Hạ Kiến Ninh thành tâm nói.Hắn biết người cứu mình sau đó cũng là do Diệp Thâm sắp xếp, Diệp Thâm chưa từng nghĩ sẽ lấy mạng hắn.Bằng không thì hắn đã chết, Diệp Thâm nhiều lắm chỉ trả thù một chút.Người chết không có giá trị, đặc biệt là sau khi Diệp Thâm lập được công lao lớn như vậy.Diệp Thâm cười cười, cho hắn một ánh mắt "Anh biết là được rồi".Hắn cảm thấy Hạ Kiến Ninh hình như thực đã biết, mấy tháng này hắn cũng thành thật.Bị Diệp Danh an bài người đoạt công lao mấy lần, đè ép mấy lần lên chức, hắn đều thành thật, không kêu gào.Mặt Cơ Hạo Nhiên đã đen lại.Vốn tưởng rằng là vương tử, kết quả lại nằm trong tay người khác?Hạ Kiến Ninh ngồi xuống nhìn Cơ Hạo Nhiên, lại nhìn Diệp Thâm, nói một câu: "Oan gia nên giải không nên kết, cho phép tôi giới thiệu cho Cơ tiên sinh một chút, vị này là..."Hắn nhìn Diệp Thâm, Diệp Thâm gật đầu với hắn.Hạ Kiến Ninh tiếp tục nói: "Vị này là cháu trai của Diệp Chấn Quốc, Diệp Thâm.”Hắn không nói nhiều, hắn tin tưởng Cơ Hạo Nhiên biết Diệp Chấn Quốc là ai.Nếu như ngay cả chuyện này cũng không biết, vậy chết cũng không oan.Cơ Hạo Nhiên quả nhiên biết, hắn chỉ sửng sốt một giây liền thay đổi sắc mặt, lúc ngẩng đầu lên, thế nhưng đã treo lên nụ cười."Thì ra là Diệp tiên sinh, thật sự là thất kính. Không biết đề nghị ban đầu của tôi, Diệp tiên sinh cảm thấy thế nào? Có tiền mọi người cùng nhau kiếm tiền, hòa khí sinh tài a.”Đây là lúc trước ở trên thuyền, hắn vì ổn định Diệp Thâm đã nói.Nhưng bây giờ là thật rồi.Hắn hiện tại vừa hối hận vừa nghĩ mà sợ lại thấy may mắn.Hóa ra là cháu trai của Diệp Chấn Quốc!Nếu như lúc trước chết ở trên thuyền của hắn. . . . Gia tộc bọn hắn đều sẽ chôn cùng a?Hiện tại đừng nói tìm Diệp Thâm phiền toái, hắn chỉ hi vọng Diệp Thâm đừng tìm hắn gây phiền phức.Diệp Thâm gật gật đầu, thản nhiên nói: "Sau này hãy nói."Anh vốn không muốn bại lộ thân phận, chính lại muốn chuyện đó qua đi.Bất quá nếu đã bị người ta bắt gặp, vì phòng ngừa Cơ Hạo Nhiên ra tay với Hoa Chiêu cùng đứa nhỏ, thân phận lượng sáng cũng không sao.Bất quá đã bị người bắt gặp, vì phòng ngừa Cơ Hạo Nhiên đối với Hoa Chiêu cùng hài tử làm mấy thứ gì đó, dùng đến thân phận cũng không có sao."Mọi người đã ăn xong chưa? Nếu ăn xong chúng ta đi thôi." Diệp Thâm hỏi người trên bàn mình.Từ khi Diệp Thâm đến rồi, Hoa Cường cũng không quan tâm xung quanh xảy ra chuyện gì nữa, chỉ chuyên tâm nghiên cứu mỹ thực.Từ Mai lúc đầu cũng kinh ngạc về sau bình tĩnh rồi, cố gắng ngồi ngay ngắn, không luống cuống, cùng Hoa Cường nghiên cứu mỹ thực.Tiểu Cẩm Văn ngồi ở trong ngực ba ba, ăn tôm ba ba bóc vỏ cho, vui vẻ vô cùng.Đôi mắt to đen nhánh thỉnh thoảng nhìn Cơ Hạo Nhiên, một chút cũng không sợ hãi.Bây giờ nghe nói phải đi, lập tức cầm lấy khăn ăn cẩn thận lau tay và miệng, cười ngọt ngào với Diệp Thâm: "Tôi ăn xong rồi.”Diệp Thâm sủng nịch mỉm cười: "Vậy chúng ta đi thôi.""Cơ tiên sinh, hẹn gặp lại." Diệp Thâm nói với Cơ Hạo Nhiên.Cơ Hạo Nhiên đứng lên, phong độ nhẹ nhàng nói lời tạm biệt với anh, toàn thân từ trên xuống dưới đều viết người thức thời là trang tuấn kiệt, co được dãn được.Diệp Thâm hài lòng gật đầu, dẫn người rời đi.Anh đi rồi, một đám người mặc đồ đen trong phòng cũng muốn đi theo, Diệp Thâm lại nói: "Ngồi xuống ăn cơm, tôi mời khách.”Chu Binh lưu lại an bài, ăn ngon một chút!Một đám vừa mới bị Diệp Thâm thu thập trong lòng đều là cân nhắc, đại ca mới này có chút hung ác, tàn nhẫn quá, nhưng làm tiểu đệ của hắn, hắn cũng thật sự hào phóng.Một bàn thức ăn với giá vài ngàn đồng này, cả đời họ cũng chưa bao giờ ăn qua.Đừng nói đi theo lão đại trước kia lăn lộn không lên, cho dù là lão đại trước kia chính mình cũng chưa chắc đã được như vậy.Ừ, đi theo đại ca mới, có tiền đồ!Trong nhà ăn lập tức náo nhiệt lên, ồn ào như một hàng ăn lớn.Nụ cười trên mặt Cơ Hạo Nhiên cũng rơi xuống, biết đây là Diệp Thâm ra oai phủ đầu với hắn.Chỉ với bộ dạng của đám người này, ngồi ở đây ăn, hắn đừng nghĩ làm kinh doanh nữa."Tự giải quyết cho tốt, đừng làm chuyện điên rồ." Hạ Kiến Ninh lưu lại một câu cũng đi ra.Hắn phải suy nghĩ biện pháp gì, vãn hồi trái tim…lòng tốt của Hoa Chiêu!"Khụ khụ." Hạ Kiến Ninh bất giác ho khan hai tiếng, từ sau khi xung đột với Diệp Thâm, hiệu quả điều phối thuốc của Lý Mộc trước kia có chút kém, cho nên gần đây hắn rất thành thật, không dám làm chuyện gì kích động thần kinh Hoa Chiêu nữa.Bất quá. . ."Khục khục." Hạ Kiến Ninh vừa ho khan, vừa nhìn bên đường cái đối diện, Diệp Thâm cùng Hoa Chiêu lái ô tô đi.Không biết coi như xong, đã biết khách sạn này là của Cơ Hạo Nhiên, Hoa Chiêu cũng không có ý định ở đây nữa.Cẩn thận vẫn hơn.Diệp Thâm đem lái xe đến một căn nhà lớn đang tại thi công.Hoa Chiêu nhận ra cái chỗ này, đây là vị trí nhà hàng cô chọn cho Trương Quế Lan."Tổng thể còn chưa xong, nhưng hậu viện cơ bản đã hoàn thành, có thể ở." Diệp Thâm nói.Chuyện này Hoa Chiêu biết, lúc cùng Trương Quế Lan gọi điện thoại đã nói về, hiện tại cô sẽ ở hậu viện này.Diệp An đã ở đây.Hắn đang ở tiền viện giám sát công nhân thi công, quay đầu lại trông thấy Diệp Thâm dẫn người tiến đến, lập tức kinh ngạc cùng vui vẻ mà nghênh đón."Ông chủ đến rồi! Đến đây lúc nào? Sao không gọi điện thoại trước? Đột kích kiểm tra sao?" Hắn cười lớn, một tay chống nạng bước tới.Tốc độ rất nhanh, giống như người bình thường đi đường vậy.Hoa Chiêu thấy trạng thái tinh thần của hắn có vẻ rất tốt, trong lòng cũng cao hứng."Nói là đột kích kiểm tra, sao có thể điện thoại trước? Tôi nhìn tiến độ công trình thế nào rồi." Cô nói xong, thật sự đi một vòng trong sân.Diệp An cùng Hoa Cường và Từ Mai chào hỏi, rồi mang theo Hoa Chiêu đi nhìn thành quả công tác của mình.Đi tới Bằng Thành, nhìn thấy thành phố ngày càng phát triển nhanh chóng, mỗi ngày đều bận rộn quản lý tiểu đội của mình, trong tay có việc làm, tâm tư của hắn rất nhanh liền chuyển biến.Hơn nữa từ khi khôi phục, vận dụng gậy linh hoạt hơn, hắn thật sự không cảm thấy không có chân có bao nhiêu vướng bận.



Bạn cần đăng nhập để bình luận