Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 549 - Không Nhìn Thì Thật Không Nỡ.



Chương 549 - Không Nhìn Thì Thật Không Nỡ.



Chương 549: Không Nhìn Thì Thật Không Nỡ."Chờ một chút, chờ một chút!" Hoa Tiểu Ngọc dốc sức liều mạng mà giãy dụa: "Kết hôn còn phải chụp ảnh, trên mặt tôi tổn thương thành cái dạng này, không có cách nào chụp được.""Không có việc gì, tôi không chê!" Trương Tiểu Ngũ nói."Tôi, tôi còn phải thay quần áo.""Lĩnh chứng nhận xong lại đổi!""Tôi, lễ hỏi của tôi ở đâu? Anh định cho bao nhiêu?" Hoa Tiểu Ngọc đột nhiên hỏi.Hoa Nhị Ngưu đang ở phía sau nghe thấy con mắt liền sáng ngời, đúng vậy a, còn có vấn đề lễ hỏi, ông ta thiếu chút nữa đã quên chuyện này!"Đúng, lễ hỏi, anh ý định cho bao nhiêu?" Hoa Nhị Ngưu trừng mắt nhìn Trương Tiểu Ngũ.Trương Tiểu Ngũ dừng bước lại, quay đầu lại nhìn hai cha con này, lại nhìn mấy người đàn ông mặc đồng phục đứng ở trên bậc thang nhìn bọn hắn.Loại địa phương này, bọn hắn cũng không dám giương oai."Cô còn muốn lễ hỏi?" Trương Tiểu Ngũ chỉ vào mặt của mình nói với Hoa Tiểu Ngọc: "Tôi không đòi cô tiền bồi thường cũng không tệ rồi! Các người hủy khuôn mặt của tôi, định bồi thường cho tôi bao nhiêu tiền? Tôi đại nhân có đại lượng, các người bồi thường bao nhiêu, thì coi như lễ hỏi rồi!"Hoa Tiểu Ngọc sững người rồi.Hoa Nhị Ngưu không đồng ý: "Mặt của anh là con bé cào đấy, muốn bồi thường thì tìm nó! Nhưng lễ hỏi là cho tôi đấy! Anh phải cho tôi tiền, bằng không thì mối hôn sự này không thể kết!"Hiện tại kết hôn, lễ hỏi đều là cho cha mẹ nhà gái đấy, cha mẹ nhà gái rất ít người để lại toàn bộ cho cô gái đấy, cho một phần mười cũng không tệ rồi, hầu hết là một phần cũng không cho.Không có cách nào, trong nhà nghèo, đứa nỏ nhiều, rất nhiều gia đình thật sự chỉ dựa vào tiền lễ hỏi cải thiện sinh hoạt, cho con trai cưới vợ đây này."Vậy thì không kết nữa là được." Trương Tiểu Ngũ nhìn chằm chằm vào Hoa Tiểu Ngọc nói.Hắn cảm thấy, Hoa Tiểu Ngọc hiện tại rất bức thiết muốn gả cho hắn, cô ta sẽ có biện pháp giải quyết cha mình đấy.Quả nhiên, nghe hắn nói không kết hôn nữa, Hoa Tiểu Ngọc nóng nảy.Công tác ở Thượng Hải, 1 vạn 5 có thể đạt được hay không, phải xem bây giờ có thể ở lại hay không, lòng cô ta rối loạn, cái gì cũng chẳng quan tâm rồi."Lễ hỏi, chính 50 đồng a, anh nhanh đưa đi." Hoa Tiểu Ngọc nói với Trương Tiểu Ngũ."Không được!" Trương Tiểu Ngũ cùng Hoa Nhị Ngưu đồng thời nói ra.Một người ngại nhiều, một người ngại ít.Hoa Nhị Ngưu giữ chặt một cánh tay khác của Hoa Tiểu Ngọc, không cho cô ta đi, ngược lại đã quên, con gái nuôi lớn như vậy, chẳng phải chút lễ hỏi kia là vì người trong nhà cống hiến sao? Bằng không thì ăn chùa cơm trong nhà nhiều năm như vậy sao?"Không có 500, hôn sự này đừng kết!" Hoa Nhị Ngưu nhìn Trương Tiểu Ngũ, lại nhìn Hoa Tiểu Ngọc.Ông ta mặc kệ tiền trong hai bọn họ ai cho, đưa cho ông ta là được."Hừ, một cô gái nông thôn cũng đáng 500?" Trương Tiểu Ngũ khinh bỉ nói."Tiểu Ngọc nhà chúng tôi không phải cô gái nông thôn, trong thành có công tác, hộ khẩu cũng là hộ khảu thành phố rồi, là người trong thành!" Hoa Nhị Ngưu vừa nói như vậy, lập tức cảm giác mình đòi thiếu 500 rồi, Hoa Tiểu Ngọc không lấy chồng, một năm tiền lương cũng 500 rồi."Được rồi hôn sự này không kết là được, mày trung thực cùng tao về nhà, đến lúc đó cha tìm cho mày một mối rất tốt đấy." Hoa Nhị Ngưu lôi kéo Hoa Tiểu Ngọc muốn đi.Lúc này đến phiên Trương Tiểu Ngũ nóng nảy, nắm chặt Hoa Tiểu Ngọc không buông tay.Hoa Tiểu Ngọc đứng ở chính giữa, cánh tay thiếu chút nữa đã để cho hai người kéo rớt ra."Tốt rồi đừng cãi nữa! 500 thì 500, tôi cho!" Hoa Tiểu Ngọc hô."Cô (mày) cho?" Hai người lại trăm miệng một lời nói.Trong tay nó có 500 đồng?"Tôi không có, nhưng tôi có thể mượn tiền Hoa Chiêu!" Hoa Tiểu Ngọc nói ra."Mượn không được, mượn còn phải trả, không nên không nên." Trương Tiểu Ngũ nói.Đến lúc đó Hoa Tiểu Ngọc cùng hắn kết hôn, lúc đó chẳng phải là tiền của hắn sao? Cái tiền này cũng tương đương là hắn ra đấy, không nên không nên.Hoa Nhị Ngưu vậy mà cũng nói không được: "Vậy 500 quá ít, tôi muốn…2000." Hoa Chiêu có tiền như vậy…Ông ta mới mặc kệ tiền này ai ra đây này.Hoa Tiểu Ngọc thiếu chút nữa tức chết."Chỉ 500! Hoặc là một phần cũng không có!" Hoa Tiểu Ngọc hô: "Hôn nhân tự do! Tôi hiện tại muốn gả cho Trương Tiểu Ngũ! Cha không đồng ý chúng tôi kết hôn cũng không được! Bán con gái là phạm pháp! Cha còn muốn bị mang đi giáo dục sao?"Cô nhìn người đàn ông mặc đồng phục cách đó không xa và hét lên.Người đàn ông mặc sắc phục theo dõi náo nhiệt một lúc lâu, vô cùng hợp tác hét lên: "Đúng vậy! Hôn nhân là tự do! Cha mẹ không được phép sắp đặt hôn nhân hoặc mua bán hôn nhân! 500 đồng tiền hồi môn là một cái giá cắt cổ, và còn không nhiều cô gái ở thủ đô của chúng tôi có 500 đồng tiền lễ hỏi đâu.Ở thời đại này, 200 là nhiều đối với một cô gái ở thành phố, dù 300 cũng là một cái giá trên trời."Các người thì biết cái gì, nhà chúng tôi chính là cái giá này, chị họ nó có 2000 đồng tiền lễ hỏi đây này." Hoa Nhị Ngưu nhỏ giọng nói ra."Đó là nhà chồng người ta có tiền! Dù sao tôi không có tiền." Trương Tiểu Ngũ hiện tại đã biết Hoa Tiểu Ngọc quyết tâm muốn gả cho hắn rồi, hoàn toàn thất vọng: "Cho ông 50 đã không ít, hoặc là 1 phân cũng không có!"Hắn vậy mà từ trong túi quần móc ra 50 đồng, đưa cho Hoa Nhị Ngưu, sau đó quay đầu cưới nói với Hoa Tiểu Ngọc: "Em có thể mượn tiền của Hoa Chiêu kia sao? Vậy trong chốc lát mượn nhiều một chút, hai ta trong tay một phân tiền cũng không có, về sau làm sao sống?"Hắn chọn trúng Hoa Tiểu Ngọc, một nửa nguyên nhân không là bởi vì cô ta có một mối thân thích là Hoa Chiêu này sao? Cuối cùng đã tới lúc có thể sử dụng rồi!Hoa Tiểu Ngọc không lên tiếng, nhìn chằm chằm vào cha, xem ông ta có nhận 50 đồng này không.Hoa Nhị Ngưu đương nhiên không nhận: "500 thì 500 a."Hoa Tiểu Ngọc xoay người rời đi.Hai người một người một đầu cánh tay lôi kéo mà đuổi kịp cô ta.Cách đó không xa người đàn ông mặc đồng phục thấy vậy liền lắc đầu, một người đột nhiên nhớ tới cái gì, lao ra ngăn cản người lại."Nhà của anh thì sao? Tới đăng ký." Người đàn ông kia hỏi Trương Tiểu Ngũ. Hắn nhìn chằm chằm vào Hoa Tiểu Ngọc cùng Hoa Nhị Ngưu, hay là muốn diễn một tuồng kịch để tiếp tục lưu lại thủ đô làm dòng người lang thang a?"Còn ông nữa, cho ông ba ngày tham gia hôn lễ con gái, ba ngày sau nhanh chóng rời đi!" Người đàn ông đó nói với Hoa Nhị Ngưu. Hắn còn rất có nhân tính.Hoa Nhị Ngưu bất mãn, ông ta cũng muốn ở lại thủ đô, tìm công tác, làm người trong thành phố. Nhưng ông ta không dám nói.Hoa Tiểu Ngọc nghe thế ngược lại thở dài một hơi.Trương Tiểu Ngũ cũng rất cao hưng, lưu người cha vợ này ở thủ đô làm gì? Đánh hắn sao? Đi mới tốt!Hắn thống khoái mà báo địa chỉ gia đình mình.Lúc này mọi người còn tương đối trung thực, nam nhân mặc đồng phục cũng không có cùng hắn quay lại xác minh, đăng ký xong liền thả bọn họ đi.Hoa Tiểu Ngọc mang người đến nhà Hoa Chiêu."Làm sao bây giờ?" Chu Binh lại nhíu mày hỏi Lưu Minh.Lưu Minh cũng nhíu mày, không nghĩ tới Hoa Tiểu Ngọc đã suy nghĩ ra biện pháp như vậy, bằng không thì hiện tại cô ta có lẽ đã ở trên xe lửa về quê rồi."Cậu về trước nói cho chị dâu, hỏi chị ấy làm sao bây giờ? Nếu chị ấy muốn gặp những người này một lần thì gặp, nếu không muốn gặp…Tôi còn có những biện pháp khác." Lưu Minh nói ra."Biện pháp gì?" Chu Binh hiếu kỳ nói."Đạp xe không phanh ah, hoặc là bọn hắn đem tôi đụng phải, hoặc là tôi đem bọn họ đụng phải, không phải đưa bọn hắn đến đồn công an, thì là đưa vào bệnh viện, cũng có thể kéo dài một hai ngày." Lưu Minh nói.Chu Binh: “…Anh thật trâu!"Hắn đường vòng vào nhà Hoa Chiêu nói tình huống.Hoa Chiêu coi như là thêm kiến thức về thủ đoạn của Lưu Minh, cười khen ngợi vài câu, nói với Chu Binh: "Cứ để bọn họ tới a, dù sao vào đồn công an cùng bệnh viện cũng không phải kế lâu dài, trị phần ngọn không trị được phần gốc."Hơn nữa, Hoa Tiểu Ngọc muốn gả cho Trương Tiểu Ngũ nha?Chuyện tốt lớn như vậy, cô phải tận mắt xem ah! Không nhìn thì thật không nỡ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận